Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 197: (Phần 2) Bế quan (2)

Hứa Cảnh Minh còn nhớ rất rõ, khi đối phương toát ra khí thế thiêu sống chính mình, trong tiềm thức của Hiên lúc đó chỉ có một ý nghĩ duy nhất, chính là hoá thân thành ánh sáng!
“Hóa thành ánh sáng!”
Hứa Cảnh Minh cố hết sức để tâm trí mình chỉ tập trung một suy nghĩ này, mặc dù biết rất khó đạt đến cảnh giới của Hiên, nhưng trong lòng hắn vẫn không ngừng niệm đi niệm lại, đồng thời thi triển lần lượt từng chiêu thức trong bộ thương pháp.
Đâm tới! Đâm lùi!
Thân ảnh tựa như ngọn lửa, tốc độ sánh ngang tia chớp, mũi thương liên tiếp đâm ra.
Mười lần, một trăm lần, một ngàn lần, một vạn lần…
Hứa Cảnh Minh đắm chìm trong quá trình luyện tập.
Khi luyện tập ở trong thế giới ảo, dù có mệt mỏi đến đâu, hắn chỉ cần nhẹ nhàng nhấn vào không trung một cái thì có thể khôi phục về trạng thái đỉnh cao của cơ thể. Còn về tinh thần? Giờ phút này, tinh thần của hắn vô cùng phấn chấn, không hề cảm thấy mệt mỏi.
Sau khi thi triển hàng vạn nhát thương, Hứa Cảnh Minh mới cảm thấy tinh thần của mình có chút nhọc nhằn.
Nhìn thấy thiên thạch trôi nổi trong khoảng không vũ trụ, Hứa Cảnh Minh tiến lên, lùi lại, di chuyển trái phải, chuyển động theo mọi hướng với tốc độ rất nhanh, cả người hắn hoá tahfnh một cây thương, mọi bước di chuyển đều mang theo cảm giác thương lướt trong gió! Nhanh chóng và khốc liệt!
Trước đây, bộ pháp của Hứa Cảnh Minh vô cùng hung mãnh, giống như sấm sét phun trào. Nhưng bây giờ, bộ pháp của hắn lại trở nên nhanh nhẹn và quyết liệt! Gọn gàng và linh hoạt!
Trong khi di chuyển, ngân thương cũng thuận thế đâm ra! Bộ pháp cùng ngân thương đâm ra phối hợp hoàn hảo, mỗi lần đâm đều mang theo sức mạnh của chuyển động toàn thân, uy lực của nó vượt qua cả tuyệt chiêu ‘phá núi’ mà Hứa Cảnh Minh sáng tạo ra năm xưa.
“Đúng là có chút mệt mỏi.”
“Mình thậm chí đã luyện một chiêu đâm thương này trong 16 giờ?”
Hứa Cảnh Minh nhìn thời gian, có chút kinh ngạc: “May mắn thay, khi mình luyện tập đến 0 giờ đêm, bộ đếm thời gian sẽ được khởi động lại, nên có thể tiếp tục online thêm hơn 15 giờ nữa.”
Còn về vấn đề ăn uống, sau khi luyện tập phương pháp tiến hóa, đói bụng hai ba ngày cũng là chuyện nhỏ.
“Chiêu đâm thương này có vẻ chỉ là một chiêu, nhưng trên thực tế, nó đã bao hàm toàn bộ công pháp của cao thủ huyền thoại vũ trụ. Mình sẽ tạm thời gọi nó là… Hoá cầu vồng thương pháp đi.”
Hứa Cảnh Minh đặt tạm một cái tên đơn giản.
Ngay sau đó, hắn điều chỉnh môi trường xung quanh về với cảnh tượng rừng núi trước đó.
Sau khi đưa mắt quan sất vùng rừng núi tươi tốt, Hứa Cảnh Minh mới ngồi trên vùng đất bên cạnh thềm núi.
“Mình đã luyện tập theo cảm giác dung nhập hơn một ngày, thời gian luyện tập thương pháp chiến đấu cũng lên đến một giờ, tinh thần của mình hầu như lúc nào cũng ở trong trạng thái trống rỗng.”
Hứa Cảnh Minh vẫn còn nhớ rõ trạng thái đó.
Cả người không có bất kỳ suy nghĩ nào, yên tĩnh như các vì sao trong vũ trụ, tinh thần cũng không có bất kỳ giao động nào.
Hứa Cảnh Minh bắt chước trạng thái đó.
Giờ phút này, tinh thần đã có cảm giác mỏi mệt, nếu trút bỏ hết vướng bận thì sẽ có lợi cho quá trình luyện tập hơn.
Trống rỗng…
Trống rỗng…
Thân thể tựa như thiên thể sao trời yên tĩnh, thế sự đứng yên cho dù đã ngàn năm trôi qua.
Hứa Cảnh Minh dẫn dắt bản thân tiến đến trạng thái của ‘Hiên’ vào thời điểm đó. Mặc dù còn lâu mới đạt đến trạng thái như vậy, nhưng Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy tâm trí của mình trở nên linh hoạt hơn, tâm tình cũng yên tĩnh hơn, hắn thật sự cảm giác sự dịch chuyển thầm lặng lạ thường của các vì tinh tú trong vũ trụ.
Đã nhiều năm trôi qua, tâm tình Hứa Cảnh Minh chưa bao giờ tĩnh lặng như vậy.
Hắn không mất đi ý thức, mà chỉ đang tận hưởng cảm giác trống rỗng, hư vô.
Tuy vẫn cảm nhận mọi thứ xung quanh, nhưng tâm trí hắn không hề có một dòng suy nghĩ nào.
Thời gian trôi qua…
“Hả?”
Hứa Cảnh Minh giật mình tỉnh lại, lập tức nhìn thời gian, 8:22 sáng.
“Mình chỉ mới vừa ngồi xuống mà đã tám giờ trôi qua rồi?”
Hứa Cảnh Minh có chút kinh ngạc.
Hứa Cảnh Minh nhận ra những chuyển biến trong cơ thể của hắn, không chỉ tinh thần trở nên nhẹ nhõm vui vẻ hơn, cơ thể đồng thời cũng cảm ứng nhạy bén với những thứ xung quanh hơn.
“Thân thể của mình đã trở nên nhạy cảm hơn.”
Hứa Cảnh Minh ngồi trên mặt đất, cảm nhận từng biến đổi trong cơ thể, sau đó thầm kinh ngạc: “Khi phương pháp tiến hoá đạt đến cấp ba, quá trình tâm trí hòa nhập hoàn toàn vào cơ thể có thể giúp cải thiện các chức năng của cơ thể. Nhưng bây giờ, mình có cảm giác cơ thể của mình còn khỏe hơn nữa!”
Không chỉ các cơ bắp, xương khớp mà cả các cơ quan nội tạng, các giác quan cũng hoạt động mạnh mẽ hơn rất nhiều. Mọi thứ trước đây đều ở trạng thái bị ‘làm mờ’, nay đã đạt mức ‘bình thường’.
“Các giác quan hoạt động mạnh mẽ hơn, đồng nghĩa với việc quá trình huy động sức mạnh cơ thể cũng trơn tru hơn nhiều.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy, vươn tay lấy ra ngân thương màu đen, bắt đầu thử nghiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận