Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 694: (Phần 6) Thiên Ma (3)

Ánh mắt của ba tên thanh niên áo đen trở nên hung tợn, bọn hắn đồng loạt bổ ra một đao về phía trên.
Ba đạo đao quang tuyệt diệu xuất hiện!
Bàn tay to lớn trên bầu trời lập bị cắt ra thành nhiều mảnh, cảnh tượng này khiến Hứa Cảnh Minh không khỏi biến sắc.
“Ta đi trước đây!”
Mị Già thấy thế, bèn nói một tiếng rồi đập cánh bay ra xa, hai trong ba tên áo đen lập tức vây bắt Hứa Cảnh Minh, một tên còn lại đuổi theo Mị Già.
Oành oành oành!
Oành oành oành!
Trên bầu trời đêm, từng tia sét thô to không ngừng giáng xuống, ba thanh niên áo đen lần lượt bị đánh bay ra phía xa.
Mặc dù bọn hắn chỉ bị cháy da rách áo, nhưng Mị Già đã nhân cơ hội này mà chạy thoát.
Hứa Cảnh Minh nhìn về phía ba thanh niên áo đen.
Chính hắn đã từng nói muốn cứu Mị Già, nếu như bây giờ bị giết thì cũng quá mất thể diện rồi.
“Người phục ma Ngô Minh, nếu ngươi đã tự tới cửa, vậy thì ta sẽ giết ngươi. So với Mị Già, giá trị của nhà ngươi cao hơn rất nhiều!”
Làn da và quần áo của ba thanh niên áo đen khôi phục như cũ, chưa đầy một giây sau đó, bọn hắn đã xuất hiện ngay bên cạnh Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh cũng không hề né tránh, lập tức nắm lấy trường thương, mạnh mẽ giao đấu với thanh niên áo đen.
“Đao pháp của tên Thiên Ma cũng không quá biến hoá, thực chiến tăng thêm cũng chỉ gấp mười mấy lần, nhưng nhờ vào ma lực mới có uy lực như vậy.” Hứa Cảnh Minh vừa đưa ra phán đoán, vừa lấy một địch ba. Cho dù phải đối mặt với thế vây công của ba tên thanh niên áo đen, hắn vẫn có thể ngăn cản hoàn toàn.
“Hả?”
Thanh niên áo đen khá kinh ngạc.
“Không thể kéo dài quá lâu!”
Thanh niên áo đen suy nghĩ, đột nhiên, ánh mắt của cả ba thân ảnh đều đỏ hoe, ba thanh đao đều lấp loé huyết quang, tốc độ cùng uy lực tăng lên một cấp.
Bộp!
Hứa Cảnh Minh buộc phải lùi lại để giảm lực, thân thể đập vào tường viện, bay lộn ngược ra đường cái.
“Thương pháp của hắn ta lợi hại đến mức mình không thể tìm ra bất kỳ sơ hở nào!”
Ba thanh niên áo đen thầm hận, sau đó lại bay thẳng đến bên cạnh sân, cách đó không xa là một con sông nhỏ.
Mặc cho Hứa Cảnh Minh bắn ra hai tia sấm sét từ đằng xa, đánh trúng hai thanh niên áo đen, tên thứ ba vẫn lao xuống sông rồi biến mất.
“Chạy mất rồi.”
Ánh sáng chợt lóe lên, Hứa Cảnh Minh xuất hiện bên cạnh bờ sông, cau mày nói: “Thực lực của Thiên Ma này không kém gì mình, thủ đoạn chạy trốn còn thâm sâu hơn cả mình.”
“Hắn trốn không thoát.”
Một giọng nói ôn hòa vang lên.
Một người xuất hiện giữa không trung, chính là lão già tóc hoa râm ‘Cổ Sơn’.
Cổ Sơn vung tay xuống phía dưới, tên thanh niên áo đen bị hất bay ra khỏi sông, gã ta ra sức vùng vẫy, nhưng cuối cùng vẫn rơi vào lòng bàn tay của Cổ Sơn.
Cổ Sơn vừa cất bước, liền đi đến bên cạnh Hứa Cảnh Minh.
“Thực lực của tên Thiên Ma này khá tốt.”
Cổ Sơn xòe bàn tay ra, một thanh niên áo đen bị nén tới nỗi chiều cao chỉ còn một tấc, gã ta vô cùng tức giận, lớn tiếng mắng nhiếc.
Bộp.
Lòng bàn tay của Cổ Sơn bộc phát lực lượng vô hình, gã ta lập tức hóa thành bột phấn, chỉ còn sót lại một tia ma khí bổn mạng.
“May là Phi Độn Thuật của ta rất nhanh, cảm ứng được sự dao động khí tức của Thiên Ma, cuối cùng cũng đuổi tới kịp thời.”
Cổ Sơn cười nói: “Nếu chậm một bước nữa, hắn ta sẽ trốn thoát thành công.”
Cổ Sơn là người phục ma đứng đầu ở thế giới Phục Ma, tốc độ phi độn của hắn đương nhiên cũng nhanh tới mức kinh người.
“Ta dốc toàn lực để đối phó với tên Thiên Ma này, nhưng vẫn không gây thương tổn đến hắn. Còn sư huynh chỉ mới lật tay một cái, liền có thể giết hắn!” Hứa Cảnh Minh khen ngợi.
“Chấp niệm của tên Thiên Ma này vô dụng với ta, nên tiểu sư đệ ngươi cầm đi nhé.”
Cổ Sơn nói ra, sợi ma khí bổn mạng bay lơ lửng tới trước mặt Hứa Cảnh Minh, dù sao thì Cổ Sơn cũng chuẩn bị đột phá sinh mệnh Bản Nguyên, một tên Thiên Ma bị người phục ma cửu cảnh đánh giết một cách dễ dàng không là gì trong mắt hắn.
Hứa Cảnh Minh cảm kích nói: “Cảm ơn sư huynh.”
Hắn cũng không nói nhiều, thu tia ma khí bổn mạng này vào trong bình ngọc, đây là chấp niệm Thiên Ma đầu tiên hắn có được ở thế giới Phục Ma.
“Khi luyện hóa chấp niệm của Thiên Ma, ngươi nhất định phải hết sức cẩn thận.”
Cổ Sơn nhắc nhở hắn, nhìn về phía xa: “Đi thôi, những người phục ma khác đang tới.”
Vù!
Cổ Sơn và Hứa Cảnh Minh biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện trên không trung, cách đó không xa là nhà trọ nơi ở Hứa Cảnh Minh.
“Thiên Ma lần này có thực lực như một người phục ma bát cảnh.” Cổ Sơn nói: “Đây là lần đầu tiên sư đệ luyện hóa chấp niệm Thiên Ma, nhưng lại gặp phải Thiên Ma mạnh mẽ như thế này, ta cũng không biết như vậy là tốt hay xấu.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Sư huynh đừng lo lắng, ta đã tham khảo rất nhiều tài liệu và biết được sự nguy hiểm của việc luyện hóa chấp niệm Thiên Ma.”
“Nhớ kỹ, giữ vững nội tâm.”
Cổ Sơn nhắc nhở một lần nữa: “Ta về trước.”
Sư huynh đệ hai người tách ra.
Sau khi Cổ Sơn rời đi, Hứa Cảnh Minh hoá thành một tia sáng rồi đáp xuống tòa viện độc lập bên trong nhà trọ.
“Thất thúc còn chưa về sao?”
Hứa Cảnh Minh nhìn về phía phòng riêng của Thất thúc, hai người cùng đi dạo khắp Châu Thành từ sáng sớm để tìm hiểu thông tin về “ma đầu”.
Hứa Cảnh Minh vào phòng của mình, đóng cửa lại rồi ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu tu luyện Quan Tưởng Pháp.
Quan tưởng ngôi sao Nguyên Sơ!
Qua nhiều năm nghiên cứu về “phần Quang Tuyến” và tích lũy kiến thức khoa học, hình ảnh của “ngôi sao Nguyên Sơ” trong trí tưởng tượng của Hứa Cảnh Minh cũng càng trở nên mênh mông khủng bố, lực lượng tâm linh cũng theo đó mà tăng dần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận