Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 292: (Phần 3) Cấp năm (2)

Lê Miểu Miểu nói: “Mặt khác, hắn ắt hẳn cũng muốn thu hút sự chú ý. Càng có nhiều sự chú ý, thì càng nhiều người xem phát sóng trực tiếp, hắn có thể nâng cao doanh thu phát sóng trực tiếp và lượt mua chương trình võ học của hắn ở Võ Đạo Quán. Hiện tại, tất cả mọi người họ đang chuẩn bị cạnh tranh tổng điểm tích lũy trong năm .”
Hứa Cảnh Minh đã hiểu.
Tổng điểm tích lũy ở Võ Đạo Quán sẽ được tổng hợp mỗi năm một lần, những thành tích trước đó đều sẽ bị loại bỏ, chỉ xem xét các số liệu của năm mới.
Số lượt tải xuống trả phí năm ngoái của đám người Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải cực kỳ ấn tượng, cho nên số người học trả phí mới? Chắc chắn là sẽ ít đi nhiều. Dù sao đi nữa, lượng người chưa mua khóa võ đạo của họ trên Trái Đất sẽ càng ngày càng ít.
“Thu hút sự chú ý à?”
Hứa Cảnh Minh hiểu.
“Ồ?”
Lê Miểu Miểu nhìn lướt qua tin tức vừa nhận được, cô lập tức ngẩng đầu lên, chuyển sang phòng phát sóng trực tiếp của Phương Ngu.
Hứa Cảnh Minh cũng vô cùng ngạc nhiên.
Lúc này, Phương Ngu đang ngồi trước đông đảo người xem, cất tiếng nói: “Tôi mới nghe nói Lý Văn Tú của Thái Lan công khai khiêu chiến Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh, Tiano. Ha ha… Buồn cười thật đấy, dù biết rõ ba người đó không thèm để ý đến mình, hắn còn công khai khiêu chiến trong sóng trực tiếp!”
“Như thế gọi là ăn vạ!”
Phương Ngu cười gằn: “Thôi được, nếu đám người Hứa Cảnh Minh không để ý đến anh, vậy thì tôi tự kiếm chuyện trước vậy.”
“Mọi người đều biết Hứa Cảnh Minh có ơn chỉ bảo cho tôi, nhờ chín bài giảng của hắn nên tôi mới đột phá lên được cấp bốn.”
Phương Ngu cười, “Tôi cũng vừa đạt tới cực hạn của cấp bốn cách đây không lâu. Vì lẽ đó, Lý Văn Tú, nếu anh có bản lĩnh thì đánh bại tôi trước… đến lúc đó hẵng bàn đến chuyện khiêu chiến những người như Liễu Hải, Hứa Cảnh Minh.”
“Lý Văn Tú, anh có gan khiêu chiến tôi không?”
Phương Ngu cất giọng cười sảng khoáng.
Tinh thần của Phương Ngu hiện đang rất thoải mái, tùy ý. Kích pháp của hắn cũng đã lên tới cấp bốn 96%, gần như đã tới giới hạn tối đa. Hơn nữa, tố chất thân thể của hắn cũng vượt trội hơn hẳn những cao thủ đạt tới giới hạn của cấp bốn khác.
“Trong khoảng thời gian gần đây, Phương Ngu vẫn tiếp tục thi đấu toàn cầu, thành tích toàn thắng.”
Lê Miểu Miểu nói, “Hắn rất có ưu thế về phương diện thân thể, gần như áp đảo tuyệt đối! Những đối thủ cũng đang mắc kẹt tại cực hạn của cấp bốn… rất khó để đánh bại Phương Ngu.”
Hứa Cảnh Minh cũng cười: “Cái cậu Phương Ngu này thú vị thật.”
“Đúng là thú vị, Phương Ngu cũng luôn miệng khen anh có ơn chỉ bảo cho hắn.”
Lê Miểu Miểu cũng cười.
“Thực ra, chín bài giảng võ đạo của anh dành cho tất cả mọi người trên toàn cầu, hắn cũng là một trong những người học trả phí.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Nói thật, khi được Phương Ngu cảm kích như thế, Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy thiện cảm với hắn ta nhiều hơn một chút.
Lê Miểu Miểu nói: “Lời tán dương của hắn dành cho anh cũng giúp cải thiện lượng người trả xem phí và nâng cao số điểm hạng giá. Nếu không có hắn và Miyagawa Akira thường xuyên tán dương anh, tổng điểm tích lũy của anh với sư phụ Liễu Hải, rốt cuộc ai là người giành được vị trí số một? Thật khó nói trước.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Hai vị cao thủ đầu này quả thực đã giúp số lượng trả phí của hắn tăng lên với một mức độ nhất định, điều này cũng có ích cho số điểm đánh giá.
“Được rồi, anh đi luyện tập tiếp đây.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy.


Sau khi bước vào thế giới ảo một lần nữa, sân luyện võ trong không gian cá nhân được được thiết lập như một tòa nhà đô thị hiện đại vào ban đêm.
“Bắt đầu rèn luyện Hóa Hồng thương pháp.”
Hứa Cảnh Minh chạm nhẹ vào khoảng không trước mặt.
Thành phố hiện đại về đêm.
Hứa Cảnh Minh một thân một mình đi trên đường phố yên tĩnh.
“Vù.”
Một phát đạn bắn tỉa xẹt ngang trời.
Vù vù vù vù vù!
Một lượng lớn đạn bắn tới từ bốn phương tám hướng trong màn đêm.
Vì đây là môi trường đêm tối, nên Hứa Cảnh Minh không thể nhìn rõ cảnh vật, chỉ có thể dựa vào khả năng cảm ứng của cơ thể để cảm nhận sự nhiễu động không khí trong phạm vi năm mươi mét quanh người.
Nếu như chỉ có vài phát đạn bắn tỉa, thì cho dù ở cự ly gần, Hứa Cảnh Minh vẫn có thể né tránh một cách dễ dàng.
Nhưng số lượng quá nhiều, trong đó còn có rất nhiều phát bắn đến từ sau lưng và điểm mù!
Nếu dựa vào mỗi cảm ứng dao động trong không khí, thì càng nhiều đạn, không khí càng nhiễu động hỗn loạn.
Độ khó tăng lên rất nhiều.
“Keng keng keng.”
Hứa Cảnh Minh di chuyển cơ thể nhanh như một bóng ma, dùng bộ pháp để tránh né, đồng thời sử dụng trường thương để cản đạn với tốc độc nhanh như chớp giật.
“Nhất định phải đâm trúng viên đạn bằng mũi thương mới được tính là thành công.”
Hứa Cảnh Minh đặt ra chế độ tập luyện rất khắc nghiệt.
Tốc độ đạn tăng dần theo thời gian.
Từ 800m/ s lên 900 âm/s, 950 âm/s, 1000 âm/s…
Tốc độ càng nhanh, Hứa Cảnh Minh càng gặp nhiều khó khăn.
“Ôi?”
Một viên đạn tới gần cơ thể, Hứa Cảnh Minh trở tay không kịp, hắn trở ngược mũi thương và đâm lại theo bản năng,, tốc độ của thương này rõ ràng nhanh hơn hẳn, keng!
Mũi thương vẫn đâm trúng viên đạn như trước, viên đạn tan biến.
Đúng vào thời khắc này, bảng lực chiến cá nhân của Hứa Cảnh Minh lặng lẽ biến đổi.
Trong cột kỹ năng cá nhân, “Hóa Hồng thương pháp (cấp bốn 99%)” biến thành “Hóa Hồng thương pháp (cấp năm 1%)”.
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận