Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1406: (Phần 12) Vào trong (1)

Hơn mười vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba đã tụ tập ở khu vực lân cận quần thể cung điện. Bọn họ vốn dĩ đã ở rất gần nơi này, cho nên mới đuổi tới đầu tiên.
“Thật là một quần thể cung điện. Hứa Cảnh Minh vừa mới quan sát, đã nhận ra các vách tường của quần thể cung điện trước mắt vừa cao lớn vừa mơ hồ, khó phân biệt giữa thực và ảo. Ngoài ra, hắn còn cảm nhận được một cỗ khí tức nhàn nhạt lưu chuyển, vờn quanh toàn bộ quần thể cung điện.
Khí tức của toàn bộ quần thể cung điện hợp thành một thể, mặc dù đã thu liễm ổn định, nhưng vẫn khiến cho người ta không khỏi sinh lòng kính sợ.
“Mình từng gặp qua một vài sự tồn tại cảnh giới thứ ba, nhưng khí tức của bọn họ lại không áp bách bằng tòa cung điện này” Hứa Cảnh Minh thầm nói: “Lúc trước, mình sưu tập rất nhiều kỳ vật có giá trị từ cao đến thấp, hơn nữa cũng vô cùng thần diệu. Nhưng nếu so với quần thể cung điện trước mặt này, chúng… Lại kém hơn rất nhiều”Cỗ khí tức này càng cường đại hơn sự tồn tại cảnh giới thứ ba, thậm chí còn vượt xa thiên thể Cao Duy.
Có lẽ chỉ có ngôi sao Nguyên Sơ, Thâm Uyên và một số sự tồn tại ít ỏi khác mới có thể sánh bằng quần thể cung điện này.
“Xông lên” Một gã cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba ngưng tụ hỏa diễm, lao về phía cổng chính đang rộng mở của quần thể cung điện.
Hứa Cảnh Minh và những người khác không vội vã xông vào, mà cẩn thận quan sát.
Vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba ngưng tụ hỏa diễm xông vào trước tiên, nhưng khi hắn ta bay vào cổng chính, thì hình thể của hắn ta đột nhiên bị co rút mạnh mẽ, càng ngày càng nhỏ đi.
“Hả? Nơi này là thế nào?” Vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba kia không khỏi chao đảo loạng choạng, nhanh chóng ra khỏi khu vực cổng chính trong sự bàng hoàng.
Sau khi hắn ta rời khỏi khu vực cổng chính, hình thể của hắn ta mới khôi phục bình thường.
Vù vù vù!!!
Chỉ trong hơn mười hơi thở, một số lượng lớn cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba đáp xuống gần quần thể cung điện, bắt đầu cẩn thận quan sát xung quanh với ánh mắt nóng bỏng.
“Cơ duyên do sự tồn tại chung cực lưu lại, cũng không dễ lấy như vậy? Bọn họ đều rất kiên nhẫn.
“Đó là Thành chủ Phí Kha? Hắn có trí tuệ siêu tuyệt, cũng không vội vã ra tay.
“Ngô Minh cũng tới rồi, hắn ta đạt được thành tựu có một không hai ở con đường thời không ở vùng đất chung cực này, thế nhưng cũng không vội vã xông vào trong”
“Xem kìa, thủ lĩnh tối cao của quân đoàn Dạ Mộng –– Tướng quân Vẫn Cửu!”
Những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba này cũng đang quan sát.
Bởi vì nơi này nằm sâu trong khu vực dãy núi, những người có thể chạy đến trước tiên đều là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, quân chủ Thâm Uyên! Hơn nữa còn nằm dưới trướng 35 vị cảnh giới thứ ba, sở hữu thực lực bất phàm!
Trong khoảng thời gian này, những người có thể đạt được uy danh hiển hách, hiển nhiên đều có thủ đoạn vô cùng không tầm thường.
Thành chủ Phí Kha – cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch thuộc con đường Khoa Học, sở hữu vô vàn thủ đoạn. Hắn ta cũng cực kỳ ưu tú trong đấu trường Thời Không, đã từng nhận được lời chiêu mộ của nhiều vị cảnh giới thứ ba, vô cùng nổi tiếng tại nhiều phương thời không.
Tướng quân Vẫn Cửu – lãnh tụ xứng chức của quân đoàn Dạ Mộng. Với tích lũy cực kỳ sâu dày, hắn ta được công nhận là người có hy vọng trở thành sự tồn tại cảnh giới thứ ba nhất trong quân đoàn Dạ Mộng.
Ngô Minh – cường giả đáng sợ đến từ tòa thành Vũ Hỏa. Theo như đồn đại, hấn ta chỉ mới sinh ra cách đây hơn 300 ngàn năm, nhưng đã sâu không lường được. Xét về thực lực cá nhân, hắn ta có lẽ là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba mạnh nhất trong toàn bộ vùng đất chung cực.
“Hắn chính là Ngô Minh?” Một bóng dáng vạm vỡ có làn da kim loại liếc nhìn Hứa Cảnh Minh: “Yêu nghiệt tuyệt thế của toà thành Vũ Hỏa ư? Ta nghe nói, khi hắn vừa mới đặt chân tới vùng đất chung cực, thì vẫn chưa đạt tới cấp độ cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, nhưng hiện giờ lại có thể giết chết một vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch khác chỉ với hai ba chiêu số? Cương vực vô tận, quả nhiên cường giả như mây, còn có quái vật như vậy!”
“Ngô Minh?”
Thành chủ Phí Kha cũng quan sát Hứa Cảnh Minh, thu thập thông tin về mọi phương diện của Hứa Cảnh Minh thông qua nhân quả, dòng thời gian, và dấu vết hư không: “Mình từng tham gia bảy đấu trường Thời Không, từng chứng kiến rất nhiều nhân vật nổi bật của một phương thời không này, thế nhưng chưa bao giờ gặp qua ai đặc biệt như hắn ta! Lực lượng của Ngô Minh, gần như đã chạm tới một chiều cao hơn?”
Hứa Cảnh Minh đã là kẻ mạnh nhất, thế nên không cần quan sát cường giả khác, một mực chú ý quần thể cung điện trước mắt.
“Hơn mười vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba lần lượt lao vào cổng chính của quần thể cung điện này. Một số kẻ còn cố gắng tiến vào bên trong bằng cách trèo tường! Toàn bộ đều thất bại” Hứa Cảnh Minh quan sát: “Những kẻ trèo tường sẽ trực tiếp bị chấn động thành hư vô. Những kẻ tiến vào cổng chính thì… đều mơ mơ màng màng bước ra bên ngoài.
“Đây là mê cung”
“Là mê cung được tạo thành bởi các ký tự thần bí”
“Sau khi đi vào bên trong, thì sẽ bị mắc kẹt trong mê cung. Rất khó phân biệt phương hướng, bất tri bất giác bước ra ngoài.
Những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba thất bại cũng không che giấu, dù sao bọn họ đều có chung trải nghiệm.
“Mê Cung Ký Tự, là khảo nghiệm về phương diện ký tự?” Hứa Cảnh Minh suy tư, lập tức hoá ra một phân thân bay về phía cổng chính quần thể cung điện.
1307 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận