Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 636: (Phần 5) Lần đầu phục ma (2)

Tà ma phát ra một tiếng rống khàn khàn giận dữ, âm thanh vang vọng toàn bộ đoàn xe, khiến cho bao người đang định bỏ chạy lấy mạng cũng phải nhìn lại.
“Là người phục ma.”
“Có người phục ma! Chúng ta được cứu rồi!”
Ai ai cũng kích động, nhìn về phía người thanh niên mặc áo bào phát sáng kia. Nhìn vào trang phục lúc này của Hứa Cảnh Minh, bọn họ đương nhiên có thể đoán được hắn chính là ‘người phục ma’ trong truyền thuyết.
“Hả?” Triệu Chấn và Triệu lão gia tử cũng nhìn Hứa Cảnh Minh bằng ánh mắt kinh ngạc, bạn đồng hành cùng ăn uống, cùng nói chuyện phiếm với bọn họ suốt dọc đường, hóa ra lại là một người phục ma?
“Mở cho ta!”
Lúc này, tên tà ma trong hình hài một nam tử cao gầy mũi ưng đang bành trướng cơ thể, hai tay của hắn tựa như móng vuốt sắc bén, chuẩn bị xé toạc tấm lưới.
Hắn ta cố sức giãy dụa, lao qua bên trái rồi lại nhảy sang bên phải, hai tay hai chân đá kéo kịch liệt.
Tên tà ma vùng vẫy một lúc thì ‘xoẹt’, một sợi dây thừng đứt rời, ánh sáng trên tấm lưới ảm đạm đi mấy phần, điều đó khiến hắn vui mừng khôn xiết, càng thêm điên cuồng vùng vẫy.
“Tên tà ma kia sắp thoát ra được rồi.”
Một kẻ hoảng sợ hét lên, tất cả mọi người trong đoàn xe đều rất lo lắng bất an.
Chẳng lẽ người phục ma này cũng không thể đấu lại tên ma đầu này?
Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu lên, âm thầm đánh giá: “Với pháp lực phục ma cảnh giới thứ ba, mình có thể thi triển thuật La Võng cấp độ đại thành một cách cực kỳ chính xác và cứng cỏi! Ít nhất trong thời gian ngắn, tên tà ma này không có cách nào tránh thoát. Hiện tại, hắn mới chỉ xé đứt được một sợi dây thừng, tấm lưới vẫn chưa bị phá hỏng hoàn toàn.”
Mặc dù đã luyện thành ba loại pháp thuật, nhưng đây là lần đầu tiên Hứa Cảnh Minh đối mặt với kẻ địch thật sự. Vậy nên, hắn phải xác nhận điểm mạnh và điểm yếu của các loại pháp thuật để có thể chiến đấu tốt hơn trong tương lai.
“Gầm!”
Tiếng hét chói tai của tên tà ma vang vọng khắp phạm vi hai dặm xung quanh, nhiều người trong đoàn xe kinh hãi đến mức phải bịt kín lỗ tai. Cuối cùng, tên tà ma cũng đã xé đứt hai sợi dây thừng, từ từ chui ra bên ngoài thông qua lỗ thủng.
Lúc này, Hứa Cảnh Minh mới bắt đầu bóp pháp ấn, vận dụng pháp lực dẫn dắt năng lượng thiên địa.
“Tiêu diệt!” Hứa Cảnh Minh hét lên một tiếng.
Sấm sét sinh ra từ giữa hư không, vặn vẹo như rắn, sáng đến lóa mắt, lập tức nhằm thẳng về phía tên tà ma kia.
“Ầm!”
Sấm sét nổ tung, âm thanh vang rền.
Chỉ với một cú đánh, tên tà ma mới chui ra được phân nửa thì thân thể đã bị đánh thủng lỗ chỗ. Đến khi hắn ta ý thức được mình vừa bị tấn công, thì cũng đã hoàn toàn thất thế.
Lôi pháp là một pháp thuật rất mạnh, chuyên dùng để đối phó với tà ma! Xét về sức hủy diệt, nó đáng sợ hơn rất nhiều so với thuật La Võng.
Hứa Cảnh Minh không dừng lại, ngay sau khi đánh xuống tia sét đầu tiên, hắn tiếp tục điều động pháp lực bằng ý niệm.
Ầm! Ầm!
Sau tia sét đầu tiên, tia thứ hai, thứ ba tiếp tục giáng xuống!
Sau khi làm phép, sấm sét xuất hiện liên tục không ngừng! Cả ba tia sét đều đánh thẳng vào tên tà ma kia.
“Tại sao lôi pháp này của hắn ta lại kinh khủng tới vậy?”
Ngay khi tên tà ma vừa lấy lại tinh thần, hắn đã nhìn thấy một tia sét lóa mắt khác đã ở trước mặt mình, ầm!
Tiếng nổ vang vọng trong tâm khí của tên tà ma, đồng thời đánh tan hoàn toàn cơ thể của hắn !
Tia sét thứ ba tiếp tục đánh tới, biến tà ma thành hư vô! Một tia ma khí bản mệnh còn sót lại muốn chạy trốn! Ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh có thể cảm nhận được rõ ràng điều đó.
“Thu về!”
Hứa Cảnh Minh điều khiển tấm lưới, mấy sợi dây lưới bị xé rách nhanh chóng khôi phục lại như cũ, sau đó bao phủ khu vực xung quanh, đồng thời tóm lấy một chút ma khí còn sót lại kia.
Tấm lưới nhanh chóng thu nhỏ lại, hoá thành một quả cầu ánh sáng nho nhỏ.
Lúc này, Hứa Cảnh Minh lấy ra một cái bình ngọc màu đen từ trong ngực, rút nắp bình ra, thu quả cầu ánh sáng vào trong bình ngọc, sau đó mới đậy nắp bình lại như cũ.
“Ma khí bản mệnh của tên tà ma này được tạo thành từ những chấp niệm của con người. Một khi chấp niệm vẫn tồn tại, hắn ta mãi mãi bất tử bất diệt.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Người phục ma cần phải ma luyện tâm linh! Chỉ có như vậy, tên tà ma này mới bị tiêu diệt hoàn toàn.
“Những Sinh mệnh Tinh Không cấp bảy, hay thậm chí cấp tám, đều cố gắng ma luyện tâm linh trong thế giới Phục Ma, từ đó nâng cao lực lượng tâm linh của mình.”
“Nhưng việc này cũng vô cùng mạo hiểm, nhất định phải đặc biệt cẩn thận.”
Ma luyện tâm linh là quá trình va chạm giữa hai luồng tâm linh khác nhau.
Một bên là ý thức của người phục ma! Một bên là chấp niệm của tà ma! Khoảnh khắc hai bên va chạm lẫn nhau cũng chính là thời điểm nguy hiểm nhất, nếu tà ma rơi vào thế hạ phong, chấp niệm sẽ tiêu tan hoàn toàn, còn nếu người phục ma thua cuộc, tâm linh của người đó sẽ bị tổn thương!
“Mình vẫn còn phải hành tẩu, không thích hợp để ma luyện tâm linh.”
Hứa Cảnh Minh thầm nói: “Sau khi đi đến một nơi có môi trường ổn định, tinh thần đạt đến trạng thái tốt nhất, mình mới có thể tiếp tục ma luyện tâm linh.”
Hứa Cảnh Minh cất lại bình ngọc vào trong ngực áo.
Bình ngọc được làm từ một loại ngọc bích đen tương đối dễ mua ở huyện Bạch, nhưng chất ngọc này rất tinh xảo, có tác dụng hiệu quả trong việc cản trở ma khí. Hơn nữa, Hứa Cảnh Minh đã tự tay khắc những ký tự trong “Quyển Vạn Tinh Luyện Ma” trên thân bình , sau đó lại cho thêm chút pháp lực phục ma vào bên trong, bình ngọc đương nhiên có thể phong ấn tia ma khí bản mệnh này trong một thời gian dài.
Đương nhiên, Hứa Cảnh Minh cần phải bổ sung pháp lực phục ma thường xuyên, nếu không thì tà ma trong bình ngọc sẽ tìm đường tẩu thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận