Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 92: Trình Tử Hào của bây giờ (2)

“Lê Miểu Miểu lại phát sóng trực tiếp sao?”
Trình Tử Hào vẫn luôn để ý đến Lê Miểu Miểu.
Trong phòng phát sóng trực tiếp của cô đang phát một trận đối kháng, đội của Lê Miểu Miểu bao gồm một nam bốn nữ, Hứa Cảnh Minh chỉ mặc một bộ đồ thể thao, tay cầm một cây ngân thương, luôn đi theo Lê Miểu Miểu.
Hai người phối hợp giết địch!
Một người xông lên là hai người bọn họ sẽ cùng nhau chém giết. Ba người xông lên, hai người bọn họ vẫn cùng nhau chém giết như cũ!
Nhờ có sự hỗ trợ của Hứa Cảnh Minh, Lê Miểu Miểu có thể nhẹ nhàng , không ngừng gặt hái.
“Hứa Cảnh Minh, Lê Miểu Miểu? Cuộc sống tạm bợ này quả thật rất có ý vị.”
Trình Tử Hào nhìn đôi nam nữ này phát cẩu lương, niềm vui sướng khi vừa đầu tư thành công giảm đi vài phần, hắn cảm thấy có chút khó chịu trong lòng.
Trình Tử Hào muốn nhìn người con gái mà hắn không theo đuổi được phải trải qua sự đau khổ, sau đó khóc lóc kêu la chạy đến tìm hắn.
“Thực lực của Hứa Cảnh Minh đã tụt xuống vị trí thứ ba của đội rồi, càng hồ đồ thì càng thảm hại.”
Trình Tử Hào nhẹ giọng nói thầm, vẫn cảm thấy ấm ức và khó chịu.
Hắn nhẹ nhàng nhấp vào, mời bạn tốt Trịnh Bách Long.
“Soạt soạt.”
Trịnh Bách Long xuất hiện trong tiên phủ.
“Ông chủ, sao đột nhiên lại tìm tôi vậy?”
Trịnh Bách Long cười nói.
“Anh Long, nhờ anh giúp tôi một việc.”
Trình Tử Hào chỉ vào phòng phát sóng trực tiếp của Lê Miểu Miểu trước mặt: “Đây là Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu, hai người này có chút liên quan với tôi. Tôi nhìn bọn họ cảm thấy khó chịu! Tôi không có yêu cầu gì lớn, chỉ là muốn hung hăng giẫm lên mặt của bọn họ trong trận chiến thế giới ảo!”
Trịnh Bách Long nhìn về phía phòng phát sóng trực tiếp: “Trong năm người bọn họ, thì Hứa Cảnh Minh và Đới Hiểu Thanh đều là cấp thần, ba người còn lại là tân binh! Yên tâm đi, loại bỏ bọn họ quá dễ dàng. Muốn tôi giúp anh đánh bọn họ đến tàn phế, để cho ông chủ anh thu hoạch đầu người không?”
“Vậy thì càng tốt.”
Trong lòng Trình Tử Hào ngứa ngáy.
“Bọn họ năm người một đội, chúng ta cũng phải lập năm người một đội, chia đều sức chiến đấu tiếp cận. . . Xác xuất trùng khớp rất cao.”
Trịnh Bách Long suy nghĩ nói:” Có thể chờ bọn hắn đánh xong trận này, trận tiếp theo sau khi bọn họ vào hàng đợi chuẩn bị, chúng ta cũng vào hàng chuẩn bị cùng lúc!”
“Được, anh thu xếp đi.”
Trình Tử Hào nói.
Trịnh Bách Long trực tiếp hô một tiếng vào chiến đội: “Đằng Á, Lão Lôi, các người lại đây. . . . . . Giúp tôi mang ông chủ đi đánh hai trận đấu.”
“Được.”
“Đến đây.”
Chiến đội Bạch Long của bọn họ là do công ty của Trình Tử Hào tuyển chọn, bọn họ thỉnh thoảng dẫn ông chủ đi đánh một hai trận đấu, khiến đối thủ không còn sức đánh trả đều là chuyện bình thường.
“A Dũng, cậu đang ở cấp Diệu Nhật, cậu tạo tổ đội rồi….”
Trình Tử Hào dặn dò: “...mời tôi, rồi mời thêm ba người bên phía anh Long.”
“Được.”
A Dũng cười hì hì: “Lần này là anh Long đưa chúng ta đi bay (*).”
(*) Đưa hoặc mang bay: Đề cập đến một người giỏi hơn bản thân để hoàn thành điều gì đó với chính mình, chủ yếu đề cập đến một game thủ dẫn dắt một người chơi khác.
Trịnh Bách Long chỉ phòng phát sóng trực tiếp của Lê Miểu Miểu: “Trước khi bắt đầu, chúng ta phải chuẩn bị kỹ càng, dẫn ông chủ đi đối kháng mà để thua thì không tốt cho lắm.”
“Anh Long, ba người các anh là tuyển thủ chuyên nghiệp đó, tôi nghe theo các anh.”
Dù gì thì Trình Tử Hào cũng kinh doanh công ty nhiều năm, mỗi ngày đều xem nhiều trận đối kháng trên nền tảng quan sát chiến đấu, hắn đương nhiên hiểu những quy tắc cơ bản nhất của trò chơi. Nếu đã mời cao thủ dẫn dắt, thì phải nghe lời cao thủ!
Thần tiễn thủ ‘Đằng Á’ nói: “Đối thủ của chúng ta có năm người, ba người kia không đáng nhắc đến, chủ yếu là Hứa Cảnh Minh và Đới Hiểu Thanh. Đới Hiểu Thanh đang là thành viên của chiến đội Trương Thanh, là một sát thủ rất lợi hại.”
“Yên tâm, tôi sẽ bảo vệ cậu thật tốt.”
Lôi Văn Khánh nói.
“Ông chủ muốn chà đạp lên thể diện Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu.”
Trịnh Bách Long nói: “Nhưng bọn họ đang phát sóng trực tiếp, vì danh tiếng của ông chủ, chúng ta không nên chơi quá cức.”
Trình Tử Hào gật đầu: “Vẫn phải chú ý hình tượng.”
Trịnh Bách Long nói: “Mục tiêu của chúng ta là Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu. Lê Miểu Miểu rất đơn giản, Đằng Á cậu bắn tên, khiến cô ta bị thương nặng chứ đừng bắn chết! Sau khi Lê Miểu Miểu bị thương nặng, ông chủ, cậu đích thân lấy mạng cô ta, dùng một hai chiêu giết chết luôn, cũng đừng làm khó coi quá, dù sao cũng đang phát sóng trực tiếp.”
“Tôi sẽ nể mặt cô ta, một đao giết chết.”
Trình Tử Hào đắc ý gật đầu: “Nể mặt người xem trực tiếp, tôi cũng không hành hạ cô ta cho đến chết.”
“Về phần Hứa Cảnh Minh?”
Trịnh Bách Long nhíu mày: “Tên này thì phiền phức, cho dù hắn bị thương thì vẫn rất nguy hiểm với ông chủ cậu đó.”
“Tôi cũng mang cung tiễn! Đợi các cậu đánh Hứa Cảnh Minh trọng thương, tôi bắn tên ở khoảng cách hai mươi ba mươi mét, biến hắn ta thành tổ ong vò vẻ.”
Trình Tử Hào đắc ý nói: “Cho dù hắn muốn phản công, nhưng ở khoảng cách xa như vậy, một mình anh Long cũng đủ sức chặn hắn lại.”
“Được! Cứ quyết định vậy đi.”
Trịnh Bách Long nói: “Ông chủ, cậu chỉ cần đi theo tôi, nghe theo sự sắp xếp của tôi, lần này nhất định sẽ ổn thỏa.”
“Đội trưởng mà đã ra tay, dày vò tên Hứa Cảnh Minh kia vẫn đơn giản nhẹ nhàng.”
Lôi Văn Khánh cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận