Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 787: (Phần 7) Lư Nã Đạc (3)

Một người đàn ông xuất hiện trên quang ảnh trước mặt Lư Nã Đạc.
“Anh trai.”
Lư Nã Đạc lập tức đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, nịnh nọt nói: “Em cũng không thể ngờ Hứa Cảnh Minh chính là Ngô Minh! Anh, anh biết con người em mà, em sẽ không bao giờ dám đắc tội đại nhân vật lợi hại nào!”
Người đàn ông trên quang ảnh có dung mạo rất bình thường, nhưng đôi mắt lại lấp loé tia sáng, cứ như vậy mà quan sát Lư Nã Đạc: “Cậu mau đi xin lỗi Hứa Cảnh Minh, sau đó lập tức cút về nền văn minh Nguyên Tinh, đừng gây phiền phức gì cho anh.”
“Vâng thưa anh.” Lư Nã Đạc đáp: “Em thật sự không muốn như vậy, anh cũng biết mà.”
“Thành tựu tương lai của Ngô Minh tuyệt đốt sẽ không thua kém anh, thậm chí, địa vị của hắn ở viện nghiên cứu Nguyên Sơ còn cao hơn cả anh.”
Lư Nã Tinh trong quang ảnh bình tĩnh nói: “Ban lãnh đạo của viện nghiên cứu Nguyên Sơ có tiếng nói rất lớn trong vấn đề truyền ngôi vị của nền văn minh Nguyên Tinh.”
“Em biết, em biết tất cả, vậy nên em cũng không bao giờ muốn đắc tội Ngô Minh!” Lư Nã Đạc nói.
“Ngay cả khi anh không thể kế thừa ngôi vị hoàng đế, thì nền văn minh Nguyên Tinh và viện nghiên cứu Nguyên Sơ vẫn sẽ có ảnh hưởng qua lại với nhau.Vì lẽ đó, Hứa Cảnh Minh cũng sẽ gây tác động ít nhiều đối với nền văn minh Nguyên Tinh trong tương lai.” Lư Nã Tinh nói: “Anh nhất định phải kết giao với hắn ta, cho nên cậu cứ liệu mà làm.”
Lư Nã Đạc gật đầu.
“Không được có lần sau.” Lư Nã Tinh vừa dứt lời, liề cắt đứt liên lạc.
“Không đâu!” Lư Nã Đạc đứng nguyên tại chỗ, trong lòng vô cùng hoảng hốt.
Mặc dù huynh trưởng không có con cái, bọn họ còn là anh em ruột thịt, nhưng các sinh mệnh Bản Nguyên đều có tuổi thọ dài dằng dặc, nếu như muốn có con thì nhất định sẽ có cả một đám!
Hơn nữa, chỉ cần một câu nói của huynh trưởng, Lư Nã Đạc hắn sẽ trở nên tầm thường hơn bao giờ hết!
“Trong mắt huynh trưởng, Hứa Cảnh Minh quan trọng hơn mình nhiều.” Lư Nã Đạc điện hạ suy nghĩ: “Mình phải thực hiện tất cả yêu cầu của huynh trưởng.”
Hứa Cảnh Minh tiếp nhận truyền thừa ở trụ sở chính của viện nghiên cứu Nguyên Sơ trong suốt ba ngày trời, bao gồm tất cả nội dung từ cấp 1 tới cấp 10 của bí tịch “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, thậm chí là nội dung cấp độ Chí Cao của “phần Quang Tuyến”, quan trọng hơn hết chính là vô số thông tin về ngôi sao Nguyên Sơ, đặc biệt là phương diện ánh sáng vô tận.
Mặc dù đã trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, nhưng Hứa Cảnh Minh cũng phải mất trọn vẹn ba ngày mới có thể miễn cưỡng tiếp nhận tất cả thông tin tri thức cấp độ Chí Cao.
“Sau khi tiếp nhận toàn bộ truyền thừa, mình mới cảm giác bản thân vẫn còn rất yếu kém trên phương diện tri thức khoa học.” Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Tuy tằng viện trưởng đề nghị mình nên thiên về phương diện đối kháng thực chiến, nhưng trình độ học vấn cũng nên đạt tới cấp 100.”
Bởi vì phương diện tri thức còn yếu kém, nên cho dù hắn đã tiếp nhận rất nhiều thông tin về “ ngôi sao Nguyên Sơ” – “thiên thể vĩ đại trong không gian cao duy”, nhưng chúng lại giống như thiên thư, hắn không có cách nào lý giải được.
“Mình chí ít phải nắm được một vài tri thức cơ bản mà viện trưởng từng nhắc đến, đọc hiểu được vài thuật ngữ mà viện trưởng từng hay dùng.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy, đi ra khỏi tòa nhà.
“Cậu thấy sao rồi?”
Tổng thư ký Hắc Thiên chợt xuất hiện bên ngoài tòa nhà.
“Tôi cảm thấy kiến thức của mình tương đối tầm thường.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Rất bình thường, dẫu sao thì cậu cũng mới trở thành sinh mệnh Bản Nguyên.” Tổng thư ký Hắc Thiên cười nói: “Với năng lực học tập của sinh mệnh Bản Nguyên, cậu nhất định sẽ tiến bộ rất nhanh.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, hắn cũng tin là năng lực học tập của mình sẽ được cải thiện đáng kể khi đạt tới cấp độ này.
“Bây giờ tôi đưa cậu về hệ Ngân Hà.” Tổng thư ký Hắc Thiên vung tay, bản đồ sao sáng rực xuất hiện trên không trung.
Tổng thư ký Hắc Thiên phất tay một cái, nói: “Khu vực vực vũ trụ Thợ Săn, liên minh sao Ngô Câu, hệ Ngân Hà…. tìm được rồi.”
Hứa Cảnh Minh cũng nhìn thấy tinh hệ giống như một chiếc đĩa bạc.
“Viện nghiên cứu Nguyên Sơ khá đặc biệt, có thể dịch chuyển tới bất kỳ khu vực tinh hệ nào của tộc đàn nhân loại.” Tổng thư ký Hắc Thiên cười nói: “Hứa Cảnh Minh, tạm biệt.”
“Cảm ơn sự chăm sóc của Tổng thư ký Hắc Thiên mấy ngày qua.” Hứa Cảnh Minh cúi người, lập tức phát hiện bản thân vừa rơi vào vị trí hệ Ngân Hà trong bản đồ.
Hứa Cảnh Minh có cảm giác mình đang đi xuyên qua tấm bản đồ, môi trường thời không xung quanh trở nên rất kì quái, không giống như đang xuyên không, mà tựa như đang rơi xuống.
“Nơi này?”
Hứa Cảnh Minh quan sát xung quanh, chỉ thấy một mảnh không gian tối đen thăm thẳm, chợt phát hiện một hành tinh đang phát ra ánh sáng nhàn nhạt ở nơi xa xôi.
Hắn kết nối với mạng thế giới ảo bằng ý niệm, đồng thời đánh dấu toạ độ của chính mình trong hiện thực.
“Nơi đây đúng là hệ Ngân Hà, cách hệ Mặt Trời hơn ba vạn năm ánh sáng.” Hứa Cảnh Minh hiểu ra, lập tức sử dụng Chiến Y Nguyên Sơ.
“Khoá chặt vị trí hệ Mặt Trời, xuyên thẳng qua.”
Hiện tại, Hứa Cảnh Minh chỉ biết được một vài chiêu thức cơ bản của sinh mệnh Bản Nguyên, nhưng vẫn chưa có đủ tri thức để có thể đi xuyên qua không gian nên, đành phải tận dụng chức năng của Chiến Y Nguyên Sơ.
Xoạt.
Hứa Cảnh Minh đi một bước, liền vượt qua một quãng đường rất dài, tiến vào một mảnh không gian mới, chợt trông thấy được cảnh tượng quen thuộc – là hệ Mặt Trời.
“Mình quay lại rồi.”
Hứa Cảnh Minh tiến thêm một bước, cũng đã về tới Trái Đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận