Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1337: (Phần 11) Thế giới Tâm Linh (2)

“Năm đó, con chỉ có thể nhìn bọn nhỏ lần lượt già đi rồi qua đời. Trong số chín đứa con của con, thì chỉ có ba đứa trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, mà sáu đứa khác đều chết hết. Ông cụ tóc bạc lắc đầu: “Bây giờ, cha mẹ cũng phải nhìn thấy con đi trước một bước!”
Hứa Phương Cẩn và Đoá Đoá An im lặng, bọn họ cũng rất khó chịu.
“Không ai có thể thay đổi quyết định của ông cố. Ông cụ tóc trắng thì thào nói nhỏ.
“Cha có thể làm gì cho ngươi?” Hứa Phương Cẩn hỏi.
“Con chỉ muốn được sống!” Ông cụ tóc trắng nhìn Hứa Phương Cẩn.
Hứa Phương Cẩn im lặng.
“Đi đi, đi đi, hai người đều đi đi. Ông cụ tóc trắng nói.
Hứa Phương Cẩn và Đoá Đoá An muốn nói thêm vài câu, nhưng ông cụ tóc trắng đã nhắm chặt hai mắt.
Hai vợ chồng Hứa Phương Cẩn chỉ có thể rời đi.
“Tấn An đến đại hạn. Hai vợ chồng họ sóng vai với nhau, Đoá Đoá An đỏ mắt nói: “Chúng ta có năm đứa trẻ, từng đứa chúng nó đều sẽ lần lượt đi đến đại hạn, mà chúng ta lại không thể làm gì được.
“Em cũng biết anh từng quỳ xuống cầu xin ông nội” Hứa Phương Cẩn nói: “Ông nội nói rằng con cái của Hứa gia đã hưởng dụng rất rất nhiều tài nguyên rồi. Thế hệ con cháu thì không sao, nhưng những thế hệ sau đó cũng đều có ba vạn năm tuổi thọ, mười vạn năm tuổi thọ… Một đống người sống lâu dài rồi lại chiếm hữu một lượng tài nguyên khổng lồ, thì sẽ gây bất lợi cho sự phát triển của Hứa gia, cũng như sự phát triển của toàn bộ tộc đàn nhân loại”
Đúng thế, là cháu cố của Hứa Cảnh Minh, Hứa Tấn An rất dễ thu hoạch được một lượng tài nguyên khổng lồ, cũng đạt được địa vị rất cao trong nội bộ tộc đàn nhân loại.
Bắt đầu từ thế hệ cháu chắt trở đi, nếu như kẻ nào kẻ nấy đều có tuổi thọ vài vạn năm, vậy thì bọn họ sẽ gây ra sự ảnh hưởng rất lớn lên tộc đàn nhân loại.
“Chỉ một vài người thân mới có thể có tuổi thọ mười vạn năm, toàn bộ những người khác đều không có tư cách” Hứa Phương Cẩn nhìn vợ: “May là Đoá Đoá An em có thiên phú đủ cao, có thể tự mình trở thành một trong mười sinh mệnh Bản Nguyên đứng đầu tộc đàn nhân loại”
Với quyền thế của Hứa Gia lúc ấy, cho dù là người vợ của Hứa Phương Cẩn là ‘Đoá Đoá An Cửu Các, hay là người chồng của Hứa Bích Vân là Phi Ngọc Kiếm Nha, bọn họ cũng đều là thiên tài, có thể dễ dàng trở thành sinh mệnh Bản Nguyên nhờ vào chính bản thân mình.
Hơn nữa, kho tàng tài nguyên của tộc đàn nhân loại hiện tại cũng dồi dào hơn rất nhiều so với trước đây, Đoá Đoá An và Phi Ngọc Kiếm Nha nghiễm nhiên có thể trở thành những sinh mệnh Bản Nguyên dẫn đầu tộc đàn. Ngược lại là hai anh em Hứa Phương Cẩn và Hứa Bích Vân bọn họ đều dựa vào ngoại lực để có được tuổi thọ đến mười vạn năm.
Bởi vì vũ trụ đã đưa ra quy tắc, sinh mệnh Đê Duy chỉ có tuổi thọ tối đa là mười vạn năm! Muốn sống lâu hơn? Hứa Cảnh Minh cũng không có cách nào khác, hắn đổi ‘Bút Ký Tinh Uyên chính là vì những người thân nhất. “Hử?” Hứa Phương Cẩn đang đi đường, Đoá Đoá An đột nhiên khẽ giật mình, quay đầu nhìn về toà nhà ở nơi xa kia.
“Tấn An đi rồi” Đoá Đoá An nói khẽ.
Hứa Phương Cẩn hai mắt đỏ hoe, đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn con mình qua đời, mà trong tương lai sắp đến, từng đứa con của hắn ta đều sẽ lần lượt đến gần đại nạn.
“Ông nội giúp đỡ mấy đứa chúng nó có được tuổi thọ đến mười vạn năm thì có làm sao? Trong tộc đàn nhân loại, liệu có được bao nhiêu người trường thọ như thế?” Hứa Phương Cẩn đau đớn trong lòng.
“Tấn An qua đời”
Hứa Cảnh Minh ngồi trước bàn sách, bút vẽ trong tay cũng ngừng lại.
“Phương Cẩn và Bích Vân đều từng đến cầu xin ta cho con cái của chúng nó được tuổi thọ đến mười vạn năm” Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng lắc đầu, hắn cũng rất ít khi gặp gỡ với đám hậu bối cháu chắt, và đó cũng là ý định ban đầu của hắn.
Gia tộc có thể cung cấp các loại tài nguyên bồi dưỡng.
Đối với những người đủ ưu tú, thì Hứa Cảnh Minh không ngại thúc đẩy một chú.
Còn đối với thế hệ cháu chắt, hắn để cho bọn họ có được tuổi thọ ba vạn năm.
Những thế hệ hậu bối về sau nữa, Hứa Cảnh Minh cũng lười quan tâm.
“Chỉ trong ba vạn năm ngắn ngủi, mà Hứa gia đã ngang hàng với tam đại hoàng thất, những đứa trẻ này còn muốn thế nào nữa?” Hứa Cảnh Minh chẳng những có thể nhìn thấy người của Hứa gia, mà càng có thể nhìn thấy vô số nhân loại, hắn biết mình nhất định phải trói buộc Hứa gia.
Nếu hắn buông thả Hứa gia, thì Hứa gia sẽ hoàn toàn thối nát.
“Bây giờ, mình chỉ còn thiếu một chút nữa là đạt đến nửa bước cảnh giới thứ ba” Hứa Cảnh Minh cau mày: “Tích luỹ của ta đã thâm hậu hơn mấy lần so với thừoi điểm trước khi đi đến toà thành Vũ Hoa “Binh khí tâm linh, Huyễn cảnh, Ngọn Lửa Hồng Liên, mình có cảm giác rằng bản thân bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành nửa bước cảnh giới thứ ba thông qua ba con đường này, thế nhưng lại không thể thành công được. Hứa Cảnh Minh nhìn bức tranh trước mắt, thứ hắn đang vẽ chính là một chiêu thương pháp do sự tồn tại chung cực đã để lại.
Hắn đang thử vẽ, đây cũng là một cách khác giúp hắn lĩnh hội.
“Vũ Hoả Quân nói cũng không sai, thiên phú với con đường Tâm Giới của mình quả thực cực cao, nhưng thiên phú về phương diện nhục thân của mình cũng giống như những sinh mệnh Cao Duy phổ thông” Hứa Cảnh Minh hồi tưởng quá tình tu luyện hơn một vạn năm vừa qua, cũng đã vững tin vào điều đó.
1158 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận