Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1145: (Phần 9) Tiến bộ nhảy vọt (2)

Một sinh mệnh Cao Duy đang sống sờ sờ, khi bước chân vào trong thế giới huyễn tưởng, thì cũng phải trải qua vô vàn những dao động cảm xúc.
Mỗi một lần cảm xúc bị dao động, thì sẽ tạo ra từng dòng năng lượng chuyển động trong đơn vị cấu tạo sinh mệnh tương ứng.
Hứa Cảnh Minh đều ghi chép hết thảy dữ liệu này.
Khi những dữ liệu được ghi chép càng ngày càng nhiều, quy luật của sự chuyển động năng lượng cũng càng ngày càng rõ ràng hơn.
“Đối với sinh mệnh Cao Duy đi theo con đường Tâm Giới, thì tình cảm là một thứ vô cùng quan trọng. Vì lẽ đó, sự dao động tình cảm càng trôi chảy tự nhiên thì càng tốt. Chẳng trách mà mình thử nghiệm thất bại hết lần này đến lần khác, chính là bởi vì mình còn vài chỗ thiếu sót ở phương diện dao động tình cảm”
Hứa Cảnh Minh nhanh chóng nhận ra nguyên nhân của những lần thất bại trước đây, đồng thời cũng có được góc nhìn mới, tích lũy được kinh nghiệm mới từ góc độ dao động tình cảm.
Cùng lúc đó, hắn cũng bắt đầu phân tích, tổng kết những kinh nghiệm được tích lũy từ hơn một ngàn năm trước, sau đó kết hợp cả hai loại này với nhau!
Hứa Cảnh Minh lập tức hiểu rõ về quá trình xây dựng thể sinh mệnh Cao Duy, vậy nên liền tăng tốc hành động.
“Dựa theo kinh nghiệm mà mình đã tổng kết, hai đơn vị cấu tạo thể sinh mệnh Cao Duy thuộc con đường Tâm Giới mà mấy người viện trưởng mà sưu tầm được cũng có một số khuyết điểm trong phương diện lưu chuyển tình cảm”
Giờ khắc này, Hứa Cảnh Minh bỗng nhiên hiểu rõ: “Thì ra, để xây dựng thể sinh mệnh Cao Duy, thì chỉ cần đạt đến một tiêu chuẩn tối thiểu, là đã có thể thành công rồi.
“Nhưng dù cho như thế, thì việc một sinh mệnh Đê Duy muốn tạo dựng đơn vị cấu tạo cho sinh mệnh Cao Duy vốn là chuyện chẳng dễ dàng gì” Tuy rằng Hứa Cảnh Minh nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng vô cùng cao hứng, bởi vì hắn có thể cảm giác được bản thân mình đang không ngừng tiến bộ với tốc độ rất nhanh.
Vốn dĩ phải mất mấy nghìn năm để tìm hiểu nghiên cứu, thế nhưng bây giờ lại có thêm kinh nghiệm ở phương diện lưu chuyển tình cảm, vậy nên hắn chỉ cần vài trăm năm là có thể đạt được thành công.
Ở trong một hành tinh tư nhân.
Vợ chồng Lê Thần An và Lê Miểu Miểu đều có mặt ở nơi này.
“Cha, mẹ, chị cả.” Một ông lão tóc trắng xóa nằm trên giường, nhìn cha mẹ và chị gái vẫn còn trẻ trung bước đến, liền cảm thấy vô cùng hâm mộ và bất đắc dĩ.
Hắn ta đã từng cực kỳ hy vọng vị anh rể kia sẽ giúp cho hắn ta có thể trở thành sinh mệnh Bản Nguyên. Nhưng cuối cùng, đối phương lại nghiêm cấm hết thảy bọn hắn bén mảng đến Trái Đất, cũng như cắt đứt toàn bộ tơ tưởng của bọn hắn. Mà tính đến hiện nay, hắn ta cũng sắp gặp đương đầu với đại nạn thọ mệnh rồi. Lê Miểu Miểu nhìn em trai mình ở trên giường.
Mặc dù cô từng hờn trách em trai em gái mình, không muốn cho bọn hắn một tia hi vọng nào, nhưng khi nhìn thấy em trai tóc trắng bạc phơ nằm liệt tại nơi này, chuẩn bị phải đối diện với cái chết, thì cô cũng cảm thấy hơi khó chịu trong lòng.
“Em trai, nếu như cậu còn mối lo gì chưa buông xuống được, thì có thể nói với chị.” Lê Miểu Miểu nói.
Em trai cô lặng lẽ nằm ở đó, hắn ta chỉ lắc đầu.
“Chị cả, em không có chuyện gì mà không thể buông xuống được! Có cha mẹ và chị ở đây, em có gì phải sầu lo chứ?”
Người em trai để lộ một nụ cười trên gương mặt tràn đầy nếp nhăn cua: “Em cũng nghĩ thông rồi! Ngay khi đại nạn thọ mệnh vừa đến, thì em cứ việc nhắm chặt hai mắt, coi như là ngủ một giấc mà thôi”
Vợ chồng Lê Thần An đứng bên cạnh cảm thấy rất khó chịu. Bọn họ cũng muốn ra tay giúp đỡ, nhưng chung quy cũng không có cách nào khác.
Việc con rể Hứa Cảnh Minh quyết định giúp ai trở thành sinh mệnh Bản Nguyên là chuyện mà bọn họ không thể can thiệp được.
“Trước đây, vì muốn kéo dài tuổi thọ, em và những người khác đều đã hành sự quá đáng. Chị à, em xin lỗi” Người em trai áy náy nói, ngữ khí trở nên vô cùng yếu ớt: “Chỉ là do chúng em quá sợ chết mà thôi! Có lẽ là vì đã trải qua cuộc sống vô cùng dễ chịu, vậy nên lại càng tham sống sợ chết. Nhưng đến khi sắp chết, thì em lại hiểu rõ rằng việc tử vong chẳng qua chỉ là một lần nhắm mắt xuôi tay mà thôi”
Sau khi xác định bản thân sắp chết, suy nghĩ cũng trở nên thông suốt hơn.
“Chị cũng không có cách nào giúp em kéo dài tuổi thọ” Lê Miểu Miểu nói: “Ngay cả rất nhiều người trong Hứa gia cũng không có cơ hội sống tiếp, chị hi vọng em hiểu được điều đó”
“Em hiểu” Em trai cô gật đầu: “Chị cả à, chị không cần phải khó xử đâu”
“Em trai à, em đừng cố gắng chịu đựng đến thời khắc cuối cùng, chết sớm vài ngày thì càng tốt” Lê Miểu Miểu nói.
Người em trai khẽ giật mình: “Chị, ý của chị là…?”
Dù sao thì hắn cũng là em trai của Lê Miểu Miểu, cũng biết rõ rất nhiều bí mật.
“Chị của con cũng đã nói với chúng ta rồi, đừng nhẫn nhịn đến tận giây phút cuối cùng của đại nạn thọ mệnh”
Hai vợ chồng Lê Thần An cùng quan sát con trai. “Nếu như em qua đời sớm hơn vài ngày… thì biết đâu còn có hi vọng được hồi sinh trong tương lai” Lê Miểu Miểu giải thích với hắn ta: “Đương nhiên, đây cũng chỉ là một tia hi vọng nhỏ nhoi mà thôi! Suy cho cùng, ngay cả ba vị Chí Cao cũng không làm được điều này, vậy nên anh rể của em phải đạt đến trình độ cao hơn cả ba vị Chí Cao thì mới có khả năng làm được”
“Có thể có một tia hi vọng, thì cũng là chuyện rất tốt rồi” Đôi mắt của em trai Lê Miểu Miểu bất chợt bừng sáng:
“Có đôi khi, con người ta sợ nhất chính là không còn hi vọng gì”
Lê Miểu Miểu gật đầu.
Số lượng Quyến tộc rất khổng lồ, cho nên Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu đều nhắn nhủ những bạn bè người thân quan trọng, để cho bọn họ qua đời sớm hơn vài ngày so với đại nạn thọ mệnh.
Tổng số bạn bè người thân của bọn họ cũng chưa đến ba nghìn người, coi như cũng khá dư dả.
1113 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận