Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 462: (Phần 4) Cưỡi ngựa nhậm chức (1)

‘Hứa Cảnh Minh’ của ngày hôm nay chưa đủ lòng trung thành, thực lực cũng còn kém chút, cần phải rèn luyện thêm.
“Hứa Cảnh Minh, ngươi từng là hộ vệ của Phí gia chúng ta.”
Phí Thanh nói: “Bản thân ta lại là người tiến cử ngươi vào đội vệ binh Huyết Vũ, tất cả các bên sẽ coi ngươi là người của Phí Thanh ta. Sau khi vào đội vệ binh Huyết Vũ, ngươi phải làm việc thật cẩn thận. Điều quan trọng nhất là… đừng làm mất mặt ta!”
“Thuộc hạ đã hiểu.” Hứa Cảnh Minh cũng lập tức tự xưng là thuộc hạ.
“Đi đi, ba ngày nữa chuẩn bị nhậm chức.” Phí Thanh khẽ gật đầu.
“Thuộc hạ cáo lui.” Hứa Cảnh Minh cũng cung kính lui ra.
Sau khi bước ra khỏi đình, Hứa Cảnh Minh không đè nén được biểu cảm vui mừng: “Hao công tổn sức mấy tháng vừa qua để ôm đùi Phí gia, thật sự rất đáng giá.”
Hắn đã mong đợi hơn một tháng, mong đợi được gia nhập Phí gia, sau đó lại mất thêm hai tháng đi đường gian lao!
Sau khi nỗ lực nhiều đến như vậy, Hứa Cảnh Minh khá hài lòng với kết quả cuối cùng. Khi vừa mới đến Đế Đô, hắn đã trở thành đội trưởng đội vệ binh Huyết Vũ. Chỉ cần tạo ra một vài công lao, hắn có thể trở thành Bách hộ!
Tại thành Lan Nguyệt, cao thủ cấp một quả thực rất hiếm có! Trong tam đại bang phái ở đó, cộng với đội vệ binh Huyết Vũ địa phương, tính thêm cả các cao thủ ẩn thân, tổng cộng cũng chỉ có khoảng mười người.
Nhưng Đế Đô là cốt lõi của toàn bộ thế giới Huyết Vũ, cho nên đây là địa điểm hội tụ tất cả các thế lực mạnh nhất. Bao gồm các người chơi là công dân vũ trụ, số lượng cao thủ cấp một nhiều hơn gấp trăm lần thành Lan Nguyệt, cao thủ siêu cấp một mới có thể coi là đứng đầu.
“Theo thông tin chi tiết của Đế Đô mà mình thu thập được trên mạng thế giới ảo, các đội trưởng vệ binh Huyết Vũ ở Đế Đô hầu như đều là cao thủ cấp một. Toàn bộ Đế Đô có bốn phủ vệ binh Huyết Vũ, với tổng số khoảng 40.000 người! Có gần 2000 cao thủ cấp một.”
“Những vệ binh thông thường chủ yếu là cao thủ cấp hai. Đối với một số vị trí văn chức đặc biệt, hoặc những người có lai lịch lớn thì mới phát sinh ngoại lệ.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Ngoài 40.000 vệ binh Huyết Vũ, còn có 200.000 vệ binh phụ trợ! Các vệ binh phụ trợ thường là cao thủ nhập lưu.”
“Hơn 200.000 cao thủ nhập lưu!”
“Đây là đội quân bạo lực mạnh nhất toàn bộ Đế Đô, nằm dưới quyền điều khiển trực tiếp bởi người thống trị tối cao của toàn bộ đế quốc, ‘Hoàng đế’.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ, lực lượng này tuy mạnh nhưng cũng cần quy trình huy động nghiêm ngặt.
Không phải ai cũng có thể tùy tiện điều động.
Phí Thanh muốn cứu người, hắn cũng phải đặc biệt nhờ đến Nam trấn phủ sử ‘Vương Cửu Ngôn’ xuất binh, đích thân dẫn đầu nhóm thủ hạ tinh nhuệ.
Về phần bố trí vệ binh Huyết Vũ lâu dài để bảo vệ người thân, đây là việc riêng! Cũng là điều cấm kỵ!
Cho dù với thân phận của Phí Thanh, hắn cố hết sức mới có thể phái ra 10 cao thủ cấp một và hơn 50 cao thủ cấp hai để bảo vệ người thân của mình. Trong số những cao thủ này, có hai cao thủ siêu cấp một hàng đầu là Lục hộ vệ và Cừu hộ vệ phối hợp lại cũng đủ để địch được cao thủ siêu cấp một.
Hứa Cảnh Minh thở dài: “Trong toàn bộ Đế Đô, nhiều thế lực khác nhau rình rập lẫn nhau, nhưng cũng bởi vì có hơn 200.000 cao thủ nhập lưu, cho nên đời sống vẫn vững vàng như cũng. Ngay cả những công dân vũ trụ, bọn họ cũng khó tạo nên sóng gió lớn, nếu có thì cũng bị áp chế bởi những vệ binh Huyết Vũ.”
Hai đêm sau.
“Cảnh đại nhân, đây là quan phục chính thức của ngài, còn đây là lệnh bài nhận dạng của ngài. Ngày mai, Cảnh đại nhân có thể đến Thiên hộ sở nhậm chức.”
Một người hầu trong Phí gia mang quan phục và các vật dụng khác vào phòng: “Tiểu nhân cáo lui trước.”
Hứa Cảnh Minh nhìn bộ quan phục trên bàn.
Đây là bộ quan phục màu đen, bên trên có một số họa tiết hình giọt nước màu máu trên đó.
Hứa Cảnh Minh mặc quan phục vào và đi ủng, cả người tỏa ra thêm vài phần sát khí, hắn cầm lệnh bài nhận dạng lên, toàn thân lệnh bài đều là màu đen, có hoa văn màu vàng kim. Phong cách và màu sắc của lệnh bài có thể nói lên danh tính.
Ở mặt trước của lệnh bài có dòng chữ “Nam Ất Thiên hộ sở, Hứa Cảnh Minh”, mặt sau là các ký tự nhỏ dày đặc.
“Mình được phái tới Nam Ất Thiên hộ sở sao?” Hứa Cảnh Minh hiểu ra.
“Cảnh huynh.”
Khâu Đồng bước tới cười nói, cô cũng đang mặc quan phục trên người: “Huynh được phân công đến đâu?”
“Làm đội trưởng ở Nam Ất Thiên hộ sở.”
Hứa Cảnh Minh lắc lệnh bài của mình: “Khâu Đồng muội thì sao?”
Khâu Đồng cũng lấy lệnh bài từ thắt lưng ra: “Ta được phân đến hình ngục ty thuộc tổng bộ Nam phủ. Ta chỉ là cao thủ cấp hai, nên nhiều nhất có thể lên làm đội phó! Nghe nói đội trưởng của đội vệ binh Huyết Vũ… hầu như đều là cao thủ cấp một! Số người được phá lệ đề bạt lên chỉ đếm trên đầu ngón tay.”
“Hình ngục ty thuộc tổng bộ Nam phủ? Khá béo bở đấy.” Hứa Cảnh Minh khen.
“Đúng vây, Phí đại nhân thực sự đã chiếu cố rất nhiều.” Khâu Đồng cũng rất hài lòng.
Đội vệ binh Huyết Vũ của Nam phủ được chia thành sáu Thiên hộ sở và “tổng bộ Nam phủ”. Mỗi Thiên hộ sở đều có quyền tài phán. Tổng bộ Nam phủ thì có nhiều quyền lực hơn, Trấn phủ sứ ‘Vương Cửu Ngôn’ đang chủ trì sự vụ ở đó.
Những người bị giam trong hình ngục ty tổng bộ Nam phủ đều là những người phạm tội nghiêm trọng! Tất nhiên làm việc ở đây sẽ được nhiều lợi.
“Ta vốn dĩ đi theo Tâm Lan muội đến Đế Đô, cũng là muốn tận mắt chứng kiến vẻ sang trọng của Đế Đô huyền thoại, coi như cuộc đời này không quá vô ích. Rốt cuộc, ai mà chả muốn làm quan.”
Khâu Đồng cười vui vẻ cười: “Một người đội phó chính là quan lục phẩm.”
“Đúng vậy, làm quan.” Hứa Cảnh Minh cũng rất vui mừng, hắn chưa từng làm quan ngoài đời thật, cho nên trải nghiệm này ở thế giới Huyết Vũ đúng là hiếm có khó tìm.
Chức đội trưởng này của hắn cũng là quan lục phẩm.
“Đi, chúng ta đi xem La huynh đệ một chút.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Hắn phải dưỡng thương thật tốt để còn sớm đi nhậm chức.”
Khâu Đồng nói: “Nhưng có lẽ quan phục của hắn cũng đã được phát tới tận nơi rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận