Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 484: (Phần 4) Trương Khả và Hứa Cảnh Minh (2)

Trong đại sảnh bí ẩn, Trương Khả mặc áo choàng đen và đeo mặt nạ, lạnh lùng đưa ra yêu cầu.
“Tính đến nay đã sáu năm kể từ khi có người treo thưởng tính mạng Trình Yến Nhiên ở Thất Sát lâu, nhưng rốt cuộc vẫn chưa có ai thành công.” Nhân viên tiếp đãi của Thất Sát lâu nói.
“Hai ngàn sáu trăm lượng bạc.”
Trương Khả ném vàng thỏi, bạc nén lên bàn: “Ta muốn tăng phần thưởng.”
“Được.”
Nhân viên tiếp đãi rất thoải mái.
Nhìn chung, trong toàn bộ thế giới Huyết Vũ, không nhiều người có thể khiến cho Thất Sát lâu dè chừng không dám treo thưởng!
Thế tử Yến Vương phủ? Thất Sát lâu không quan tâm.
Yến Vương chỉ kiểm soát lãnh thổ vạn dặm nơi cương vực, không ảnh hưởng nhiều tới Thất Sát lâu.
“Tính cả của ta, số tiền thưởng cũng mới chỉ có 32.000 lượng sao?”
Trương Khả nhìn vào số tiền: “Tên thế tử này đã hủy hoại sự trong trắng của rất nhiều nữ tử hào môn, vậy mà những gia tộc quyền thế đó không đưa ra phần thưởng lớn nào sao?”
“Nhà nào càng giàu có thì càng sợ Yến Vương, tiền thưởng cho tính mạng hắn ta đạt được mức hơn ba vạn lượng cũng đã rất tốt rồi.”
Nhân viên tiếp đãi ở Thất Sát lâu khẽ cười: “Vị đại nhân này còn có chuyện gì không?”
Trương Khả quay đầu rời đi.
...

Lúc chạng vạng tối.
Đội xe của Trình Yến Nhiên đi trên phố, hai bên trái phải có tổng cộng mười hai hộ vệ, mã phu đang lái xe.
“Trình Yến Nhiên! Ngươi đã phái người đến tàn sát các vệ binh Huyết Vũ, thậm chí còn giết cả nhà bọn họ. Ta, Trương Khả, một cô hồn dã quỷ, đến đây đòi nợ!” Tiếng hét vang vọng trên phố truyền đến từ một nam tử mặc quan phục vệ binh Huyết Vũ, bên ngoài mặc đồ tang bay phất lên trong gió, hắn cầm song đao trên tay lao tới.
Điều này khiến vô số người đang đi trên phố thầm giật mình, tất cả đều né tránh.
“Tàn sát vệ binh Huyết Vũ, giết hết cả người nhà?”
“Trình Yến Nhiên là ai?”
“Họ Trình, chắc hẳn là con cháu của một gia tộc lớn.”
Những người đi đường xôn xao bàn tán.
Trương Khả không sợ chết, hắn lao thẳng về phía đội xe ngựa.
Trình Yến Nhiên ngồi trong xe ngựa, sắc mặt của hắn có chút thay đổi, một số việc chỉ có thể lặng lẽ tiến hành, nhưng nếu bị vạch ra thì cũng sẽ gặp phải chút phiền phức.
“Giết hắn.” Mệnh lệnh của Trình Yến Nhiên truyền ra từ bên trong xe ngựa.
“Dám vu khống thế tử điện hạ, đáng tội chết.” Ba tên hộ vệ lập tức xông ra, Trương Khả cầm song đao trong tay cũng lao tới, dù Trương Khả là cao thủ cấp một… Nhưng chỉ sau vài chiêu, hắn đã bị ba tên hộ vệ bao vây lại, bị một nhát đao chém xẹt qua yết hầu.
...
...
Nam Ất Thiên hộ sở.
“Ầm.”
Thi thể Trương Khả bị ném ở trước Nam Ất Thiên hộ sở.
“Vệ binh Huyết Vũ Trương Khả đã ám sát thế tử điện hạ trên đường phố.”
Hai tên hộ vệ cưỡi ngựa đi lại trước Nam Ất Thiên hộ sở, một trong hai tên lên tiếng quát tháo: “Nam Ất Thiên hộ sở các ngươi nhất định phải cho điện hạ một lời giải thích.”
“Ám sát thế tử là tội lớn liên quan đến cửu tộc, bệ hạ sẽ biết chuyện này sớm thôi.”
Hai tên hộ vệ nói xong liền quay đầu rời đi, chỉ còn lại thi thể của Trương Khả đang nằm trước Nam Ất Thiên hộ sở.
Vệ binh Huyết Vũ và vệ binh phụ trợ nhanh chóng đi ra, bọn họ nhìn về phía thi thể Trương Khả rồi quay sang nhìn nhau.
“Ám sát thế tử điện hạ trên đường phố?”
Triệu Đức Phương nghe tin thì lập tức chạy đến, nhìn thi thể Trương Khả, ông ta tức giận đến mức chửi ầm lên: “Ngươi không muốn sống, còn muốn hại chúng ta? Lần này ta gặp tai họa rồi, gặp tai họa rồi!”
Ám sát trên đường phố thì không thể chối cãi được, mà đây là vệ binh dưới trướng của Bách hộ ‘Triệu Đức Phương’, cho nên ông ta cũng không thể thoát khỏi trách nhiệm, ngay cả Hứa Cảnh Minh cũng phải chịu trách nhiệm.
Mạng lưới thế giới ảo.
Lúc này Hứa Cảnh Minh đang ở trên phi thuyền trong đại sảnh, nhìn tài liệu trong tay: “Hai ngày nay mình chuẩn bị cho kế hoạch đối phó Trình Yến Nhiên, nhưng mình vẫn cảm thấy chưa nắm chắc được, trong lòng lúc nào cũng dè chừng.”
Hự.
Đột nhiên, một bóng người xuất hiện từ hư vô, chính là Bàng Trạch.
“Lâu lắm rồi cậu không có tìm tôi.”
Bàng Trạch cười nhìn Hứa Cảnh Minh: “Thân phận người đại diện này của tôi, đúng là hữu danh vô thực.”
“Cho nên hôm nay tôi mới mời Bàng tiên sinh tới đây.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Có chuyện gì vậy?” Bàng Trạch hỏi.
Hứa Cảnh Minh đưa tập tài liệu trong tay cho Bàng Trạch: “Tôi đã gặp kẻ thù trong thế giới Huyết Vũ, cho nên muốn diệt trừ hắn! Đây là thông tin tôi thu thập được, cùng với đó là kế hoạch mà tôi mới nghĩ ra, Bàng tiên sinh hãy xem qua rồi chỉ ra chỗ chưa hợp lý.”
Bàng Trạch lật xem tài liệu.
Hứa Cảnh Minh đứng bên cạnh im lặng chờ đợi.
Đọc xong, Bàng Trạch nói: “Cậu tiết kiệm thái quá rồi, thế mà lại chỉ chuẩn bị có 50 triệu tiền vũ trụ! Chỉ như vậy mà muốn đối phó với cái xương khó gặm này sao?”
Hứa Cảnh Minh sững sờ.
“Nhìn thoáng qua những tư liệu này, tôi có thể thấy Yến Vương cũng không quá quan tâm tới sống chết của vị thế tử này.”
Bàng Trạch nói: “Người thực sự quan tâm đến sống chết của hắn ta chính là vị Đế Quân kia. Nếu cậu muốn giết thế tử… thì Đế Quân mới thực sự là hòn đá ngáng đường lớn nhất!”
“Còn chưa biết rõ đối thủ của mình, cậu nghĩ kế hoạch này của cậu có thành công được hay không?”
Bàng Trạch trêu chọc: “Nhưng kế hoạch của cậu cũng có chỗ dùng được, trước tiên cứ nhắm vào những gì thế tử Yến Vương phủ đang sở hữu đã, cướp đi một lượt! Ít nhất còn có thể lấy lại chút tiền vốn.”
“Tôi cũng cảm thấy không chắc chắn, cho nên ta nghĩ trước hết nên kiếm lại vốn kế hoạch.”
Hứa Cảnh Minh lập tức nói: “Sau đó liều mạng tấn công một đợt…. Tôi tin rằng, rất nhiều người chơi công dân vũ trụ cũng sẽ liều mạng ám sát, cho nên tôi có chút tự tin nhất định.”
“Quá thô rồi.”
Bàng Trạch nói: “Kế hoạch lần này để cho tôi một chân. Tôi sẽ đầu tư 300 triệu xu vũ trụ! Thu nhập sau này chia theo tỷ lệ 6:1.”
“Ba trăm triệu?” Hứa Cảnh Minh giật mình.
Cần nhiều tiền tới vậy sao?
“Mạnh thắng yếu mới là lẽ thường.”
Bàng Trạch nói: “Cậu có cần tôi tham gia không? Không tham gia cũng được. Tôi sẽ giúp cậu hoàn thiện kế hoạch, nhưng xác suất thành công vẫn như cũ, không quá 30%.”
“Bàng tiên sinh nguyện ý tham gia, tôi mong còn không được.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Vốn tổng cộng có 350 triệu xu vũ trụ, tôi sẽ lập một kế hoạch.” Bàng Trạch gật đầu.
Hứa Cảnh Minh đột nhiên cảm thấy yên tâm.
Ổn thỏa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận