Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 446: (Phần 4) Ta không nhịn được (3)

Ta đang ở đâu?
Ta đang ở thành Phong Diệp! Đây là địa bàn của ta!
Phòng Xung liếc nhìn xung quanh, đám thuộc hạ thông thường đều đã bị hạ gục bởi ám khí giữa lông mày. Ngay cả bốn vị cao thủ thân cận bên người hắn cũng đã chết! ‘Cao thủ cấp hai’ duy nhất trong số đó còn bị mũi thương đâm xuyên cổ họng.
“Ha ha.”
Phòng Xung cười nói: “Phòng Xung ta sai rồi, vô tình chọc giận vị tiểu thư này.”
“Không phải ngươi nói muốn ta chơi với ngươi, còn muốn ban cho ta một ly rượu độc?”
Phí Tâm Lan giận dữ: “Còn nói gia đình ta sẽ gặp đại họa sao?”
“Ta nói đùa thôi, đều là đùa thôi.”
Phòng Xung cười: “Ta và ngươi đều là người có quyền, tại sao phải bận tâm đến đám dân thường quê mùa đó. Phụ thân ta chính là Phòng Tam Du, bằng hữu vào sinh ra tử với lãnh chúa của hồ Sào Sơn. Nghĩa phụ ta là Đổng Kha, thủ lĩnh của bang phái lớn nhất ở thành Phong Diệp, bang Cửu Khúc. Xin vị tiểu thư này hãy niệm chút tình, bỏ qua cho ta vì đã vô lễ.”
“Lãnh chúa của hồ Sào Sơn?”
Một tên vệ binh Huyết Vũ trong trang phục xám bạc đang đứng bên cạnh Phí Tâm Lan khẽ cau mày, trầm giọng nói: “Lãnh chúa của hồ Sào Sơn là người kiểm soát khu vực chung quanh ngàn dặm, không nên làm kẻ thù của ông ta.”
Nghe vậy, quản gia Chương Bá cũng lập tức thấp giọng an ủi: “Tiểu thư, chúng ta vẫn đang trên hành trình, nên hạn chế phát sinh khó khăn trắc trở.”
“Vị tiểu thư này, ta không muốn trêu chọc ngươi, chư vị thực lực cao cường, nhất định là người ngoại lai. Tất cả đều là lỗi của ta, là lỗi của ta.” Phòng Xung mỉm cười, trong khi đó, dân chúng đứng ở phía xa chỉ biết im lặng nhìn, không ai dám nói một lời.
Nữ tử cũng đến bên thi thể trượng phu, cũng không dám lên tiếng.
“Vù—” Một luồng sáng lạnh lẽo đột nhiên bay ra từ eo Phí Tâm Lan, lướt qua cổ Phòng Xung, Phòng Xung sững sờ đứng đó, lập tức che cổ, máu tươi từ từ chảy ra ngoài, hắn khó tin nhìn Phí Tâm Lan: “Ngươi, ngươi dám…”
Trước khi chết, Phòng Xung vẫn không thể tin rằng mình thực sự sẽ bị giết.
Những người trước mặt này thật sự không sợ sao?
Phòng Xung che cổ, sau đó tuyệt vọng ngã xuống, hắn nhìn dân chúng đứng quanh, ánh mắt của mọi người đều lộ ra niềm vui sướng, ngây ngất, phấn khích… Đám dân quê này vui vẻ như vậy sao? Phụ thân, người nhất định phải báo thù cho con! Phải báo thù cho con!
Ý thức của Phòng Xung hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Thi thể hắn nằm đó bất động, đông đảo dân chúng xung quanh cảm thấy máu của họ sôi lên, tất cả đều phấn khích nhìn chằm chằm vào thi thể!
“Tiểu thư.”
Quản gia Chương Bá thấy vậy, đầu lớn như trâu, giết hắn thì chỉ vui mừng lúc này, sau đó lại là rước phiền phức vào người: “Tiểu tổ tông của ta ơi, người không nhịn được một chút sao? Đánh hắn một trận là coi như xong, nhưng giết hắn lại kết nên thù lớn.”
Phí Tâm Lan nhìn Chương Bá, tức giận nói: “Ta không nhịn được!”
Phí Tâm Lan là đệ tử nổi tiếng nhất của quán khách ‘Phi Kiếm ở thành Lan Nguyệt. Mặc dù vẫn còn kém chút nữa mới đạt đến cấp độ nhập lưu, nhưng kiếm thuật của nàng cũng không phải hạng tầm thường, Khâu Đồng chính là đại sư tỷ của cô.
“Tại thành Phong Diệp này, Phòng gia có thế lực khá lớn, bọn họ sẽ sớm biết được những gì đã xảy ra ở đây.”
Vệ binh Huyết Vũ trong trang phục màu xám nghiêm nghị nói: “Chúng ta phải quay về và tụ họp với lão gia ngay lập tức.”
“Tiểu thư, nhanh lên.” Quản gia Chương Bá cũng thúc giục.
Lúc này, Phí Tâm Lan cũng không dám so đo, nói với nữ tử đang ôm thi thể trượng phu: “Ngươi cũng nhanh đi đi.”
Nữ tử quỳ xuống dập đầu: “Tạ ơn ân nhân.”
Sau đó, nữ tử cố nén đau thương, yên lặng cõng thi thể phu quân mình lên lưng, từng bước rời đi.
Mấy người Phí Tâm Lan cũng nhanh chóng rời đi, chỉ còn lại Phòng Xung và một đám thi thể.
Khu vực cầu Bách Động đông đúc như mọi khi, vô số người chỉ trỏ rồi bàn tác về chuyện vừa xảy ra, một nhóm người hung hãn lập tức xông ra, phong tỏa xung quanh để bảo vệ các thi thể này: “Banh Cửu Khúc hành sự, tránh ra.”
Mấy chục người trong bang phái bảo vệ hiện trường cực kỳ chặt chẽ.
Cửu Khúc là bang phái lớn nhất ở thành Phong Diệp, mạnh hơn bất kỳ bang phái nào trong tam đại bang phái của thành Lan Nguyệt. Khu vực cầu Bách Động là một nơi phồn hoa như vậy, đương nhiên có rất nhiều thành viên bang phái ở đây để duy trì trật tự và thu phí bảo hộ.
Lúc nãy, bọn người Hứa Cảnh Minh ra tay giết chóc quá tàn nhẫn, đám người tầm thường này cũng không dám tham gia, không dám chơi đùa với tính mạng của mình, đến bây giờ mới dám đứng ra để giải quyết hậu sự.
...
...
Trong nhà trọ.
“Cha, con giết người rồi.”
Phí Tâm Lan nhìn thấy cha mình, cúi đầu nói.
“Người tiểu thư đã giết chính là Phòng Xung, con trai của Phòng Tam Du ở thành Phong Diệp.”
Quản gia Chương Bá lập tức nói: “Phòng Xung này cũng là nghĩa tử của Đổng Kha, bang chủ của bang Cửu Khúc. Nghe đồn, Phòng Tam Du còn là bằng hữu vào sinh ra tử với lãnh chúa hồ Sào Sơn.”
Trước khi nhi tử của mình nổi danh, Phí lão gia đã có thể làm ra một cơ nghiệp to lớn, bản lĩnh của ông tuyệt nhiên cũng không tầm thường.
Nghe xong, Phí lão gia bình tĩnh gật đầu, lập tức hạ lệnh: “Chúng ta không thể ở lại nhà trọ nữa, mau đến trụ sở vệ Huyết Vũ ở thành Phong Diệp, mọi người nhanh chóng thu dọn đồ đạc, lập tức xuất phát!”
Rất nhanh, đội xe Phí gia đã đến thẳng trụ sở vệ Huyết Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận