Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1197: (Phần 10) Tiền thuê một trăm năm (3)

Chỉ trong nửa giờ, ba người viện trưởng đã gom đủ bảo vật.
“Đi thôi”
Một tia ánh sao màu xanh bay ra từ sâu trong đảo Vạn Tinh, ngưng tụ thành một phân thân của Chử viện truong.
“Trong cuộc giao dịch lần này, Cảnh Minh cậu phụ trách trông coi bảo vật, nếu như gặp phải nguy hiểm, cậu hãy mang theo bảo vật và chạy trốn. Chử viện trưởng nói: “Phân thân này của tôi sẽ phụ trách đàm phán, dù sao thì cậu không có kinh nghiệm giao tiếp với thế giới Hắc Liên “Viện trưởng yên tâm, tôi nhất định sẽ giữ gìn bảo vật thật tốt. Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Lần trước, tộc đàn nhân loại đã phải chịu tốn kém để thu mua tin tức tình báo, lần này, bọn họ lại phải nghĩ cách gom góp bảo vật, thậm chí còn phải bán tháo một vũ khí cấm kỵ. Nếu như bị bức ép thêm nữa, bọn họ có lẽ phải hi sinh bản gốc truyền thừa “Monhada” — món vật có khả năng ảnh hưởng đến căn cơ, tương lai của toàn bộ tộc đàn.
Ba người tháp chủ, đảo chủ, Xích Mông đưa mắt nhìn theo.
“Đi.”
Hứa Cảnh Minh mang theo viện trưởng tiến vào Tâm Giới trong nháy mắt.
“Đây là Tâm Giới?” Viện trưởng tò mò quan sát mảnh hỗn độn vô tận của Tâm Giới.
Vù.
Hứa Cảnh Minh mang theo viện trưởng tiến lên phía trước một bước, liền vượt qua khoảng cảnh vô cùng xa xôi, nhìn thấy một đóa hoa sen màu đen cực lớn ở xa xa.
“Đến rồi sao?” Chử viện trưởng nhìn hoa sen màu đen khổng lồ kia, kinh ngạc cảm thán nói: “Không hổ thủ đoạn truyền tống đường dài của con đường Tâm Giới, chỉ cần cất bước là đến được thế giới Hắc Liên “Nghe nói, đóa hoa sen màu đen kia là một món vũ khí cảnh giới thứ ba?” Hứa Cảnh Minh nhìn từ xa.
Hắn chỉ cảm thấy đóa hoa sen màu đen đó còn thần bí hơn nhiều so với Hắc Liên Cửu Diệp của “Ngọn Lửa Hồng Liên”
“Cổ Mạc có hai món vũ khí nổi danh nhất, một là Hắc Liên kia, hai là đạo tinh quang thần bí, công thủ phối hợp. Viện trưởng nói: “Tôi nghe nói, lúc trước Cổ Mạc đã phải trải qua một trận huyết chiến ở Thâm Uyên, khó khăn lắm mới lấy được vũ khí Hắc Liên này.
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
Vù vù!
Hai người nhanh chóng đi tới một nơi lân cận thế giới Hắc Liên.
“Một trong những cánh sen ở thế giới Hắc Liên là trung tâm mậu dịch.
Viện trưởng giải thích: “Bốn vị nửa bước cảnh giới thứ ba ở mảnh cương vực này đều xây dựng trung tâm mậu dịch trong phạm vi thế lực của mình, từ đó có thể thu hoạch đủ loại tiền thuê tiền thuế, tuy rằng những người kinh doanh ở đây không dám định giá quá cao, nhưng vẫn có được nguồn thu nhập ổn định. Hai người đáp xuống cánh sen kia. Cánh sen khổng lồ này có kích thước sánh ngang với lãnh thổ của tộc đàn nhân loại trong vũ trụ chân thực, bao gồm các sinh mệnh Cao Duy di chuyển rải rác khắp nơi, cùng với những tòa nhà kiến trúc thiên kỳ bách quái.
Hứa Cảnh Minh chỉ cần cảm ứng một chút, liền phát hiện ra mấy chục ngàn sinh mệnh Cao Duy đang tụ tập tại đây.
“Nơi này được gọi là “Cánh Hoa Hắc Liên”, là một trong bốn mậu dịch lớn nhất trong mảnh cương vực Phong Ất 97 này. Viện trưởng mỉm cười: “Truyền thừa “Tâm Giới Tam Tuyến” với Đóa Hoa Tội Nghiệt kia của cậu đều được mua tại đây.
Hứa Cảnh Minh gật đầu, tò mò nhìn khắp nơi.
Tuy rằng ở đây có tới mấy chục ngàn sinh mệnh Cao Duy, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn mấy trăm vị cảnh giới Vĩnh Hằng! Cho nên sau khi Hứa Cảnh Minh và viện trưởng giáng lâm, không ít sinh mệnh đều có vẻ kính sợ bọn họ.
Duy cảnh giới Sơ Sinh Trong không gian Cao Duy, các sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Sơ Sinh đều sinh hoạt vô cùng khốn khổ.
“Cổ Mạc xây dựng tòa kiến trúc bắt mắt nhất ở đằng kia để tạo ra môi trường giao dịch an toàn, vậy nên hắn ta sẽ không tự hủy hoạt danh tiếng của mình ở đây đâu.
Viện trưởng nói xong rồi dẫn theo Hứa Cảnh Minh tiến đến tòa kiến trúc loá mắt rực rỡ ánh sao kia.
Trong tòa kiến trúc.
“Chử viện trưởng, phó viện trưởng Ngô Minh, mời ngồi.
Trong một gian phòng, Tôn chủ Gia Du mỉm cười nhìn hai người Hứa Cảnh Minh: “Ô Khả đã nói với ta rằng tộc đàn nhân loại các ngươi bằng lòng thuê vũ trụ cỡ nhỏ, đúng không?”
“Vũ trụ cỡ nhỏ mà chúng ta muốn thuê có quy tắc vận hành tương tự khoảng 97% so với với vũ trụ quê hương”
Viện trưởng nói.
“Yên tâm, dù sao thì chúng ta sẽ ký kết khế ước Thâm Uyên, thế nên cũng không có cách nào lừa gạt các ngươi” Tôn chủ Gia Du gật đầu: “Bảo vật trị giá một giọt huyết mẫu Thâm Uyên, các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
“Chính là món vũ khí cấm kỵ này, các ngươi định giá trước đi, nếu giá cả thấp hơn, chúng ta cũng có thể bán cho ba trung tâm mậu dịch khác trước. Viện trưởng biến ra một quả cầu màu đen trong lòng bàn tay.
Tôn chủ Gia Du sáng mắt: “Vũ khí cấm kỵ?”
Đồng thời, hắn liên lạc từ xa với Thuỷ Tổ: “Thuỷ Tổ, món vũ khí cấm kỵ này của tộc đàn nhân loại nên được định giá bao nhiêu?”
Một cỗ lực lượng vô hình trải rộng toàn bộ thế giới Hắc Liên, sau đó thâm nhập quả cầu màu đen đó.
“Tính cho bọn họ 550 ngàn giọt chân huyết Thâm Uyên” Cổ Mạc đáp lại.
“Vâng” Tôn chủ Gia Du hiểu rõ.
Nếu là đồ vật có giá trị quá đắt đỏ, đều do Cổ Mạc tự mình giám định.
Hứa Cảnh Minh và viện trưởng vẫn tiếp nhận con số này, dựa theo sự chuẩn bị trước đó, thì mức định giá chỉ cần cao hơn 500 ngàn giọt chân huyết Thâm Uyên là được.
Bọn họ tiếp tục giao dịch các loại bảo vật khác để gom đủ một triệu chân huyết Thâm Uyên.
“Đây là viên vũ trụ cỡ nhỏ đó, các ngươi có thể xem qua và xác nhận trước. Một viên vũ trụ cỡ nhỏ lơ lửng trong lòng bàn tay của tôn chủ Gia Du.
Viện trưởng giơ tay nhận lấy, bắt đầu xem xét, khẽ gật đầu rồi đưa qua cho Hứa Cảnh Minh ở bên cạnh.
Hứa Cảnh Minh cầm lấy xem, dù sao thì hắn đã từng khai mở vũ trụ trong cơ thể, cho nên cũng có hiểu biết nhất định về quy tắc vận hành của vũ trụ.
“Độ tương tự quả thực rất cao, trên 95%. Hứa Cảnh Minh trả lời thông qua thủ đoạn truyền âm.
“Độ tương tự đúng là khoảng 97%” Viện trưởng cũng rất vừa lòng.
“Nếu như các ngươi đồng ý, vậy thì phải ký kết bản khế ước cho thuê được làm chứng bởi Thâm Uyên này? Tôn chủ Gia Du lấy ra một phần khế ước.
Viện trưởng đọc qua nội dung, ngay sau đó dùng lực lượng của bản thân ký lên khế ước.
Khế ước giữa hai bên hoàn thành.
“Giao dịch vui vẻ.” Tôn chủ Gia Du cười nói: “Xin nhớ kỹ, kỳ hạn cho thuê là một trăm năm, khi đến thời gian, các ngươi phải trả vũ trụ cỡ nhỏ về đây “Yên tâm. Viện trưởng và Hứa Cảnh Minh đều đứng dậy rời đi.
1021 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận