Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1246: (Phần 10) Cảnh giới Sinh Tử (3)

“Karakin” Con vượn khổng lồ lông đen vẫn còn có chút ngây người.
“Ngươi nhớ kỹ tên cường giả Nhân tộc tên Minh kia”Con vượn khổng lồ gầy gò nói: “Sau này, nếu như ngươi cảm ứng được hơi thở của hắn, thì nhất định phải chạy trốn thật nhanh.
Con vượn khổng lồ lông đen gật đầu, thở dài nói: “Ta hiện giờ không đấu lại chủng tộc nhỏ yếu, thì sau này làm gì còn hy vọng? Ta đã bị loại khỏi mười vị trí đầu tiên trên bảng xếp hạng của Cự Viên tộc, căn bản không còn một chút hy vọng nào để giành được hạng nhất trên Đấu Trường Vạn Tộc. chỉ có thể sống trong thế giới vạn tộc này đến cuối đời này.
“Còn sống thì sẽ còn hy vọng” Con vượn khổng lồ gầy gò an ủi.
Sau khi một máy bay cỡ lớn chậm rãi hạ xuống, hai con vượn khổng lồ chui vào bên trong rồi nhanh chóng bay đi.Hứa Cảnh Minh nhìn máy bay cỡ lớn kia đi xa, lại liếc nhìn các thiết bị giám sát hình cầu trên không trung. “Mình hiện giờ cũng chỉ mới đạt tới cấp 53, chỉ có thể dựa vào khả năng ảnh hưởng tâm linh mới có thể đánh được với Karakin. Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba thuộc con đường Tâm Giới chắc chắn sẽ không bị ảnh hưởng tâm linh “Mà xét về hình thể, ngoại trừ những chủng tộc có hình thể lớn như Cự Thần tộc, Ma Long tộc vẫn vân, thì vẫn còn những chủng tộc có hình thể nhỏ như Nghĩ tộc, Phong tộc.
“Nếu như mình cũng không chiếm được ưu thế về phương diện chủng tộc, nhất định phải tranh thủ thời gian để cải thiện thực lực của bản thân” Lúc này, Hứa Cảnh Minh cũng có cảm giác gấp gáp. Suy cho cùng, chỉ những người lấy được hạng nhất của Đấu Trường Vạn Tộc thì mới có thể rời đi, nhưng cho dù là giai đoạn đầu, hay giai đoạn giữa và cuối, thì đều rất khó mà lấy được hạng nhất.
Vù.
Hứa Cảnh Minh lặng yên rời đi.
Mà theo thời gian, video về trận chiến đấu này cũng giống với phần lớn video chiến đấu khác, dần dần được lan truyền đến những sinh mệnh Cao Duy đã giáng lâm ở thế giới này.
Vũ trụ quê hương mới, trong nhà hàng của một hành tinh du lịch.
Lê Miểu Miểu ngồi trước bàn ăn, ngắm nhìn cảnh đêm phồn hoa ngoài cửa sổ mà trong lòng lại tràn đầy lo lắng: “Sau khi trở thành sinh mệnh Cao Duy, Cảnh Minh vẫn luôn nhàn nhã ở bên cạnh mình và con gái suốt thời gian dài. Mình chưa từng thấy hắn khẩn trương như vậy, thậm chí còn chưa nói rõ ràng đã lập tức rời đi rồi?”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mà lại có thể khiến sinh mệnh Cao Duy thuộc con đường Tâm Giới khẩn trương như thế?”
Quá nhiều suy nghĩ xuất hiện trong đầu Lê Miểu Miểu Hứa Cảnh Minh đột nhiên xuất hiện đối diện bàn ăn.
“Miểu Miểu, không sao rồi” Hứa Cảnh Minh cười nói, “Chúng ta tiếp tục ăn cơm thôi”
“Lúc nãy có chuyện gì thế?” Lê Miểu Miểu gặng hỏi “Ta tu luyện đến thời khắc mấu chốt, không thể phân tâm được. Hứa Cảnh Minh cũng không giải thích quá rõ ràng.
Đối với sự tình bên trong thế giới Vạn Tộc, không một ai có thể giúp được hắn, và hắn cũng không muốn người nhà quá lo lắng vì mình.
Lê Miểu Miểu khẽ gật đầu, cô cũng không hiểu lắm về việc tu luyện.
“Kết quả như thế nào?” Lê Miểu Miểu hỏi.
“Có chút đột quá” Hứa Cảnh Minh cười nói.
Lần này quả nhiên tiến bộ không nhỏ, hắn cuối cùng cũng nắm giữ được ‘cảnh giới Sinh Tử – tầng thứ sáu trong Bát Phương Đồ.
Thế giới Vạn tộc.
Trong một tòa cung điện hào hoa xa xỉ trên lãnh thổ của Cự Viên tộc, một số lượng lớn binh sĩ Cự Viên tộc đang thủ hộ nơi này.
Con vượn khổng lồ gầy gò cùng con vượn khổng lồ lông đen tiến sâu vào trong cung điện, không gặp bất cứ trở ngại nào suốt dọc đường, rất nhanh đã tới một vườn hoa, nhìn thấy một con vượn khổng lồ cụt tay đang ngồi ước đống lửa để nướng thịt.
“Vương” Con vượn khổng lồ gầy gò, con vượn khổng lồ lông đen đồng loạt cung kính hành lễ.
Cự Viên Vương cụt tay có chiều cao 12 mét, được tính là thấp bé theo tiêu chuẩn của Cự Viên tộc, hơn nữa lại còn tàn tật.
Nhưng hắn lại là thủ lĩnh của tất cả các phân nhánh của cộng đồng Cự Viên tộc.
“Ta đã xem qua video chiến đấu của các ngươi rồi” Cự Viên Vương cụt tay vừa nướng thịt vừa nói: “Đối phương giáng sinh vào Nhân tộc nhỏ yếu, nhưng lại chỉ mất vỏn vẹn trăm năm liền đạt tới thực lực như vậy, chứng tỏ có tiềm năng rất cao”
“So với ngài, hắn ta không đáng nhắc tới” Con vượn khổng lồ gầy gò khổng lồ nói.
Hắn rất rõ, Vương mạnh nhường nào!
Lúc trước, Vương chỉ cần tung ra một chiêu, liền khiến hắn đi đến bờ vực tử vong.
“Không không không”
Cự Viên Vương cụt tay xoay cán thịt nướng trong tay: “Nếu như ta giáng sinh ở Nhân tộc, cũng chưa chắc đạt tới thực lực như thế. Ta nghi ngờ… hắn ở thế giới bên ngoài, có lẽ cũng là một vị đạt nửa bước cảnh giới thứ ba giống như ta”
Karakin cung cung kính kính.
Bao nhiêu năm nay, Vương chưa bao giờ che giấu sự cường đại của mình! Một vài chủng tộc cường đại khác cũng không dám bén mảng tới Cự Viên tộc, chính là vì sự tồn tại của Vương!
“Mặc dù mình có thể xếp trong top 3 ở Cự Viên tộc, nhưng thua kém quá nhiều so với Vương. Ngay cả khi hai bên giao thủ với nhau, Vương vẫn luôn dùng một tay mà đánh bại mình. Không nghi ngờ gì nữa… ở cấp độ này, ngài ấy hiển nhiên có thể hồi phục cánh tay cụt này một cách dễ dàng” Karakin vẫn luôn lấy Vương làm mục tiêu theo đuổi.
1179 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận