Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1275: (Phần 10) Lần thứ hai tham gia thi đấu (2)

Một trang viên yên tĩnh ở ngoại ô thành phố Hãn Giang, tại nước Đông Vân của thế giới Vạn Tộc.
“Cảnh Minh’ – vị võ giả vĩ đại nhất của Nhân tộc đang ẩn cư nơi đây.
“Lão tổ tông”
Ba người Cảnh gia quỳ cung kính.
Hứa Cảnh Minh mặc một bộ đồ đen, nhìn đoá hoa đang nở rộ trước mắt, nói khẽ: “Cảnh gia đã hưng thịnh suốt 6000 năm, không thể nghi ngờ là gia tộc số một trong cả Nhân tộc, nhưng từ giờ trở đi, các ngươi phải khiêm tốn một chút”
“Lão tổ tông, toàn bộ võ giả nhân loại sùng bái người, Cảnh gia cũng theo đó mà phát triển, chúng ta phải khiêm tốn thế nào đây?” Tộc trưởng hiện tại của Cảnh gia hỏi.
Hứa Cảnh Minh quay đầu nhìn về phía hắn.
Tộc trưởng Cảnh gia đương nhiệm là chắt trai của lục đệ, một người sở hữu thiên phú tuyệt vời, hiện đã đạt tới thực lực cấp 55.
Bởi vì các quán quân của năm mùa giải đấu trước đó đều bán công khai công pháp luyện thể của mình, mà rất nhiều sinh mệnh Cao Duy khác cũng đã truyền bá một số công pháp luyện thể ra ngoài, thế nên thực lực của toàn bộ thế giới Vạn Tộc đều đã được cải thiện đáng kể. Trong số người dân bản địa, một vài thiên tài siêu cấp đã vượt quá cấp 60.
“Ta sẽ tham gia Đấu Trường Vạn Tộc lần này. Hứa Cảnh Minh nói.
“Lão tổ tông, ngươi muốn tham gia Đấu Trường Vạn Tộc?” Ba người Cảnh gia vừa mừng vừa sợ.
Kể từ khi Hứa Cảnh Minh tạo nên tiếng vang kinh người trong Đấu Trường Vạn Tộc năm đó, hắn đã không còn tham gia giải đấu này nữa.
Năm ngàn năm đã trôi qua trong chớp mắt, lão tổ tông lại muốn tham gia giải đấu?
“Trong giải đấu lần này, cho dù ta thành công hay thất bại, thì cũng sẽ bế quan ở ẩn, không còn liên lạc với thế giới bên ngoài nữa, cũng như không còn đối mặt với các ngươi nữa. Hứa Cảnh Minh nói: “Với thực lực hiện tại của Cảnh gia, các người sẽ không động vào được những võ giả cực kì cường đại đâu?
“Bế quan ở ẩn?” Ba người Cảnh gia đều rất hoang mang.
“Lão tổ tông, người vì cái gì mà lại nhất định phải bế quan ở ẩn? Các quán quân của năm mùa trước kia cũng bế quan ở ẩn ngay sau khi đạt được hạng nhất, lão tổ tông người cũng muốn bế quan ở ẩn sao?” Những hậu bối trong gia tộc không thể nào hiểu được.
Hứa Cảnh Minh không giải thích thêm.
Người nào đạt được hạng nhất, thì sẽ rời khỏi thế giới này.
Đây là điều mà các sinh mệnh Cao Duy giáng lâm đến đây đều ước mơ tha thiết.
“Các ngươi hiểu được là được rồi, cho dù ta có đạt được hạng nhất hay không, thì cũng đều sẽ bế quan ở ẩn.
Hứa Cảnh Minh nói: “Cho nên các ngươi chuẩn bị tinh thần đi Hứa Cảnh Minh đi thẳng về phía chiếc máy bay gần đó: “Cảnh gia sau này sẽ không còn sự che chở ta nữa, các ngươi phải hành sự cẩn thận một chút.
“Lão tổ tông” Bọn họ hô hào cầu xin.
Hứa Cảnh Minh không quay đầu lại.Hắn có tình cảm với bố mẹ và các em trai em gái, nhưng lại có chút lạnh nhạt với thế hệ con cháu của các em trai em gái. Khi còn ở lại thế giới này, hắn vẫn sẽ quan tâm Cảnh gia, nhưng khi đã rời đi rồi, thì hắn cũng hết cách.
“Cuối cùng cũng phải buông tay, cho dù lần này mình có đạt được hạng nhất hay không, thì cũng đều phải buông tay toàn bộ. Vinh quang suốt sáu ngàn năm, Cảnh gia còn gì không hài lòng nữa?” Hứa Cảnh Minh đi vào máy bay.
Vù.
Máy bay nhanh chóng cất cánh.
“Đi đến thành phố Trung Tâm Thế Giới” Hứa Cảnh Minh ra lệnh.
“Vâng, thưa chủ nhân. Hệ thống trí tuệ nhân tạo trong trung tâm điều khiển phát ra âm thanh trả lời, máy bay lập tức hoá thành một luồng ánh sáng, tiến về phía thành phố Trung Tâm Thế Giới.
“Lão tổ tông…” Ba người Cảnh gia nhìn nhau, tin tức lần này đến quá đột ngột, bọn họ đều trở tay không kịp. Trước kia, nhờ vào uy danh của lão tổ tông, bọn họ có thể cao cao tại thượng. Nhưng sau này, một khi lão tổ tông hoàn toàn biến mất, thì bọn họ phải làm sao đây?
“Lão tổ tông nói rằng mình sẽ bế quan ở ẩn sau giải đấu năm nay, tức là ngài ấy cho rằng mình sẽ đạt được vị trí đầu tiên như các quán quân của năm mùa trước sao?” Một người Cảnh gia trong số họ khó hiểu.
“Quán quân Đấu Trường Vạn Tộc? Trong vạn năm gần đây, Nhân tộc chúng ta chỉ có một mình lão tổ tông có thể tiến vào được lượt thi đấu chính thức. Chức vị quán quân làm sao lại dễ lấy như thế được.
“Nhưng lão tổ tông nói rằng, cho dù ngài ấy thành công hay thất bại đều sẽ bế quan ở ẩn. Thành công mà ông ấy nói, có khi nào chính là đạt được hạng nhất không?”
Ba người Cảnh gia nhìn nhau.
Lão tổ tông đạt được quán quân? Bọn họ không dám nghĩ đến cảnh tượng đó, Nhân tộc cũng nào dám hy vọng xa vời.
Đấu Trường Vạn Tộc ngàn năm một lần sắp được tổ chức, thành phố Trung Tâm Thế Giới lại trở nên vô cùng náo nhiệt, những sinh mệnh Cao Duy phân tán ở khắp nơi trên thế giới cũng đều đổ xô đến đây như trẩy hội. Hầu hết sinh mệnh Cao Duy đều đã từ bỏ suy nghĩ lấy được hạng nhất, nhưng bọn họ vẫn đến xem thi đấu. “Lại đến nơi này? Máy bay của Hứa Cảnh Minh đáp xuống trang viên Cảnh gia.
Trong toàn bộ trang viên, chỉ có một mình Hứa Cảnh Minh là sinh vật sống, còn lại đều là máy móc thông minh. “Nhớ lại mùa giải thứ nhất, cha mẹ, các em trai em gái, cả Nghê Vân và rất nhiều người khác đều vẫn còn ở đây. Hứa Cảnh Minh đứng trong phòng khách, máy móc thông minh giữ gìn trang viên rất tốt, giống với năm xưa đến tám chín phần.
Thật ra, cả căn nhà đều đã được sửa chữa và xây dựng lại rất nhiều lần.
Hứa Cảnh Minh ngồi một mình trong đình viện.
“Các ngươi là sinh linh trong thế giới Vạn Tộc, còn ta lại đến từ cương vực xa xôi bên ngoài. Hứa Cảnh Minh nói thầm: “Chúng ta có duyên trở thành người thân, nếu ta có thể trở thành cảnh giới thứ ba, ta sẽ hồi sinh các ngươi.
“Nếu không thể trở thành cảnh giới thứ ba, thì ta sẽ coi đây là một đoạn duyên phận tốt đẹp” Hứa Cảnh Minh đứng dậy đi ra khỏi trang viên, hắn đi dạo trên đường phố, tiến về một điểm báo danh gần nhất.
1237 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận