Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 419: (Phần 4) Cao thủ cấp một (5)

Ý thức tâm linh kinh khủng đến mức gần như có thể hoá thành thực thể, cứ vậy mà bắn phá ra xung quanh, khiến cho tâm linh của cả ba người Hứa Cảnh Minh, Lữ tiên sinh, Tử Đằng cô nương không khỏi run rẩy.
“Ồ?”
Lữ tiên sinh vội vàng ném hai bánh răng cưa hòng ngăn cản lão giả gầy còm, Tử Đằng cô nương cũng ném phi châm nhằm trợ giúp đồng đội, Hứa Cảnh Minh lập tức tiến lên một bước, đâm ra một nhát thương!
Ánh đao màu đen sáng lên, nhẹ nhàng lướt qua bánh răng cưa và ngăn chặn phi châm. Lão giả gầy còm dễ dàng chặn hết những ám khí này, thậm chí còn thoải mái như ngựa thần bay lượn trên trời.
“Đao Pháp thật tuyệt diệu.”
Hứa Cảnh Minh kiểm soát hoàn cảnh xung quanh, cảm ứng hình thái vạn vật sinh linh, cho nên hắn càng hiểu rõ sự đáng sợ của nhát đao này: “Thương pháp của mình, bất kể là “quyển Lưu Động” hay là “quyển Thời Không”, đều chuyên về biến hóa! Còn lão giả này, đao pháp của ông ta vô cùng oai phong lẫm liệt, một nhát bổ xuống như sao băng thiên thạch, khó lòng hóa giải.”
Hứa Cảnh Minh chỉ có thể lợi dụng thời điểm đối phương ngăn cản phi châm, ngân thương thuận theo biến hóa, bất ngờ đâm một nhát!
“Ồ?”
Ông lão gầy còm lập tức cảm thấy khó chịu, nhát thương này của Hứa Cảnh Minh đâm đúng vào lúc hắn ta ngăn cản phi châm, thay đổi hướng đi của lực đạo! Ông ta bắt buộc phải thay đổi hướng đi của lực đạo một lần nữa, sau đó vung đao bên tay trái để ngăn cản nhát thương này: “Tên thương khách này đáng sợ hơn hai người kia rất nhiều.”
Đao bên tay trái dành riêng ra ngăn cản nhát thương của Hứa Cảnh Minh, đao bên tay phải lóe lên bổ tới gần Lữ tiên sinh.
Lữ tiên sinh cầm lưỡi cưa tròn hai mặt trong tay, vừa ngăn cản vừa lùi lại.
Keng keng keng!!!
Đao bên tay phải của lão giả gầy còm giống như ảnh ảo, mỗi lần ánh đao loé lên trong chớp mắt, ba nhát đao bổ ra liên tiếp! Ánh đao cũng biến đổi ba lần liên tiếp!
Lữ tiên sinh cầm hai bánh răng cưa trong tay, chỉ cảm thấy ánh đao biến đổi quá nhanh, vượt xa giới hạn tối đa thần kinh của hắn. Lữ tiên sinh chặn được hai nhát đao bằng kinh nghiệm và cảm giác, nhưgn nhát đao thứ ba lại chém trúng vào giữa trán, khiến ý thức của hắn rơi vào tăm tối!
Lữ tiên sinh, rơi đài!
“Là cao thủ loại một, rút!” Tử Đằng cô nương lập tức nói.
“Rút.”
Nội tâm Hứa Cảnh Minh cũng vô cùng căng thẳng, hắn lùi về thật nhanh, không chút do dự!
Vừa rồi đánh với đối thủ một chiêu! Ông lão này có thể vừa ngăn cản Hứa Cảnh Minh vừa giết chết Lữ tiên sinh… Có thể thấy được chênh lệch giữa hai bên lớn đến đâu.
Theo thông tin của thế giới Huyết Vũ, thực chiến tăng thêm của cao thủ loại một đều trên 1000%, tăng thêm gấp 10 lần là cao thủ loại một, gấp 12 lần, 13 lần, 15 lần vẫn là cao thủ loại một. Hứa Cảnh Minh cũng không rõ sự chênh lệch giữa hắn với lão giả gầy còm này lớn đến đâu. Nhưng hắn có thể khẳng định, sự chênh lệch này không hề nhỏ! H
ứa Cảnh Minh đang chuẩn bị đến Đế Đô, hắn không muốn liều chết với đối thủ.
“Ngăn chúng lại!”
Các cao thủ loại hai của đội Xích Nguyệt cũng trở nên dũng mãnh hơn bao giờ hết. Nhìn thấy Phùng trưởng lão xông lên phía trước, bọn họ mới có thêm dũng khí xông pha.
Nhưng Hứa Cảnh Minh và Tử Đằng cô nương đều am hiểu thân pháp và tốc độ, bọn họ chỉ lắc người một cái đã đi tới gần nhà trong, chỉ một mình Phùng trưởng lão mới có thể đuổi theo.
“Keng keng keng!”
Tử Đằng cô nương liên tục bắn ám khí.
Cây ngân thương của Hứa Cảnh Minh bủa vây tới, ngân thương dài hơn đao, giành được ưu thế trên phương diện phạm vi tấn công.
Phùng trưởng lão sử dụng song đao, ông ta dùng một đao để ngăn cản ám khí, một đao khác liên tục va chạm với ngân thương, tha hồ tấn công Hứa Cảnh Minh. Hứa Cảnh Minh am hiểu “quyển Lưu Động”, hắn không ham tấn công, phòng thủ kín kẽ tuyệt đối! Sau khi liên tục ngăn cản được ba nhát đao, hắn hỗ trợ Tử Đằng cô nương trốn về nhà trong.
“Xông vào.”
Phùng trưởng lão đứng bên ngoài bức tường bao của nhà trong ra lệnh. Cho dù là cao thủ loại một thì hắn ta cũng sẽ không lỗ mãng xông vào.
Các thành viên đội Xích Nguyệt xông lên từ bốn phương tám hướng, bọn họ đá lên bức tường, gạch đá sập xuống ầm ầm, một nhóm hộ vệ cầm khiên xuất hiện.
Những hộ vệ này canh giữ ở đằng trước ngôi nhà, Hứa Cảnh Minh, Tử Đằng cô nương, Thanh Vũ cô nương, mã phu đều ở sau lưng nhóm hộ vệ.
“Bảo vệ công tử!”
“Giết một đứa là hòa vốn, giết hai đứa là có lời!”
Nhóm hộ vệ hô hào dũng mãnh.
Nơi này có đúng hai mươi hai người hộ vệ! Trong đó có cao thủ loại ba là công dân vũ trụ do Thường Y thuê ở bên ngoài, cũng có cao thủ là cư dân bản địa trong thế giới Huyết Vũ.
“Bao vây tiêu diệt chúng.”
Đội trưởng đội Xích Nguyệt ra lệnh, đồng thời đi tới trước mặt Phùng trưởng lão: “Bọn ta sẽ giải quyết mấy cao thủ loại hai kia.”
Nếu để mặc cao thủ loại hai tàn sát thì cũng gây ra mối đe dọa rất lớn cho các thành viên bình thường.
“Lên.”
Phùng trưởng lão cầm đầu, năm cao thủ loại hai của đội Xích Nguyệt liên thủ với nhau, sáu người lao tới như mũi tên!
Nếu các cao thủ loại hai của đội Xích Nguyệt xông lên một mình, bọn họ sẽ do dự chùn bước, nhưng nếu có Phùng trưởng lão đi theo sau lưng, bọn họ trở nên cực kỳ tự tin!
“Tới rồi.”
Hứa Cảnh Minh cầm ngân thương trong tay rồi xông lên trước, Thanh Vũ cô nương, Tử Đằng cô nương, mã phu cũng theo sát phía sau, lập tức lao vào chém giết với đám người của Phùng trưởng lão.
“Thanh Vũ cô nương và mã phu cũng đều là cao thủ loại hai.” Hứa Cảnh Minh có thể cảm nhận được thực lực của hai người, bốn người phối hợp với nhau để ngăn cản sáu người bên phía đối phương, nhưng có lẽ chỉ có thể cầm cự được một thời gian ngắn!
“Nhiều cao thủ vậy à?”
Phùng trưởng lão cũng có phần ngạc nhiên, sát ý trong mắt mạnh lên: “Có điều, tất cả đều phải chết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận