Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1152: (Phần 10) Tiến về đảo Vạn Tinh (2)

“Anh đã đột phá thành sinh mệnh Cao Duy rồi ư? Không phải anh bảo mình phải mất cả vạn năm nữa sao?” Lê Miểu Miểu khó tin hỏi.
“Cái mốc một vạn năm chỉ là suy đoán mà thôi, nhưng chồng em vốn là người có thiên phú cực cao mà” Hứa Cảnh Minh cười nói.
“Sinh mệnh Cao Duy Lê Miểu Miểu cảm thấy vô cùng phức tạp, cô nhìn sang Hứa Cảnh Minh rồi nói: “Cảnh Minh, trong mắt anh bây giờ, có phải em cũng giống hệt một con kiến bé nhỏ không? Có phải anh sẽ ghét bỏ em theo bản năng không? Em biết rõ ràng, sinh mệnh Đê Duy và sinh mệnh Cao Duy có rất nhiều điểm khác nhau mà”
“Ha ha..” Hứa Cảnh Minh cười to: “Em đừng suy nghĩ lung tung, cũng đừng đoán mò suy nghĩ của sinh mệnh Cao Duy”
Lê Miểu Miểu nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Vậy anh rốt cuộc có suy nghĩ như thế nào? Một sinh mệnh Cao Duy sẽ suy nghĩ gì khi có vợ vẫn là một sinh mệnh Đê Duy?”
“Trong số những sinh mệnh Cao Duy có xuất phát điểm Đê Duy, cho dù là mấy người nhóm viện trưởng, hay là Cổ Mạc của Thần tộc Hư Không, đều sẽ vô cùng coi trong tộc đàn của mình, để ý đến những tộc nhân của mình” Hứa Cảnh Minh nói.
“Giống như một người trưởng thành mạnh mẽ nhìn vào một đứa trẻ con yếu ớt, thì sẽ luôn có cảm giác muốn bảo vệ chăm chút cho nó, sinh mệnh Cao Duy cũng sẽ luôn có cảm giác muốn bảo vệ và thiên vị với những tộc nhân trong tộc đàn của mình” Hứa Cảnh Minh giải thích.
“Bởi vì anh cũng từng nhỏ yếu như em, cho nên sẽ không có chút ghét bỏ hay tị hiềm nào đâu”
Lê Miểu Miểu mỉm cười.
“Hôm nay là ngày trọng đại, chúng ta tìm một chỗ để ăn mừng đi” Hứa Cảnh Minh nói.
“Việc đột phá thành sinh mệnh Cao Duy hoàn toàn có thể được coi là kinh thiên động địa, vậy mà anh vẫn nhàn tản như thế này được sao?” Lê Miểu Miểu kinh ngạc.
“Từ hôm nay trở đi, anh sẽ luôn luôn ở bên cạnh em, mỗi giây mỗi phút đều không xa rời cho đến tận điểm cuối cùng của cuộc đời mới thôi” Hứa Cảnh Minh nói.
Lê Miểu Miểu khẽ giật mình.
“Anh biết, suốt bao nhiêu năm nay, anh vẫn luôn bề bộn công việc” Hứa Cảnh Minh nhìn vợ mình rồi nói.
“Anh biết mình dành quá ít thời gian ở cạnh bên em, chưa hề đưa em thăm thú những cảnh đẹp trong vũ trụ, cũng chưa từng cho em có cơ hội nếm thử những món ăn ngon đặc sản ở mọi nơi, chưa hề dẫn em tham gia những thế giới ảo kỳ khôi”
Hắn đã vô tình để vợ mình phải thiệt thòi nhiều điều.
Lúc đầu, hắn phải dốc toàn lực để trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, thay đổi vận mệnh của Trái Đất.
Về sau, hắn lại vướng phải chiến tranh tộc đàn, sau đó nữa là bị ô nhiễm Cao Duy.
Ngay cả khi trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, thì hắn vẫn phải tranh thủ mỗi một giây phút để trở thành sinh mệnh Cao Duy.
Thời gian của mỗi cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ đều rất quý giá, không thể nào lãng phí được. Bởi vì chỉ cần lãng phí một chút thôi, thì cũng đủ để khiến việc đột phá thành sinh mệnh Cao Duy bị thất bại.
Mãi cho đến hôm nay, Hứa Cảnh Minh mới có thể hoàn toàn buông lỏng!
“Không cần thiết” Lê Miểu Miểu nói.
“Sinh mệnh Cao Duy thuộc con đường Tâm giới có thể biến hoá ra nhiều phân thân khác nhau” Hứa Cảnh Minh giải thích.
“Mà chân thân này của anh chỉ có nhiệm vụ duy nhất, chính là ở bên cạnh em và gia đình, cùng nhau hưởng thụ cuộc sống”
Hắn muốn hưởng thụ cuộc sống cùng với người nhà, không toan tính việc gánh vác trách nhiệm gì nữa. Những phân thân khác có thể tùy ý lang thang khắp không gian Cao Duy, nhưng một chân thân này của hắn nhất định phải ở bên người nhà.
“Mọi người trong nhà đều có tuổi thọ hạn chế, cho dù có trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, thì cũng chỉ sống được ba vạn năm mà thôi, kể cả có sử dụng thêm bảo bối Cao Duy, thì nhiều nhất cũng chỉ sống được đến mười vạn tuổi” Hứa Cảnh Minh nghĩ tiếp.
“Thời gian vài vạn năm chỉ giống như hạt cát trong quãng đời dài đằng đẵng sau này của anh. Nếu như để lỡ thời gian ở bên cạnh mọi người trong gia đình, thì anh có lẽ sẽ phải hối hận mãi mãi”
Đúng thế.
Hứa Cảnh Minh đã hạ quyết tâm sẽ hồi sinh người nhà của mình trong tương lai, giúp cho bọn họ trở thành quyến tộc, có được tuổi thọ vô tận.
Nhưng đây cũng chỉ là quyết tâm mà thôi, bởi vì Hứa Cảnh Minh biết rõ việc tu luyện đến bậc nửa bước cảnh giới thứ ba như Monhado là chuyện khó khăn như thế nào.
Ví dụ như Thần tộc Hư Không, bọn họ có năm loại truyền thừa cấp độ cảnh giới thứ ba và rất nhiều phần truyền thừa cấp độ nửa bước cảnh giới thứ ba, nhưng Cổ Mạc là người duy nhất có thể trở thành cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba chân chính.
Ba vị Chí Cao của tộc đàn nhân loại đều có được truyền thừa nửa bước cảnh giới thứ ba, nhưng chẳng ai trong số họ thành công cả.
Con đường mà Hứa Cảnh Minh theo đuổi là con đường Tâm giới.
Mà Monhado đi theo trường phái thiên về thể xác, hoàn toàn khác biệt với phương diện am hiểu của Hứa Cảnh Minh. Để có thể đạt tới nửa bước cảnh giới thứ ba ở một phương diện mà mình không am hiểu, hoàn toàn là một việc rất khó.
Cho nên Hứa Cảnh Minh hiểu rõ chính mình đều sẽ không có cách nào hồi sinh người thân của mình, sau đó sẽ rơi vào tình trạng giống nhiều sinh mệnh Cao Duy khác, đó là chịu cảnh cô độc cả đời.
Hắn muốn dùng toàn bộ sức lực để thực hiện mục tiêu giúp cho mọi người trong gia đình mình được hồi sinh. Nhưng hắn cũng hết sức trân trọng hiện tại trước mắt.
“Trân trọng khoảng thời gian được sống chung với nhau, để cho năm tháng dài đằng đẵng sau này sẽ không phải hối hận” Hứa Cảnh Minh nhìn vợ mình rồi thầm nghĩ trong lòng.
“Nếu như anh đã hứa hẹn như vậy rồi, thì vợ chồng hai chúng ta hãy thoải mái mà hưởng thụ cuộc sống đi”
Lê Miểu Miểu nở nụ cười xán lạn với chồng mình.
1357 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận