Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 526: (Phần 4) Ra tay ngoài thành (2)

Dương Liệu ngồi trong xe ngựa, một thê một thiếp cũng đang bồi tiếp hắn.
Dương Liệu vừa căng thẳng lại vừa chờ mong.
“Dựa theo sắp xếp của phụ thân, đích đến của ta là thành trì Khúc Lan tại Đông Vực, dòng tộc của ta sau này sẽ là… Dương gia Khúc Lan.”
Dương Liệu có phần chờ mong cuộc sống sau này: “Ta sẽ là gia chủ Dương gia Khúc Lan, mọi chuyện do ta quyết định!”
“Nghe nói bên ngoài rất loạn, giặc cướp hoành hành.”
Phu nhân của Dương Liệu có phần lo lắng nói. Nàng xuất thân từ gia tộc lớn, hiện giờ cũng phải theo phu quân đi Đông Vực.
“Yên tâm, chúng ta ngụy trang thành thương đội cực kỳ bình thường, ngay cả xe ngựa đều mua lại của thương đội.”
Dương Liệu nói: “Trộm cũng có luật của trộm, chỉ cần nộp một chút phí bảo kê là có thể bình yên tới được Đông Vực! Cho dù chúng trở mặt… Hừ hừ, chúng ta mạnh hơn thương đội bình thường đâu chỉ gấp 10 lần.”
Những hộ vệ này, ai nấy đều là cao thủ nhập lưu
Đội ngũ tiến lên phía trước.
Trên mặt đất bao la, Liễu Hải đi theo sau cách xa xa.
Tốc độ của ngựa chân ngắn không nhanh, cao thủ nhập lưu có tốc độ di chuyển đáng kinh ngạc, cho nên có thể đuổi theo một cách dễ dàng! Chỉ có điều, lúc cao thủ nhập lưu sử dụng thân pháp, năng lượng tiêu hao khá lớn, may là chỉ cần đuổi theo một hai canh giờ là đủ. Nếu phải theo dõi một, hai ngày, e rằng Liễu Hải sẽ mệt đến chết.
“Trước khi ra khỏi thành, đội ngũ này đã rẽ trái rẽ phải đi vòng vèo trong Đế Đô, thậm chí còn thay trang phục, ngụy trang thành thương đội. May là ta đã nhớ rõ mặt 80 người kia.”
Liễu Hải cẩn thận bám theo, hai người Đồ Lăng, Trương Thanh cũng đi theo ở khoảng cách xa hơn.
Trong một khu rừng cách cửa thành Nam của Đế Đô trên trăm dặm.
Hứa Cảnh Minh đã triệu tập đầy đủ tất cả người chơi công dân vũ trụ.
“Chư vị.”
Hứa Cảnh Minh nhìn ba cao thủ cấp tám, 60 cao thủ loại một, 100 cao thủ loại hai, mỉm cười nói: “Hôm nay là ngày cuối cùng của hợp đồng thuê lần này. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hợp đồng sẽ chính thức kết thúc.”
Các người chơi công dân vũ trụ đều tỏ ra vui vẻ.
Nhiệm vụ khá nhẹ nhàng, tuy hợp đồng thuê có thời hạn một tháng, nhưng thực ra hoàn toàn chưa tới 1 tháng.
Hơn nữa, các hành động chính bao gồm đánh cướp Ỷ Thúy lâu, tập kích Trình Yến Nhiên, hay thậm chí đối phó với đội ngũ Dương gia! Yêu cầu dành cho các người chơi cũng không hề nhiều.
“Khoảng 5 phút nữa, đội ngũ mục tiêu sẽ đi ngang qua con đường trước mặt chúng ta.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Để ta nói sơ lược về kế hoạch hành động lần này.”
Tất cả người chơi lắng nghe.
Lần hành động cuối cùng của nhiệm vụ cũng nên làm đẹp mắt một chút.
“Được rồi, kế hoạch là vậy đó.”
Hứa Cảnh Minh trình bày kế hoạch xong, tiện thể nói: “Mọi người tạm thời chia nhau ra, mai phục chờ sẵn.”
Ào ào ào, đội ngũ lập tức hành động, lặng lẽ mai phục trong khu rừng ven đường cái quan.
Hứa Cảnh Minh và ba cao thủ cấp tám đi cùng với nhau, kiên nhẫn chờ đội ngũ của Dương gia tới.
“Nhìn thấy rồi.”
Hứa Cảnh Minh trông thấy đội ngũ đó từ đằng xa, đội ngũ Dương gia cưỡi ngựa toàn bộ, cho dù là ngựa chân ngắn thì cũng chỉ mất 1 phút để đi từ đó tới đây.
“Hành động.”
Hứa Cảnh Minh gửi tin nhắn qua mạng thế giới ảo đến các người chơi.
Yên tĩnh không một tiếng động!
Tất cả người chơi nhận được mệnh lệnh, đồng loạt hành động, vù vù vù! Người nào người nấy hóa thành những chiếc bóng xông ra ngoài.
Đội ngũ gần ba trăm người của Dương gia trùng trùng điệp điệp đi tới.
Bỗng nhiên…
Từ trong rừng núi, có một nhóm người lao xuống, chia ra chặn đằng trước, đằng sau và mặt bên phía rừng của đội ngũ.
“Có giặc cướp!”
Tất cả mọi người trong đội ngũ của Dương gia đều giật mình.
“Xin hỏi, các vị hảo hán phương nào?”
Một ông lão thuộc đội ngũ Dương gia nói to: “Thương đội bọn ta mua bán khổ cực, xin được biếu tặng chư vị hảo hán chút ít tiền của, mong chư vị thả cho bọn ta đi.”
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Trong xe ngựa, thê thiếp của Dương Liệu giật mình.
“Không có gì, đụng phải giặc cướp ngoài thành là chuyện bình thường.”
Dương Liệu nói: “Bọn giặc cướp sẽ biết cân nhắc, không tùy tiện chém giết đâu.”
Đúng lúc này, ba sức mạnh tâm linh kinh khủng bỗng tác động tới.
“Vù vù vù.”
Rất nhiều con ngựa lùi bước do sợ hãi, mọi người trong đội ngũ Dương gia phải lập tức xuống ngựa, cố sức để giữ chặt dây cương. Nếu bọn họ không kéo dây cương lại, có lẽ những con ngựa này đều sẽ bỏ chạy hết.
“Không ổn rồi.”
Mọi người trong đội ngũ Dương gia đều thấy không ổn.
Đột nhiên, bốn bóng người bước ra từ trong rừng.
Người đi đầu là Hứa Cảnh Minh đeo mặt nạ da người cầm cây ngân thương trong tay, đi bên cạnh hắn là ba cao thủ cấp tám.
Mặc dù ba cao thủ cấp tám do Hứa Cảnh Minh mời tới có sức mạnh tâm linh rất mạnh, có thể bao phủ cùng một lúc đội ngũ gần 300 người, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể tác động đến đàn ngựa, còn ảnh hưởng gây ra cho các cao thủ yếu ớt hơn nhiều!
Nếu như chỉ nhắm vào vài người, vậy thì độ uy hiếp của sức mạnh tâm linh sẽ lớn hơn.
Xung kích tâm linh cũng là một loại “đối kháng tâm linh”.
Người yếu phải chống lại cường giả! Nếu như có một lượng lớn người yếu cùng nhau đối kháng… thì hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.
“Dương nhị công tử, mấy ngày không gặp, vẫn ổn chứ hả?” Giọng nói của Hứa Cảnh Minh vang vọng khắp xung quanh.
Đội ngũ của Dương gia không khỏi hoảng hốt, bọn giặc cướp này biết họ là đội ngũ của Dương gia, còn biết thủ lĩnh là Dương Liệu.
“Giọng nói này nghe rất quen.”
Dương Liệu cẩn thận từng li từng tí vén rèm xe lên thì thấy ngay bốn người hết sức quen thuộc đang đi tới.
“Là các ngươi.”
Dương Liệu giật nảy mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận