Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1307: (Phần 11) Là do ta giết (2)

“Ha ha ha, Chử đảo chủ, Hi Hoà đảo chủ, Cổ Hà đảo chủ, Ngô Minh đảo chủ, ta đã sớm nghe đến đại danh của các vị đảo chủ của hòn đảo Vạn Tinh. Mặc Ngự cười nói, phát ra âm thanh chấn động thời không, ảnh hưởng đến lĩnh vực được hình thành từ ba món vũ khí cấm kỵ: “Chúng ta có thể phát hiện được cùng một mỏ khoáng sản trong dãy núi Nguyên Kim rộng lớn này, thì cũng xem như là có duyên.
“Là chúng ta phát hiện trước” Chử viện trưởng mở miệng.
“Chẳng phải các người vẫn còn có rất nhiều chỗ chưa khai thác sao? Mỏ khoáng chưa khai thác thì là vật vô chủ, mỗi một sinh mệnh Cao Duy đều có tư cách chiếm dụng” Bóng dáng cao lớn lạnh lùng nói: “Ta cũng không cần nhiều, một nửa là được.
“Khẩu khí rất lớn” Tháp chủ nhìn hắn, vừa nói chuyện lại tiếp tục đào bới.
Nhìn những tảng đá ầm ầm vỡ tan, từng viên Nguyên Kim Châu lần lượt được thu thập, Mặc Ngự, Eroke và Phi Tinh đều cảm thấy có chút sốt ruột.
“Ngừng tay” Bóng dáng lông đen Eroke nói.
“Muốn ra tay thì cứ ra tay! Từ khi thế lực hòn đảo Vạn Tinh di chuyển đến cương vực này, chúng ta chỉ mới giết chết Ngu Phương Đà và nhện ma nghìn mắt Thâm Uyên, rõ ràng là còn quá ít, thế nên mới khiến các ngươi cả gan khiêu khích như vậy” Viện trưởng lạnh lùng nói.
“Đừng có nói nhảm, muốn Nguyên Kim Châu thì cứ dùng sức mạnh mà đoạt lấy đi!” Tháp chủ cũng nói bằng ngữ điệu lạnh lùng.
Sắc mặc của Mặc Ngự, Eroke và Phỉ Tinh đều rất khó coi.
Hai bên đang trên bờ vực bùng nổ, chuẩn bị động thủ.
“Vũ khí cấm kỵ của chúng ta có sở trường bảo vệ thân thể và tập sát kẻ địch, nhưng vẫn có chút kém cỏi về phương diện bao vây kẻ địch, thế nên không thể nào ngăn cản bọn hắn ra tay! Mọi người cẩn thận một chút.
Viện trưởng truyền âm với những người còn lại.
Lúc trước, khi tu sửa đơn giản hoá vũ khí cấm kỵ, bọn họ đã quyết định phương hướng như vậy.
Giữ mạng là yếu tố quan trọng nhất, ba người bọn họ có thể ẩn thân một cách hoàn hảo bằng cách thi triển vũ khí cấm kỵ, ngay cả Cổ Mạc hồi đó cũng không làm gì được.
Giết địch cũng rất quan trọng! Vậy nên uy lực công kích của vũ khí cấm kỵ cũng cực kì cao thâm.
Những phương diện khác thì bình thường.
“Sinh mệnh lông đen khắp toàn thân là người thuộc con đường Tinh Thể ‘Eroke, cực kì mạnh mẽ. Đảo chủ Thời Không truyền âm nói: “Mặc Ngự là cường giả thuộc con đờng Mẫu Hà, sở hữu khả năng điều khiển thời không cường đại đến mức không thể tưởng tượng được, thậm chí còn vượt xa cả ta! Phỉ Tinh là cường giả thuộc con đường Tâm Giới, mọi người cũng phải cẩn thận các đòn công kích tâm linh từ hắn.
Nhóm người viện trưởng rất cảnh giác, Hứa Cảnh Minh cũng đã chuẩn bị xong cho việc động thủ.
Một bên khác…
Ba người Mặc Ngự cũng kiêng kị y như thế.
“Ta nhìn trộm thời không, nhưng lại không thể nào tìm kiếm được chân thân của họ. Mặc Ngực truyền âm cho đồng bạn.
“Ta có thăm dò tin tức từ chỗ các cường giả Tâm Giới khác, ba vị đảo chủ hòn đảo Vạn Tinh đang nắm trong tay vũ khí cấm kỵ của con đường Khoa Học, một khi liên thủ với nhau thì thậm chí có thể chống lại sự tồn tại nửa bước cảnh giới thứ ba” Phỉ Tinh truyền âm trả lời. Thân là con đường Tâm Giới, hắn đương nhiên cũng biết được rất nhiều tin tức.
“Mặc dù ta am hiểu các thủ đoạn đối đầu trực diện, nhưng bọn hắn có khả năng chống lại sự tồn tại nửa bước cảnh giới thứ ba, thì chắc chắn cũng có thể đối đầu với ta” Eroke truyền âm nói: “Ta cảm thấy không cần phải mạo hiểm chỉ vì một chút Nguyên Kim Châu như thế”
Tuy Eroke là sinh mệnh Cao Duy đi theo con đường Tinh Thể, nhưng hắn ta vẫn luôn hành sự rất cẩn thận.
“Bốn vị đảo chủ hòn đảo Vạn Tinh thật là can đảm” Mặc Ngự mỉm cười: “Thôi vậy, chúng ta cũng không thèm tranh giành mỏ khoáng cỡ nhỏ thế này”
Coi như bọn họ có thể tranh được hai ba ngàn Nguyên Kim Châu, thì mỗi người cũng chỉ nhận được một phần không đáng là bao, vậy nên cũng không cần phải liều mạng với thế lực hòn đảo Vạn Tinh.
Dù sao thì thế lực hòn đảo Vạn Tinh cũng khó dây dưa, một khi bọn họ liều mạng thì sẽ phải đối mặt với nguy cơ chết người.
Nếu như đây là mỏ khoáng cỡ lớn, bọn họ chắc chắn sẽ không tiếc phải trả giá đắt. Còn mỏ khoáng cỡ nhỏ? Không cần thiết.
“Chúng ta đi thôi” Phỉ Tinh gầy nhỏ nói.
Mặc Ngự vừa định rời đi, nhưng bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, bèn dò hỏi: “Trước đó không lâu, lão ma đầu Thâm Uyên ‘Nạp Đà cư trú tại dãy núi Nguyên Kim đã bị giết! Hắn là do thế lực hòn đảo Vạn Tinh các người giết sao?”
“Nạp Đà bị giết?” Tháp chủ kinh ngạc. “Các người không biết?” Mặc Ngự khó hiểu: “Hắn bị giết bên trong hang ổ của mình.
“Mặc dù chúng ta có nghe qua danh tiếng của Nạp Đà, nhưng trước nay chưa từng gặp hắn, đương nhiên không có liên luỵ nhân quả với hắn. Viện trưởng nói: “Hơn nữa, thế lực hòn đảo Vạn Tinh chúng ta cũng không dám chắc có thể giết được Nạp Đà ở hang ổ của chính hắn.
“Không phải các người?” Mặc Ngự gật đầu: “Xem ra dãy núi Nguyên Kim vẫn còn ẩn giấu một cường giả kinh khủng rồi”
Mặc Ngự nói xong, cũng dẫn hai người bạn đồng hành rời đi.
Bóng dáng bọn họ hoá thành hư ảo, hoàn toàn biến mất.
Viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ và Hứa Cảnh Minh đều thả lỏng. “Bọn họ thế mà lại từ bỏ?” Tháp chủ mỉm cười. “Đây chỉ là mỏ khoáng cỡ nhỏ, không đáng để bọn hắn phải liều mạng” Đảo chủ Thời Không cũng rất vui.
“Không ngờ Nạp Đà đã chết. Viện trưởng kinh ngạc nói: “Nạp Đà này cũng là cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong, lại còn hiến tế Thâm Uyên trong thời gian rất dài, đã sớm tu luyện nhục thân đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn sở hữu thực lực không thua gì chúng ta, thế nhưng lại bị giết trong chính hang ổ của chính mình… chậc chậc.
Hứa Cảnh Minh đứng bên cạnh, không nhịn được mà nói: “Viện trưởng”
“Hử?” nhóm người viện trưởng nhìn về phái Hứa Cảnh Minh.
Trước đó, khi Mặc Ngự dò hỏi bọn họ, Hứa Cảnh Minh không lên tiếng cũng không thèm quan tâm. Nhưng hắn rất tin tưởng nhóm người viện trưởng, tháp chủ và những sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn nhân loại, hiển nhiên không muốn che giấu bọn họ….
“Nạp Đà này là do ta giết. Hứa Cảnh Minh nói.
Viện trưởng, tháp chủ, Đảo chủ Thời Không đều ngơ ngác.
1258 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận