Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1252: (Phần 10) Vòng loại sàng lọc (1)

“Đoành!”
Một cỗ máy thông minh có cánh màu vàng kim đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, phát ra ánh sáng điện từ vô hình bao phủ toàn bộ trang viên.
Tất cả Nguyệt Tinh Linh đều bị điện giật đến mức run người, trong khi nhóm người Hứa Cảnh Minh thì lại không hề hấn gì. Một vài Nguyệt Tinh Linh đang ở trong nhà cũng bị lực lượng điện từ dời ra bên ngoài, bao gồm cả vị điện hạ được cho là mạnh nhất cả Nguyệt Tinh Linh tộc.
Vị Nguyệt Tinh Linh đó có dung mạo xinh đẹp cao quý và ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, lực lượng điện từ hoàn toàn không gây ra được tổn thương nào cho cô ta.
“Các người có hành động xâm phạm nơi ở người khác, vi phạm pháp luật của thành phố Trung Tâm Thế Giới. Cỗ máy thông minh quan sát bên dưới, đồng thời cũng phát ra giọng nói lạnh băng: “Tất cả Nguyệt Tinh Linh các ngươi sẽ bị tống giam một tháng, đồng thời bồi thường 10 tỷ cho Cảnh tiên sinh. Các người có phục tùng phán quyết này hay không?”
“Tống giam một tháng?”
Nữ điện hạ của Nguyệt Tinh Linh tộc thay đổi sắc mặt: “Thuộc hạ của ta mới là người chịu trách nhiệm sắp xếp nơi ở, mà bản thân ta cũng chấp nhận bồi thường một số tiền lớn hơn cho vị Nhân tộc này, thì liệu có thể được miễn trừ hình phạt tống giam vào tù không?”
“Trong thời gian tổ chức Đấu Trường Vạn Tộc này, tất cả hành động vi phạm pháp luật đều sẽ bị trừng trị nghiêm khắc.
Giọng nói lạnh lùng của cỗ máy thông minh vang lên: “Nếu ngươi ngoan cố chống đối, thì sẽ bị tước quyền tham gia Đấu Trường Vạn Tộc vĩnh viễn”
Sắc mặt của nữ điện hạ của Nguyệt Tinh Linh tộc trắng bệch.
Thân là Nguyệt Tinh Linh tộc, cô ta không ôm bất kỳ hy vọng nào trong lần đầu tiên tham gia Đấu Trường Vạn Tộc, thế nhưng vẫn muốn tham gia vào vòng đấu loại để ngắm nhìn những cường giả chân chính của các chủng tộc ở khoảng cách gần.
“Chờ đến khi ta ra khỏi tù giam, thì giải đấu đã sắp kết thúc rồi. Nữ điện hạ nhìn cỗ máy thông minh.
“Ngươi muốn ngoan cố chống đối?” Cỗ máy thông minh bình tĩnh nói.
Hứa Cảnh Minh đứng một bên nhìn. Để tiến hành Đấu Trường Vạn Tộc, sự tồn tại vĩ đại kia triệu hồi hơn 500 vạn sinh mệnh Cao Duy thi đấu với nhau, hiển nhiên sẽ không để bất kì sinh mệnh Cao Duy nào phá hỏng việc cử hành giải đấu! Hứa Cảnh Minh xưa nay chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ vi phạm quy tắc của nơi cử hành là “thành phố Trung Tâm Thế Giới. Nguyệt Tinh Linh này thật đúng là ngu ngốc.
“Ta chấp nhận hình phạt. Nữ điện hạ của Nguyệt Tinh Linh tộc lên tiếng, sau đó lạnh lùng liếc nhìn Hứa Cảnh Minh bằng ánh mắt băng lãnh.
Hứa Cảnh Minh mỉm cười với cô ta.
“Những kẻ nhân loại các người. Những Nguyệt Tinh Linh tộc khác sắp nổi điên.
Điện hạ vĩ đại lại phải ngồi tù ư?
“Im miệng” Nữ Điện hạ lạnh lùng răn dạy.
Đã nhiều năm như vậy, cô ta lưu lạc bên ngoài để tu luyện, chỉ nghĩ đến việc tránh khỏi sự chặn giết của các chủng tộc cường đại, hoàn toàn không ngờ được thành phố Trung Tâm Thế Giới lại đông đúc đến thế này. Cho đến khi năm ngoái, cô ta mới bắt đầu đi tìm chỗ ở, thì phát hiện những nơi chốn hơi lớn một chút đều đã hết sạch, miễn cưỡng lắm mới tìm được vài phòng khách sạn.
Thân là một sinh mệnh Cao Duy, cô ta đương nhiên không muốn chen chúc trong cùng một toà nhà với những sinh mệnh khác trong vạn tộc, cuối cùng tình cờ tìm được một trang viên vô chủ hơn năm mươi năm để chiếm làm nơi ở.
“Đi thôi” Ánh sáng điện từ bao phủ lấy nhóm người Nguyệt Tinh Linh tộc.
Vù.
Cỗ máy thông minh biến mất vào không khí cùng với nhóm người Nguyệt Tinh Linh tộc. “Xuyên qua không khí?” Hứa Cảnh Minh nhìn cảnh tượng đấy: “Thủ đoạn của thành phố Trung Tâm Thế Giới vượt xa bất kì một chủng tộc nào.
“Con trai” Viên Ngọc lo lắng ôm lấy lão Cửu, lo lắng nói: “Chúng ta đắc tội người mạnh nhất Nguyệt Tinh Linh tộc, liệu có gặp phải phiền phức gì không?”
“Không cần lo đâu ạ” Hứa Cảnh Minh cười nói.
Nghê Vân nói: “Ông chủ, nhóm người Nguyệt Tinh Linh tộc đã đảo lộn toàn bộ nội thất trong trang viên này, chúng ta cần phải sắp xếp lại lần nữa, có lẽ cần khoảng hai tiếng”
Bọn họ đã mang rất nhiều nhu yếu phẩm theo khi lên máy bay. “Mọi người ở đây sắp xếp đi, ta ra ngoài một chuyến. Hứa Cảnh Minh nói.
Nhà hàng trong một tòa nhà ở thành phố Trung Tâm Thế Giới, Hứa Cảnh Minh ngồi cùng ba cường giả Nhân tộc khác.
“Minh đại nhân. Một cô gái có dáng vẻ ngọt ngào cười nói.
“Vũ Dương Vi” Hứa Cảnh Minh cười nói “Vừa nghe tiếng đã biết là ngươi.
“Minh đại nhân, lần đầu gặp mặt, ta là Phong Khắc. Một người khác cũng cười nói. Đối phương có chiều cao và chiều rộng gần như bằng nhau, đủ để thấy được trình độ to béo đến thế nào.
Hứa Cảnh Minh cũng gật đầu.
“Minh” Người đàn ông gầy gò lạnh lùng với vết sẹo trên mặt, nhìn Hứa Cảnh Minh với biểu cảm phức tạp: “Mặc dù chúng ta đã quen biết nhau từ lâu, cũng đã gặp nhau vài lần. Nhưng đây… là lần đầu tiên ta mới nhìn thấy hình dạng thật sự của ngươi”
Đúng thế, Hứa Cảnh Minh trước kia vẫn luôn giấu kín thân phận của mình, nhưng hắn bây giờ cũng không che giấu nữa. “Không cần phải che giấu nữa. Giọng nói của Hứa Cảnh Minh chứa đựng sự tự tin.
“Hơn hai trăm năm trước, Minh đại nhân đã đạt đến cấp 53, cho đến bây giờ, thực lực của ngài ấy đương nhiên càng thâm sâu khó dò. Vũ Dương Vi tán thưởng.
1218 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận