Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 637: (Phần 5) Lần đầu phục ma (3)

Vu tam gia vui vẻ ra mặt, hắn vội vàng chạy đến, cung kính hành lễ.
Giờ phút này, hắn rất cảm kích người phục ma trước mắt. Nhờ có người phục ma này, đoàn xe chỉ tổn thất một vài người, hàng hóa vẫn còn nguyên vẹn như cũ!
“Tam gia, vị này chính là thiếu gia Trần Kỳ của huyện Bạch.” Quản gia chạy tới một bên, thì thầm vào tai hắn.
Nghe vậy, Hứa Cảnh Minh khẽ nhíu mày, mở miệng nói: “Ta đã không còn mang họ Trần nữa, ta họ Ngô, các ngươi cứ gọi ta là… Ngô Minh đi.”
Ngô Minh là tên của Hứa Cảnh Minh ở viện nghiên cứu Nguyên Sơ! Khi hành tẩu bên ngoài, hắn thường dùng cái tên này. Đương nhiên, ở thế giới Phục Ma, chẳng mấy ai biết được ý nghĩa đằng sau cái tên Ngô Minh này.
Dù sao đi nữa, rất ít người biết được tên các thành viên vòng ngoài của viện nghiên cứu Nguyên Sơ.
“Ngô?”
Vu tam gia gật đầu nói: “Ta cũng đã nghe nói qua chuyện của Ngô tiên sinh ở huyện Bạch. Đám người Trần gia đó quả thực khinh người quá đáng, đồng thời có mắt như mù, ép uổng Ngô tiên sinh phải rời đi.”
“Ngô tiên sinh, ngươi dự định ở lại phủ thành từ nay về sau?” Vu tam gia hỏi tiếp.
“Ừm.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Vu tam gia cười nói: “Ngô tiên sinh đã ra tay diệt trừ tên tà ma kia, ngươi đương nhiên sẽ là ân nhân của Vu gia chúng ta! Vu gia cũng không biết nên báo đáp ngươi thế nào, đúng lúc lại có một chút sản nghiệp ở phủ thành, chúng ta nguyện dâng lên một biệt viện nho nhỏ, để Ngô tiên sinh có chỗ đặt chân.”
“Một biệt viện?”
Hứa Cảnh Minh nói: “Một biệt việt ở phủ thành sao? Giá trị cũng không hề thấp.”
“Nhờ tiên sinh xuất thủ, mọi người trong đoàn xe mới giữ được mạng sống, tất cả hàng hóa cũng được bảo toàn nguyên vẹn, Vu gia chúng ta khỏi bị tổn thất mấy vạn lượng bạc! So ra mà nói, một biệt viện có là gì? Vu gia chúng ta vẫn có lợi hơn.”
Vu tam gia nói.
Hứa Cảnh Minh nhìn hắn, sau đó gật đầu cười: “Được rồi, ta nhận lời.”
Mức giá phải trả để mời người phục ma cũng không hề rẻ!
Các cường giả cấp bảy, cấp tám đối phó với tà ma trong thế giới Phục Ma, một khi thất bại, nhẹ thì mất 100 triệu xu vũ trụ, nặng thì bị tổn thương tâm linh. Vì thế, người dân bản địa phải giao ra một số tiền không nhỏ để mời bọn họ xuất thủ.
“Còn có mấy ngày nữa là đến phủ thành rồi, ta mời tiên sinh lên xe ngựa nghỉ ngơi.” Vu tam gia rất nhiệt tình, lập tức để trống một chiếc xe ngựa, ngỏ lời mời người phục ma đi nghỉ ngơi.
“Ừm.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, lập tức mang theo Ngô Thất, bằng hữu tốt Triệu Chấn và người nhà của hắn cùng nhau ngồi trên xe ngựa để nghỉ ngơi.
“Họ Ngô?”
“Trần Kỳ hoá ra là người phục ma!”
“Trần gia thực sự mù quáng, thế mà lại ép bức một người phục ma mạnh mẽ như vậy ra khỏi tổ trạch.”
“Nếu biết tin này, Trần gia có lẽ sẽ phát điên lên vì hối hận. Tên tà ma mà ngay cả Vu gia cũng không thể chống đỡ được… thế mà thiếu gia Trần Kỳ lại có thể giải quyết êm xuôi. Người phục ma mạnh mẽ như hắn, rốt cuộc lại bị Trần gia gạch tên ra khỏi gia phả.”
“Đừng gọi người ta là Trần Kỳ nữa, là Ngô Minh! Từ nay về sau, chúng ta phải gọi hắn là Ngô tiên sinh.”
“Theo họ mẹ đẻ.”
Nhiều người trong đoàn xe nhìn theo bóng lưng Hứa Cảnh Minh đi lên xe ngựa, sau đó bắt đầu thấp giọng xì xào. Bởi vì còn sống sót khỏi tai nạn, ai nấy đều cảm thấy hào hứng, cũng thấy cảm kích ơn cứu mạng của Ngô tiên sinh. Vì lẽ đó, tất cả mọi người đều đứng về phía ‘Ngô tiên sinh’ theo bản năng.


Trong buồng xe.
Đám người Triệu gia có chút câu nệ.
“Trần …”
Triệu Chấn nhịn không được mà nói: “Ngươi đổi tên rồi? Tên là Ngô Minh?”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Ngươi đổi tên cũng tốt, có thể triệt để phủi sạch quan hệ với Trần gia kia.”
Triệu Chấn đồng ý với bằng hữu của mình, sau đó không khỏi thốt lên: “Sao đột nhiên ngươi lại trở thành một người phục ma rồi? Ta nghe nói, việc tu luyện để trở thành một người phục ma rất khó khăn, ngươi vừa phải có cơ duyên, vừa phải có khí vận.”
“Đúng vậy, những yêu cầu về tư chất cũng rất nghiêm ngặt.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Lực lượng tâm linh chính là ngưỡng cửa lớn nhất.
Giống như lúc Hứa Cảnh Minh vừa mới đạt đến cảnh giới cấp bảy, lực lượng tâm linh khi đó của hắn có lẽ chỉ có thể luyện thành pháp lực phục ma thuộc cảnh giới đầu tiên. Nhưng sau khi vượt qua kiểm tra ở vùng đất bí ẩn, nhận được bí tịch truyền thừa “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, lực lượng tâm linh của hắn đạt tới mức tiêu chuẩn của một Sinh mệnh Tinh Không cấp bảy, hắn mới có thể tu luyện pháp lực đạt tới cảnh giới thứ hai.
Bây giờ, nhờ vào việc tu luyện Quan Tưởng Pháp hơn hai tháng, cộng với sự trợ giúp của linh dịch Băng Hoa. hắn có thể luyện lên cảnh giới thứ ba.
Từ những điều này, ai nấy đều có thể nhận ra ngưỡng cửa tu luyện của người phục ma cao như thế nào!
“Ta chắc chắn không thể làm được như vậy.” Triệu Chấn thở dài.
Hứa Cảnh Minh cười cười, cũng không nói thêm gì.


“Tam thúc, sao người lại muốn tặng một tòa biệt viện của Vu gia chúng ta cho người phục ma kia?”
Đứa cháu trai không nhịn được mà hỏi: “Giá trị một tòa biệt viện trong phủ thành ít nhất cũng phải hai ngàn lượng, ngươi có thể hào phóng mà trao tặng nó cho người phục ma sao?”
“Người phục ma không quan tâm đến tiền tài.”
Vu tam gia liếc nhìn đứa cháu trai: “Chỉ cần bọn họ có chút hảo cảm với ngươi, thì nhất định sẽ nguyện ý đối phó với tà ma mà không cần tiền của ngươi. Còn nếu bọn họ không nguyện ý, thì dù ngươi chịu bỏ ra trăm ngàn lượng vàng, hay thậm chí nhiều hơn nữa, bọn hắn cũng không thèm quan tâm! Cho nên, việc tạo dựng quan hệ với phục ma nhân là một chuyện vô cùng quan trọng. Ngày thường, chúng ta phải tiếp đãi bọn họ tốt, đế lúc quan trọng, chúng ta mới dễ dàng nhờ họ trợ giúp.”
Đứa cháu trai khẽ gật đầu.
“Vị Ngô tiên sinh kia còn trẻ như vậy, thế mà đã là người phục ma cực kỳ cường đại, chứng tỏ thiên phú cực kỳ trác tuyệt.”
Vu tam gia nói: “Tương lai về sau, hắn nhất định sẽ trở thành một người phục ma có tầm ảnh hưởng nhất nhì trong phủ Thành An.”
Đứa cháu trai hiểu ra: “Tam thúc, ta hiểu rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận