Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1308: (Phần 11) Toà thành Vũ Hoả (1)

Đám người viện trưởng vô cùng tín nhiệm Hứa Cảnh Minh, cũng thừa nhận Hứa Cảnh Minh là người có thiên phú cực cao! Nhưng khi nghe được những lời này của Hứa Cảnh Minh, bọn họ chỉ cảm thấy kinh ngạc, không thể tưởng tượng nổi!
“Làm sao có thể?” Ba người có quá nhiều nghi hoặc.
Hứa Cảnh Minh thấy thế, chỉ có thể giải thích: “Viện trưởng, Nạp Đà thực sự đã bị ta giết! Hơn một trăm năm trước… chính là thời điểm chúng ta vừa mới tiến vào dãy núi Nguyên Kim hơn 5 năm, phân thân của ta đang thăm dò đường đi thì rơi vào cái bẫy của lão ma đầu Thâm Uyên có tên là Độ Ảnh “Cái bẫy của Độ Ảnh sao?” Tháp chủ nghi ngờ, truy hỏi.
“Đúng vậy, Độ Ảnh là bạn đồng hành của Nạp Đà” Hứa Cảnh Minh giải thích: “Bọn hắn đã bố trí rất nhiều bẫy rập ở dãy núi Nguyên Kim, săn giết những sinh mệnh Cao Duy thăm dò nơi này. Sau khi phá hủy một cái bẫy của bọn hắn, ta đã lần theo cảm ứng nhân quả, tiến hành truyền tống Tâm Giới đến cạnh Độ Ảnh, cũng như phát hiện ra Nạp Đà trong động phủ của bọn hắn, sau đó liền giết hết cả hai kẻ bọn hắn. “Ngươi không chỉ giết một kẻ mà là hai kẻ sao?” Đảo chủ Thời Không kinh ngạc.
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Độ Ảnh tương đối yếu nhược, ta chỉ cần thi triển Ngọn Lửa Hắc Liên là đã đủ để thiêu đốt triệt để hắn ta. Nạp Đà lợi hại hơn nhiều, ta thậm chí phải điều động phân thân truy đuổi đến tận Thâm Uyên thì mới có thể hoàn toàn đánh chết hắn ta”
Chử viện trưởng vẫn luôn trầm mặc quan sát Hứa Cảnh Minh, cuối cùng cũng nhịn không được mà mở miệng:
“Cảnh Minh, ngươi rốt cuộc đã làm thế nào vậy?”
“Đúng vậy, Nạp Đà có được ưu thế động phủ, cho dù ba người chúng ta liên thủ với nhau cũng không thể nắm chắc phần thắng, ngươi rốt cuộc đã làm thế nào vậy?” Tháp chủ cũng hỏi.
“Ngay cả khi Nạp Đà có được ưu thế động phủ, thì cũng không có cách nào ngăn cản được ta! Ta khóa chặt vị trí hắn ta, sau đó trực tiếp truyền tống đến cạnh hắn ta… Hứa Cảnh Minh nói: “..rồi sử dụng binh khí tâm linh đánh chết hắn ta”
“Binh khí tâm linh?”
Viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ dường như đang suy tư.
“Chính là cây trường thương này. Hứa Cảnh Minh vừa lật tay, một cây trường thương hư ảo trong suốt lập tức xuất hiện trong tay của hắn.
Ba người viện trưởng lập tức cẩn thận quan sát kiện binh khí này, đảo chủ Thời Không ngờ vực nói: “Đây là một kiện binh khí tâm linh bình bình thường mà thôi. “Đúng vậy, là một kiện binh khí tâm linh bình thường” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Đây quả thực là một kiện binh khí bình thường, nhưng khi ở trong tay hắn, thì lại có thể phát huy thực lực phi thường!
“Ta còn tưởng rằng người có được binh khí cảnh giới thứ ba, dựa vào uy lực của binh khí mà giết chết Nạp Đà”
Tháp chủ Vĩnh Hằng hết sức tò mò: “Nhưng ngươi lại chỉ dựa vào một kiện binh khí tâm linh bình thường này để giết chết đối phương sao?”
“Một chiêu tất sát. Hứa Cảnh Minh gật đầu, không chút giấu giếm.
“Một chiêu?” Viện trưởng, tháp chủ và đảo chủ đều run lên.
Hứa Cảnh Minh cầm lấy trường thương tâm linh hư ảo này: “Dưới uy lực của cây trường thương này, kẻ nào có thể chống đỡ bằng tâm linh ý thức thì sẽ sống, còn không thì phải chết.
Hứa Cảnh Minh không hề che giấu thực lực của mình.
Bởi lẽ quá trình đào khoáng bên trong dãy núi Nguyên Kim rất dễ phát sinh xung đột với các sinh mệnh Cao Duy khác, nếu như đám người viện trưởng biết rõ thực lực của hắn, thì bọn họ mới có thể lập ra sách lược đối địch tốt hơn.
“Không chống đỡ được thì sẽ phải chết?” Đám người viện trưởng nhìn nhau. “Chúng ta sắp đào xong mỏ khoáng cỡ nhỏ này rồi, nên rời khỏi nơi này trước đã. Trong lúc nói chuyện phiếm với Hứa Cảnh Minh, đám người viện trưởng vẫn luôn huy động lực lượng từ ba món vũ khí cấm kỵ để oanh tạc núi đá.
Giờ phút này, tất cả Nguyên Kim Châu đã được thu thập.
“Đi thôi”
Vù, bốn người họ nhanh chóng rời khỏi nơi đó.
Khi bay đến một lối đi trống trải khác, đám người viện trưởng mới dừng lại. Bọn họ cũng không phải để ý lắm đến thu hoạch từ mỏ khoáng cỡ nhỏ, nhưng lại vô cùng tò mò về thực lực của Hứa Cảnh Minh!
Hứa Cảnh Minh là người của tộc đàn nhân loại, hắn ta càng cường đại, đám người viện trưởng đương nhiên sẽ càng thêm vui mừng.
Chỉ là, Hứa Cảnh Minh làm thế nào để trở nên cường đại như vậy? Bọn họ hoàn toàn không hiểu được. “Cảnh Minh, ngươi mới đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng còn chưa đến mười ngàn năm, đã đạt đến thành tựu như vậy trong con đường binh khí tâm linh?” Viện trưởng không thể tin được: “Ta sống lâu như vậy, cũng chưa từng có nghe nói tốc độ trưởng thành nhanh chóng như vậy. Ngươi đừng có đi theo con đường tà đạo nào đó đấy!”
“Cậu không tiến hành hiến tế Thâm Uyên chứ?” Tháp chủ cũng hỏi.
Hứa Cảnh Minh lắc đầu nói: “Không có! Viện trưởng, các ngươi cũng biết ta lúc trước từng học tập môn truyền thừa nửa bước cảnh giới thứ ba là “Tâm Thần Binh”. Hứa Cảnh Minh đã đề cập đến vấn đề này trong các cuộc trò chuyện trước đây.
“Trước khi nhận được môn truyền thừa này, một phân thân của ta đã bị cường giả cảnh giới thứ ba bắt giữ và ném vào một thế giới. Hứa Cảnh Minh nói: “Vào thời điểm đó, có hơn năm triệu sinh mệnh Cao Duy cũng đã bị bắt giữ với ta. “Hơn năm triệu sinh mệnh Cao Duy bị cường giả cảnh giới thứ ba bắt đi sao?” Viện trưởng, tháp chủ và đảo chủ đều khiếp sợ, Hứa Cảnh Minh chưa bao giờ nói qua trước đây.
“Ừm” Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Hơn năm triệu sinh mệnh Cao Duy chúng ta cạnh tranh với nhau tại thế giới đó, kẻ nào thất bại thì phải chết, và tất cả phân thân ở thế giới bên ngoài cũng đều sẽ chết. Cuộc cạnh tranh trong thế giới đó rất tàn khốc, ngay cả là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba hay các lãnh chúa Thâm Uyên, thì đại đa số bọn hắn đều sẽ chết ở thế giới đó, rất ít người có thể sống sót mà ra ngoài.
“Ta đã ở thế giới đó hơn năm ngàn năm, may mắn sống sót mà ra ngoài” Hứa Cảnh Minh nói.
Viện trưởng, đảo chủ và tháp chủ nghe thấy thế, mới nhẹ nhàng thở ra.
1163 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận