Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 149: Đột phá trong trận quyết đấu (1)

Hai cây đoản kích xé rách không khí, vận tốc lao đi của thanh sánh ngang với âm thanh, tựa như hai phát đạn pháo đang nhắm thẳng vào Hứa Cảnh Minh. Sau khi ném đoản kích, Phương Ngu lập tức bắt lấy cây phá thành kích rồi phóng thẳng về phía Hứa Cảnh Minh.
“Ném vũ khí?”
Hứa Cảnh Minh đã tận mắt chứng kiến trong trận đấu trước, Phương Ngu ném hai cây đoản kích ở cự ly gần để đả thương Chu Nghệ, sau đó áp sát rồi giết chết đối phương.
Sau khi chứng kiến sức mạnh của Phương Ngu khi hắn ném đoản kích, Hứa Cảnh Minh đã chuẩn bị kỹ càng từ trước.
Vừa hay, trang bị của hắn lại là lá chắn thích hợp nhất để phòng thủ.
“Bang! Bang!”
Hứa Cảnh Minh đưa song khiên về phía trước để phòng thủ, hai loại vũ khí đập vào nhau và gây ra những tiếng vang nổ trời. Sau cú va chạm, hai cây đoản kích để lại vết lõm trên khiên rồi rơi xuống một bên.
Sau khi chặn được hai cây đoản kích, khoảng cách giữa Hứa Cảnh Minh và Phương Ngu đã giảm xuống chỉ còn mười mét.
Khoảng cách như vậy là quá gần đối với những cao thủ như bọn họ.
“Chết đi!”
Phương Ngu hét lớn, âm thanh tựa như sấm rền nổ vang, nếu có ai nhát gan nghe được, người đó rất có thể sẽ kinh hãi đến choáng váng. Đi cùng với tiếng la hét, Phương Ngu cầm cây phá thành kích trong tay mà lao thẳng về phía Hứa Cảnh Minh!
Cây phá thành kích có chiều dài khoảng ba mét hai, mang theo uy thế đầy hung mãnh lao tới!
“Đến hay lắm.”
Mắt Hứa Cảnh Minh hơi đỏ lên, tốc độ cơ thể lại bộc phát, dù đối thủ cầm vũ khí đánh tới, hắn vẫn trực tiếp lao thẳng về phía đối thủ.
Cầm song khiên trong tay, Hứa Cảnh Minh cứ thế xông thẳng!
Chiếc khiên bên tay trái chống lại cú lao mạnh mẽ của phá thành kích! Khiên bên phải đập trúng vào người Phương Ngu.
Khoảng cách quá gần!
Cây phá thành kích trong tay Phương Ngu đập vào tấm khiên bên trái của Hứa Cảnh Minh. Mặc dù tấm khiên bị đập cho lõm xuống, nhưng tác động cũng vì thế mà bị loại bỏ. Khiên trong tay phải Hứa Cảnh Minh đánh tới trước mặt hắn.
Một trận gió tanh đập vào mặt, tấm khiên giờ đang ở ngay trước mặt, Phương Ngu chỉ có thể hơi nâng cánh tay cầm phá thành kích lên phòng thủ, hạn chế tối đa lực tác động.
“Bang!”
Khi bị tấm khiên đánh trúng, Phương Ngu cảm thấy trời đất chao đảo. May mà có hai tay cản bớt lực cộng thêm áo giáp hạng nặng trên người, nên hắn chỉ bị đánh lui về phía sau hai bước.
Khi Phương Ngu lùi lại, Hứa Cảnh Minh thuận thế xông lên! Hắn cầm khiên nhằm thẳng vào mặt Phương Ngu mà đánh tiếp!
Bát Cực, Thông Thiên Pháo!
Phương Ngu theo bản năng mà vội vàng giơ hai tay lên, chiếc khiên đập vào cánh tay hắn, khiến hắn cảm thấy ‘hai tay’ dưới lớp vải găng tay dần run lên mất kiểm soát.
Chiếc khiên bên tay trái bị hai tay Phương Ngu chặn lại, Hứa Cảnh Minh thuận thế đập chiếc khiên bên tay phải xuống!
Bát Cực, Phách Sơn!
“Bang!”
Lần này không có vật cản nào, tấm khiên trực tiếp đập vào ngực Phương Ngu.
Mặc dù đang mặc áo giáp hạng nặng 800kg, Phương Ngu vẫn bị đánh tới mức một phần cơ thể chìm xuống đất rồi khuỵu xuống. Cú va chạm của chiếc khiên đã đập nát lồng ngực của Phương Ngu, hắn cảm thấy cổ họng mình có chút ngọt, đành gắng sức nuốt xuống ngụm máu tươi đang trực trào trong miệng.
“A!”
Khoảnh khắc bị đập xuống đất, khuôn mặt Phương Ngu dữ tợn gào lên, liều mạng vung phá thành kích, sức mạnh rõ ràng đã tăng lên rất nhiều.
Ngay lập tức, Hứa Cảnh Minh giơ khiên ra đỡ.
Bang!
Lần va chạm này, vẻ mặt của Hứa Cảnh Minh có chút thay đổi, hắn bị đẩy lùi về phía sau ba bước.
“Lực rất mạnh, so với lúc đầu thật sự mạnh hơn rất nhiều.”
Hứa Cảnh Minh phát hiện, ban đầu sức mạnh phá thành kích của đối phương không lớn như vậy: “Lúc đầu hắn che giấu thực lực sao? Không bộc phát hết sức mạnh?”
“Hứa Cảnh Minh!”
Phương Ngu nhăn mặt lại, nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Mình không thể để hắn tới gần! Hắn đã luyện Bát Cực đến tận cốt tủy rồi, hắn có thể giết chết mình chỉ với một chiêu! Mình nhất định phải dùng uy thế gây áp lực lên hắn!”
“Mức độ tương thích với Bạo Hổ Tiến Hóa Pháp của mình đạt đến 103%, sức mạnh cũng vượt xa bình thường. Vốn không muốn dùng lực đè người, nhưng nếu chỉ vận dụng sức mạnh trong phạm vi bình thường thì không thể giữ được Hứa Cảnh Minh, nhất định mình phải dốc toàn lực để ứng phó!”
Phương Ngu nín thở.
Đợt cận chiến vừa rồi khiến Phương Ngu có chút sợ hãi.
Song khiên của Hứa Cảnh Minh giống như hai móng vuốt thô bạo của hổ! Một cái chuyên đón đỡ, một cái dùng để đánh tới. Sau đó lại thêm một lần bên trên đỡ, bên dưới đập! Vài lần liên tiếp như vậy, Phương Ngu dường như muốn nổ đom đóm mắt.
……
……
Trên khán đài.
“Mãnh Hổ Ngạnh Ba Sơn!”
Liễu Hải kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt: “Đúng là Mãnh Hổ Ngạnh Ba Sơn, khi tấn công chẳng khác gì hổ dữ leo núi, hết móng vuốt này đến móng vuốt khác! Đây chính là chiêu thức liên kết chiên thức. Trên thực tế, tuyệt đại đa số Bát Cực cao thủ, đều chỉ chăm chú khổ luyện một chiêu. Nếu không luyện nhuần nhuyễn một chiêu, thì khi luyện ‘liên chiêu’ sẽ rất phí phạm.”
Liễu Hải biết rõ, số cao thủ có thể luyện thành Mãnh Hổ Ngạnh Ba Sơn trên cả nước chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, mỗi người trong số họ đều là một cao thủ Bát Cực cấp Tông Sư chân chính.
Giống như Hứa Cảnh Minh, hắn thi triển Bát Cực Băng, Thông Thiên Pháo và Phách Sơn liên tiếp nhau. Trên thực tế, ý cảnh cơ bản… hay chính là ý cảnh Mãnh Hổ Ngạnh Ba Sơn cũng không có quy định rõ ràng về tổ hợp các chiêu thức, ngược lại càng coi trọng việc thích ứng với hoàn cảnh hơn. Kẻ địch ra chiêu gì, thì ta cũng thay đổi tổ hợp chiêu thức tương ứng theo đó. Giống như hổ leo núi, dùng vuốt trái hay vuốt phải trước, hay dùng cả hai vuốt cùng lúc, những điều này không quá quan trọng.
“Khiên pháp của hắn đã hoàn toàn trở thành Bát Cực khiên pháp.”
Liễu Hải thở dài: “Mình cảm thấy, Thái Cực khiên pháp là bất khả chiến bại trên đời. Nhưng rõ ràng, đối với đệ tử Cảnh Minh…. Bát Cực khiên pháp lại phù hợp hơn.”
============
Tiểu nữ cầu Nguyệt Phiếu, cầu Donate :”>
Bạn cần đăng nhập để bình luận