Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1021: (Phần 8) Xét xử (5)

Cuối cùng, chánh án nhìn sang Hứa Cảnh Minh: “Xin mời bị cáo ngồi vào vị trí.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy, bình tĩnh đi lên phía trước vài bước
Mặc dù hắn đã cố ý kiềm chế những dao động đen tối đáng sợ tỏa ra từ ý thức tâm linh của chính mình, thế nhưng vẫn khiến cho những người xung quanh cảm thấy vô cùng áp lực.
“Bị cáo.” Chánh án nói: “Mời bị cáo tự biện hộ cho chính mình.”
Hứa Cảnh Minh liếc nhìn Lư Nữ Tinh và nhóm người đại diện cho hoàng thất nền văn minh Nguyên Tinh, sau đó liền mỉm cười lịch sự với bọn họ. Tuy nhiên, nụ cười của hắn ta lại khiến cho rất nhiều người cảm thấy run sợ trong lòng.
Từ khi đi sâu vào phương pháp mô phỏng, Hứa Cảnh Minh dần dần đạt được nhiều tiến bộ trong con đường lực lượng Tâm Giới. Con mắt của hắn có tính công kích ghê gớm, nét mặt của hắn có thể chấn động lòng người. Mọi người nhìn thấy Hứa Cảnh Minh, liền phảng phất như được nhìn thấy một sự tồn tại đáng sợ trong bóng tối nào đó.
“Mọi chuyện rất đơn giản.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ Đồ Thiết Mục của Thần tộc Hư Không đã đánh lén tôi, khiến tôi rơi vào trạng thái ô nhiễm Cao Duy.”
“Biện pháp duy nhất để giải quyết trạng thái ô nhiễm Cao Duy, chính là phải lĩnh ngộ được lực lượng ô nhiễm Cao Duy.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Để có thể lĩnh ngộ lực lượng ô nhiễm Cao Duy tốt hơn nữa, tôi nhất định phải chỉnh lý nhân quả của bản thân! Dù sao đi nữa, nếu như vẫn còn vướng mắc nhân quả, thì hiệu suất lĩnh ngộ sẽ rất thấp.”
Nhiều người ở đây không khỏi giật mình.
Chỉnh lý nhân quả?
“Vướng mắc nhân quả sẽ ảnh hưởng tới việc lĩnh ngộ tâm linh sao?”
“Việc chỉnh lý nhân quả sẽ giúp ích cho con đường tiến hóa!”
Nhiều sinh mệnh Bản Nguyên đứng bên ngoài quan sát bắt đầu vểnh tai lắng nghe, tiếp thu kinh nghiệm liên quan đến con đường tiến hóa.
Suy cho cùng, người đang đứng ở vành móng ngựa chính là thiên tài vô song chói lọi nhất trong thời đại hiện giờ, hắn đương nhiên phải có lý do cụ thể thì mới nói như thế.
Trên thực tế, đại đa số sinh mệnh Bản Nguyên không ý thức được tầm quan trọng của việc ‘chỉnh lý nhân quả’, ngay cả Hứa Cảnh Minh trước đó cũng chẳng quá để tâm đến chuyện này,
Chỉ những sinh mệnh Cao Duy cường đại mới dần dần chú ý tới nhân quả.
“Chỉnh lý nhân quả, có ơn báo ơn, có thù trả thù.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Tôi giết Lư Nã Đạc…. một mặt là để giải quyết nhân quả với hắn ta, khiến cho ý thức tâm linh của chính mình trở nên cô đọng, từ đó dễ dàng tiến xa hơn trên con đường tiến hóa. Một mặt khác, cũng là vì hắn ta đã phạm tội tày trời, xứng đáng bị giết!”
Chánh án nhìn về một phía khác: “Đại diện cho nền văn minh Nguyên Tinh có gì muốn nói không?”
Bấy giờ, Lư Nữ Tinh đứng dậy.
“Bệ hạ Lư Nữ Tinh.”
Chánh án khẽ gật đầu.
“Ngô Minh ra tay sát hại một vị con cháu hoàng thất, hoàn toàn là vì ân oán cá nhân nà thôi.”
Lư Nữ Tinh nói: “Nếu như vậy, hắn ta cũng có thể giết chết bất kỳ ai khác vì ân oán cá nhân.”
“Nếu như Lư Nã Đạc không mang tội nghiệt sâu dày, tôi đây sẽ không giết hắn ta.”
Hứa Cảnh Minh lên tiếng với ngữ điệu thản nhiên: “Ngay cả khi nhân quả gây ra vướng mắc, ngăn cản bước chân tu luyện của tôi, thì tôi cũng không thèm giết một người vô tội.”
Hắn rèn luyện thương pháp, về bản chất là rèn luyện tâm linh.
Hắn theo đuổi con đường lực lượng Tâm Giới, cho nên làm gì cũng phải thuận theo trái tim mình. Tất nhiên, trong thời điểm hiện tại, dưới sự ảnh hưởng của tình trạng ô nhiễm Cao Duy, “trái tim” của hắn đã trở nên méo mó, càng thiên về tác phong hành sự của Chủ Nhân Hư Uyên.
Kẻ đáng chết thì phải chết.
Còn kẻ không đáng chết?
Hắn thà rằng vướng vào nhân quả!
“Nói thì êm tai lắm.”
Hai mắt Lư Nữ Tinh lạnh buốt: “Cậu công khai giết em trai tôi, thậm chí còn buông lời đe dọa tôi! Nếu tôi không khiến cậu không hài lòng, thì cậu nhất định sẽ tìm cách giết tôi!”
Hứa Cảnh Minh đứng sừng sững giữa phiên tòa xét , nhìn thẳng vào Lư Nữ Tinh rồi nói: “Nếu anh không biết hối cải, tiếp tục dung túng cho những kẻ thân tín dưới trướng mình làm chuyện xằng bậy, thì tôi chắc chắn sẽ giết anh, hơn nữa còn công khai hành quyết anh.”
Ồ!
Tất cả mọi người xôn xao.
“Ngô Minh!”
Lư Nữ Tinh vô cùng tức giận, chỉ tay vào Hứa Cảnh Minh: “Tại phiên tòa cấp cao nhất của Liên Minh Vũ Trụ Nhân Loại, cậu vẫn dám đe dọa, thậm chí còn muốn hành quyết một hoàng đế của nền văn minh cấp cao là tôi sao? Cậu chính là đang khiêu chiến uy quyền của hoàng tộc thuộc nền văn minh cao cấp, cũng đang khiêu chiến uy quyền của viện trưởng viện nghiên cứu Nguyên Sơ!”
“Hứa Cảnh Minh, mày thật tự phụ!”
“Mày muốn công khai hành quyết hoàng đế, mày tưởng mình là ai?”
“Mày đang khiêu khích viện trưởng!”
Rất nhiều đại biểu hoàng thất giận dữ mắng nhiếc.
Suy cho cùng, ba vị Chí Cao chính là vảy ngược của bọn họ!
Kẻ nào dám xúc phạm tới ba vị kia, thì nhất định sẽ trở thành mục tiêu công kích chung của toàn bộ tộc nhân thuộc tam đại hoàng thất.
“Im lặng!”
Chánh án nhíu mày, ra hiệu cho tất cả mọi người trong phiên tòa giữ gìn trật từ, sau đó mới nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Bị cáo đang đe dọa một vị hoàng đế của nền văn minh cấp cao sao?”
“Tôi không đe dọa, tôi chỉ đang khuyên nhủ.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Viện trưởng viện nghiên cứu Nguyên Sơ, chủ tháp học Vĩnh Hằng, chủ cô đảo Thời Không, ba vị Chí Cao này đã từng đồng thời giáng lâm xuống một phương vũ trụ này để cứu vớt lấy tôi! Ba người bọn họ có ơn với tôi, tôi tuyệt đối không thể khiêu khích bọn họ, chỉ mang lòng kính trọng và biết ơn đối với bọn họ!”
Từng người có mặt ở đây lắng nghe lời nói của Hứa Cảnh Minh, liền cảm thấy nội tâm phức tạp vô cùng.
Ba vị Chí Cao đồng thời giáng lâm, chỉ vì cứu Ngô Minh sao?
Rất nhiều người thuộc tam đại hoàng thất, cũng như các sinh mệnh Bản Nguyên có mặt ở đây chưa từng được gặp ba người bọn họ lần nào trong đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận