Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 285: (Phần 3) Giao lưu (1)

Bởi vì hiệu quả của phương pháp huấn luyện đau đớn vô cùng tốt, Hứa Cảnh Minh đồng thời cũng suy ra phương pháp “rét lạnh” và “phương pháp”nóng bức”, cho dù là người bình thường cũng có thể tôi luyện được ý chí trong trời đông giá rét hoặc hè nóng bức trong thế giới ảo.
Đương nhiên, khi Hứa Cảnh Minh tôi luyện ý chí bằng phương pháp “rét lạnh” và “phương pháp”nóng bức”, hắn đều thiết lập mức nhiệt độ có thể tổn hại đến thân thể, không ngừng tiếp cận giới hạn tử vong.
Trong môi trường khắc nghiệt, cận kề đến cái chết…… Hứa Cảnh Minh vẫn có thể chuyên chú luyện thiện xạ!
Chỉ khi ý chí tâm linh càng cô đọng, hắn lại càng dung nhập vào thương pháp, đầu óc không bị phân tâm bởi các yếu tố khách quan bên ngoài.
Sau khi áp dụng đồng thời ba phương pháp tôi luyện ý chí, thương pháp của Hứa Cảnh Minh ngày càng tiến bộ, tâm linh ý chí trưởng thành cực kỳ nhanh chóng. Hiện giờ, khả năng cảm ứng thân thể của hắn cũng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, gần như có thể đạt đến trình độ tế bào.
“Sư phụ, ngài tìm con sao?”
Hứa Cảnh Minh vô cùng phấn khởi khi nhìn sư phụ Liễu Hải.
“Cảnh Minh, con tu hành thế nào rồi, đột phá đến cấp năm chưa?”
Liễu Hải dò hỏi.
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Con chưa, con mắc kẹt ở thắt nút cổ chai hơn một tháng rồi.”
Liễu Hải khẽ gật đầu.
Đồ đệ cũng giống như ông, đều dừng chân tại thắt nút cổ chai hơn một tháng nay rồi…
“Con mau đến đây.”
Liễu Hải đưa ra lời mời tiến vào sân luyện võ của mình cho Hứa Cảnh Minh.
“Vâng.”
Hứa Cảnh Minh ấn nhẹ vào không trung, hắn lập tức xuất hiện tại không gian luyện võ cá nhân của sư phụ.
……
Trong sân luyện võ.
Hứa Cảnh Minh mỉm cười với Liễu Hải: “Sư phụ, ngài đạt được đột phá sao?”
Lần trước, chính sư phụ đã chỉ điểm hắn phương pháp thân thể như nước, ý niệm bộc phát tức thời.
Lần này, ông ấy lại là muốn chỉ điểm hắn nữa sao?
“Bản thân ta cũng muốn đột phá lắm chứ.”
Liễu Hải cười lắc đầu, ông chỉ vào ghế đá, “Ngồi đi.”
Hứa Cảnh Minh ngồi xuống.
“Chúng ta giao lưu trao đổi đi.”
Liễu Hải nhìn đồ đệ, “Cảnh Minh, tư duy của con với ta khác nhau, ta tương đối truyền thống, còn tốc độ phát triển của con rất nhanh…Hiện giờ, thực lực của con cũng không kém ta bao nhiêu, thậm chí còn mạnh mẽ hơn ta.”
Hứa Cảnh Minh liền nói: “Sư phụ, con hiện giờ cũng đang mắc kẹt ở cực hạn của cấp bốn.”
“Không giống nhau, trạng thái tinh thần của chúng ta hoàn toàn khát biệt.”
Liễu Hải cười nhìn đồ đệ: “Con giàu năng lượng, tràn ngập ý chí chiến đấu, hiển nhiên đã tìm được con đường cho riêng mình và đang nỗ lực tiến lên. Mà ta….lại lâm vào trạng thái mờ mịt hoang mang. Trạng thái tinh thần của con với ta khác nhau, việc con vượt qua ta cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.”
Liễu Hải đảm nhiệm vị trí huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia nhiều năm liền, một tay ông đã dìu dắt rất nhiều thế hệ tuyển thủ. Vậy nên, ông chỉ cần nhìn vào trạng thái tinh thần thì đã có thể đoán ra bảy tám rồi!
Những tuyển thủ mặt mày ủ ê, ánh mắt mơ hồ, thường xuyên nhíu mày, hai đầu lông mày luôn mang theo sầu muộn, bọn họ tựa như những thanh đao cùn, không còn sắc nhọn.
Ngược lại, những người có ý chí chiến đấu sục sôi, ánh mắt sắc bén, cũng như cực kỳ tin tưởng vào bản thân!
Sự tự tin của bọn họ dường như có thể lây lan sang những người xung quanh.
Giờ phút này. trạng thái của hai người cũng đối lập như thế. Liễu Hải lâm vào tình trạng thái hoang mang, còn Hứa Cảnh Minh lại có thể lan truyền ý chí của mình tới người khác. Ngay khi gặp nhau, Liễu Hải đã hiểu rõ sự khác biệt giữa bọn họ.
“Sư phụ, ngài đừng khen con, càng khen con càng hoảng.”
Hứa Cảnh Minh lập tức nói.
Liễu Hải cười: “Không nói chuyện này nữa, ta muốn hỏi một chút, khả năng kiểm soát cơ thể ở mức độ tế bào rốt cuộc là như thế nào? Con có kinh nghiệm gì không?”
“Con vẫn chưa đột phá, cho nên con chỉ có thể chia sẻ ý tưởng của mình.”
Hứa Cảnh Minh cũng không che giấu nói: “Con nghĩ sư phụ đã nhận được bí tịch truyền thừa, ngài có lẽ cũng biết sự quan trọng của việc rèn luyện tâm trí.”
Liễu Hải gật đầu.
“Lúc này, chúng ta chỉ có tăng tâm linh ý chí lên, sau đó phát triển tâm linh ý chí trở nên lớn mạnh hơn nữa. Đến lúc đó, chúng ta mới có thể kiểm soát được cơ thể ở mức độ tế bào.”
Hứa Cảnh Minh nói rõ ràng: “Vậy làm sao để tâm linh ý chí trở nên lớn mạnh mẽ hơn? sư phụ nhất định cũng biết đến phương pháp sàng lọc và phương pháp quán tưởng, đúng chứ?.”
Liễu Hải gật đầu: “Trong bí tịch truyền thừa của ta cũng có đề cập các phương pháp rèn luyện ý chí này.”
“Con cảm thấy, nếu muốn tiến bộ trong khoảng thời gian ngắn, chúng ta cần phải vận dụng phương pháp tôi luyện ý chí tâm linh.”
Hứa Cảnh Minh nói rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận