Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1240: (Phần 10) Không còn đường thoát (2)

“Mẹ ơi, người đó là Nhân tộc ạ?” Một gia đình ba người đang ngồi một góc khác trong nhà hàng, đứa bé gái của nhà đó hiếu kỳ nhìn Hứa Cảnh Minh.
Rất nhiều người trong Tinh Linh Bách Hoa tộc cả đời đều chưa từng thấy qua Nhân tộc, bởi vì lãnh thổ của Tinh Linh Bách Hoa tộc ở quá xa so với bảy quốc gia Nhân tộc.
Hứa Cảnh Minh cười với cô bé kia một chút, ở nơi đất khách quê người, hắn đã quen với việc bị vây xem như vậy rồi.
“Giống hệt như xem trên internet nhỉ, chú ấy cao to hơn chúng ta, thậm chí còn có cánh tay thô hơn cả bắp đùi của cha. Bé gái nói.
“Như thế là không lễ phép? Người cha quát cô con gái, sau đó quay sang xin lỗi Hứa Cảnh Minh. Vị Tinh Linh Bách Hoa tộc này có thân hình mảnh khảnh, da trắng hồng hào, vành tai mỏng manh, xinh đẹp như một bông hoa, vượt qua 99% phụ nữ ở bảy quốc gia Nhân tộc.
Tinh Linh Bách Hoa tộc là như thế, cho dù nam hay nữ, thì bọn hắn cũng đều cực kì xinh đẹp, sắc sảo hơn so với tộc nhân thuộc những phân nhánh Tinh Linh tộc khác.
Hứa Cảnh Minh cũng bất đắc dĩ.
Hắn cũng được xem là soái ca trong bảy quốc gia Nhân tộc, cho dù đã luyện võ lâu năm, nhưng hắn cũng chỉ cường tráng ở mức bình thường.
Chỉ là tộc nhân Bách Hoa Tinh Linh tộc quá gầy mà thôi.
Đúng vào lúc này…
Một chiếc máy bay hình bầu dục đang di chuyển trên bầu trời thành phố.
Ba con vượn khổng lồ đang ngồi trong phòng điều khiển, nhìn xuống vùng đất rộng lớn bên ngoài thông qua lớp kính pha lê trong suốt.
“Suốt một tháng ròng rã, chúng ta không tìm được bất kì con mồi nào. Một tên vượn khổng lồ cao lớn lên tiếng “Đám sinh mệnh Cao Duy thuộc những tộc đàn nhỏ yếu đều vô cùng ranh mãnh, thường ẩn nấp ở những nơi khó tìm”
“Dù sao thì cuộc săn giết của chúng ta đã kéo dài tận ba năm, những sinh mệnh Cao Duy giáng lâm trong những tộc đàn nhỏ yếu cũng không ngu ngốc, không thể nào cứ ở một chỗ mà chờ chết. Một tên vượn khổng lồ lông đen nói.
“Trong giai đoạn hai trăm năm đầu tiên, chúng ta chiếm ưu thế, nhưng càng kéo dài về sau… thì sẽ càng lúc càng khó tiến bộ, những tộc đàn nhỏ yếu sẽ nhanh chóng bắt kịp thôi”
Tên vượn khổng lồ gầy yếu nhất nói: “Cho nên chúng ta nhất định phải tranh thủ giai đoạn còn đang chiếm ưu thế mà cố gắng chặn giết chúng. Cho dù bọn hắn ẩn nấp như thế nào, thì chắc chắn cũng không thể rời khỏi thế giới này. Mà chúng ta điều khiển máy bay không tuân theo quy luật nào, về lâu về dài sẽ rất dễ đụng độ sinh mệnh Cao Duy của tộc khác. “Đúng vậy” Tên vượn khổng lồ cao to và tên vượn khổng lồ lông đen đều gật đầu.
Vượn khổng lồ gầy nhỏ hai mắt đột nhiên sáng lên, hắn nhìn về một hướng phía xa xa: “Ta phát hiện một con mồi, là cao thủ Nhân tộc”
“Nhân tộc chạy trốn đến Tinh Linh Bách Hoa tộc?” Vượn khổng lồ cao to và vượn khổng lồ lông đen đều tỏ ra vui mừng.
“Đuổi theo!”
Vượn khổng lồ gầy nhỏ, vượn khổng lồ cao lớn và vượn khổng lồ lông đen đều nhanh chóng xông ra khỏi máy bay, trực tiến thả rơi tự do.
Bùm, bùm bùm!!
Ba kẻ lần lượt đáp xuống trên mặt đất, nhanh chóng chạy đi.
Vút! Vút! Vút!
Bọn hắn phảng phất như ba phát đạn pháo có tốc độ nhanh gấp mấy chục lần so với âm thanh, cứ thế xé toạc không khí, để lại tiếng gầm rú ở những nơi đi qua.
Trong nhà hàng ở thành phố Tinh Linh Bách Hoa tộc.
Hứa Cảnh Minh đang vừa thưởng thức đồ ăn ngon vừa cười nhìn cô bé Tinh Linh kia, thì bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Hắn cảm ứng được cách đó 152 dặm có ba cường giả Cự Viên tộc lao đến với vận tốc kinh khủng, mà phương hướng mà bọn hắn nhắm đến…. hiển nhiên là vị trí của hắn.
“Bọn hắn đã phát hiện ra mình từ sớm?” Hứa Cảnh Minh giật mình.
Từ việc ai có thể phát hiện ra ai trước, là đã có thể nhìn ra được thực lực của hai bên.
Hứa Cảnh Minh có thể cảm ứng được trong vòng 152 dặm, thì đã được coi là rất xuất sắc, nhưng ba tên Cự Viên tộc đang trên đường chạy đến, hiển nhiên là đã sớm phát hiện ra hắn! Ít nhất là ở phương diện cảm nhận khí tức, Cự Viên tộc quả thật mạnh hơn Nhân tộc!
“Đi.”
Hứa Cảnh Minh biến thành tàn ảnh, lao ra ngoài cửa sổ! Hắn có hình thể nhỏ hơn nhiều so với Cự Viên tộc, đồng thời cũng rất để tâm đến việc điều khiển khí lưu, cho nên ngay cả khi di chuyển với tốc độ cực hạn, thì cũng không gây ra động tĩnh lớn như Cự Viên tộc “Ầm…”
Một tàn ảnh lao từ trong thành phố ra ngoại thành chỉ trong một giây.
Hắn đi đến đâu, không khí gợn sóng cuộn trào đến đó! Khiến cho thuỷ tinh đồng lợt nứt vỡ, hầu hết Tinh Linh Bách Hoa tộc đều kinh hãi.
“Có chuyện gì thế?” Vô số người Tinh Linh Bách Hoa tộc kinh ngạc thốt lên. “Chún ta đã phát hiện cường giả bí ẩn, mọi người lập tức trốn xuống hầm trú ẩn đi? Thông báo của Tinh Linh Bách Hoa tộc lập tức hiện lên trên quang ảnh trong nhà hàng, một video chiếu chậm hình ảnh bóng dáng của Hứa Cảnh Minh và cả ba tên Cự Viên tộc cũng lập tức được trình chiếu sau đó.
Lúc này, các thiết bị giám sát hình tròn trôi lơ lửng trên bầu trời thành phố đều đang đang tập trung vào Hứa Cảnh Minh và ba tên Cự Viên tộc.
“Cường giả Nhân tộc và ba cường giả tộc Cự Nhân đều có tốc độ vượt quá 20.000 mét mỗi giây” Các trị số khảo sát lập tức được hiển thị trên quang ảnh.
“Nhanh lên, nhanh lên”
Tất cả khách khứa trong nhà hàng đều hết sức sợ hãi, cả gia đình ba người của cô bé kia cũng chạy vội về phía hầm trú ẩn.
Bởi vì cách đây không lâu, một ‘trận đại chiến giữa các cường giả bí ẩn đã diễn ra ở lãnh thổ Tinh Linh Bách Hoa tộc! Các cường giả bí ẩn đều có thể bộc phát tốc độ trung bình vào khoảng trên vạn mét mỗi giây, tạo ra động tĩnh chiến đấu đủ để càn quét cả một thành phố, người dân bình thường đành phải trốn xuống lòng đất thì mới có hi vọng sống sót cao hơn một chút.
“Mấy năm gần đây đã xảy ra chuyện gì? Trước kia, người đứng hạng nhất của Đấu Trường Vạn Tộc cũng chỉ có tốc độ vài ngàn mét mỗi giây. Mà những cường giả bí ẩn xuất hiện trong khoảng thời gian này lại có thể đột phá vài vạn mét mỗi giây. Người cha ôm lấy cô bé, trốn xuống hầm trú ẩn. “Cha ơi, cái chú mà chúng ta vừa ăn cơm chung kia là cường giả bí ẩn của Nhân tộc ạ” Cô bé nói. “Hắn ta hiện đang bị ba cường giả Cự Viên tộc truy sát, rất có thể sẽ phải bỏ mạng” Người bố nói thầm: “Cách đây không lâu, rất nhiều cường giả bí ẩn của Tinh Linh Bách Hoa tộc của chúng ta cũng bị tàn sát dã man.
1135 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận