Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 660: (Phần 5) Ngân thương trong tay (2)

Nhưng đột nhiên, ông ta cảm nhận được sự bộc phát của ma khí, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Bắc.
Đôi mắt ông tỏa ra ánh sáng, tự nhiên có thể nhìn thấy mọi thứ rõ ràng.
“Là Ma Thần Thanh Hồ.”
“Thế mà hắn còn dám đến thành phủ.”
Ông lão biến thành một trận gió, biến mất, lao thẳng tới hồ Tiểu Nguyệt.
….
Trong thành phủ, bên trong võ viện lớn nhất.
“Sư huynh, sư huynh, ta luyện kiếm pháp không tốt, huynh dạy cho ta đi.”
Một mỹ nữ chủ động chặn đường một nam nhân có làn da trắng nõn và dung mạo tuấn tú, hắn ta mỉm cười nói: “Sư muội, đối với loại kiếm pháp này, muội phải chú ý đến từng chiêu thức một. Chúng ta về nhà của muội đi, ta dạy cho muội.”
“Được rồi, sư huynh.” Nữ tử có chút kích động.
“Liễu sư tỷ.”
Một thanh niên vội vàng chạy ra, lo lắng nói: “Vị Vương Thành sư huynh này thật đáng khinh, hắn đã phá hỏng sự trong trắng của mấy sư tỷ khác. Tỷ đừng bị hắn mê hoặc.”
“Đừng vu khống Vương sư huynh.”
Nữ tử tức giận: “Đi thôi, Vương sư huynh, đừng để ý hắn.”
Vương Thành sư huynh nhìn người thanh niên, hắn cười nói:” Sư đệ, ngươi đừng vu khống người tốt. Ta biết nhiều người trong võ viện này cảm thấy ghen tị với ta.”
Nói rồi Vương Thành sư huynh hơi nhíu mày, hắn nhìn xa xa về phía tây bắc.
“Hả?”
Vương Thành sư huynh nhìn rõ mọi chuyện đang diễn ra ở hồ Tiểu Nguyệt: “Thanh Hồ dám đến thành phủ? Cả năm tên Ma Thần này đều muốn thay ta trở thành tân chủ nhân của núi Động Minh. Vậy hôm nay, ta muốn xem xem tên Thanh Hồ rốt cuộc này mạnh đến mức nào.”
“Liễu sư muội, đi thôi, đến chỗ của muội, ta luyện kiếm cùng muội.”
Vương Thành sư huynh kéo tay Liễu sư muội, sắc mặt Liễu sư muội trở nên đỏ bừng, nhưng nàng ta cũng không cự tuyệt, cứ như vậy đi cùng Vương Thành sư huynh.
“Liễu sư tỷ, hắn ta là kẻ xấu.”
Người thanh niên vội vàng nhưng lại không làm gì được, Liễu sư tỷ căn bản không thèm liếc nhìn hắn.
Vương Thành sư huynh thân mật cùng Liễu sư muội, nhưng hắn vẫn chú ý tới tình hình ở phía xa xa: “Đám năm Ma Thần Thanh hồ kia đều khá mạnh, vậy đối thủ của hắn là ai? Sao ta chưa thấy qua?”
tới.
“Ma Thần Thanh Hồ này cố ý chọn động thủ ở hồ Tiểu Nguyệt, các cao thủ ở thành phủ đều cách nơi này khá xa.”
Hứa Cảnh Minh cũng biết rằng các cao thủ đều đang theo dõi trận chiến từ xa, đoán chừng cũng có vài người đang đuổi tới.
Nhưng khoảng thời gian trước mắt, hắn vẫn phải dựa vào chính mình.
“Để đối phó với Ma Thần Thanh Hồ này, chỉ cần một mình ta là đủ.” Hứa Cảnh Minh cũng cảm thấy ngứa nghề.
Ma Thần Thanh Hồ đứng giữa không trung, mỗi tay cầm một đao, nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh rồi bật cười chế nhạo: “Thực lực này của ngươi kém xa Phòng lão nhi và Tề Thần lão quỷ, không gây thương tổn gì cho ta.”
“Ầm!”
Hứa Cảnh Minh kết ấn bằng tay trắn, ba tia sét bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời, chúng quấn lấy nhau rồi đánh xuống mặt đất.
Phép thần thông Ngũ Lôi Pháp! Đánh ba tia sét!
Ba tia sét bao gồm một tia màu trắng lóa, một tia đen kịt, một tia màu xanh lam trầm, chúng quấn quýt lấy nhau rồi bị lập tức bổ vào đỉnh đầu Ma Thần Thanh Hồ. Ma Thần Thanh Hồ cảm thấy chấn động toàn thân, cả người sưng tấy, đầu lâu bị xé toạc, da tróc thịt bong, nhưng dưới sự luân động của ma khí, các vết thương đã nhanh chóng khép miệng.
“Ngươi phải cố gắng hết sức thì mới có thể tổn thương được ta.”
Ma Thần Thanh Hồ nổi giận: “Nhưng ngươi đánh ta một trăm lần nữa thì cũng vô dụng mà thôi, mau chết đi.”
Ma Thần Thanh Hồ hóa thành dư ảnh, đi thẳng tới Hứa Cảnh Minh.
“Ôi.”
Ngô Thất vốn đã chạy trốn thật xa, rất đông người dân bình thường cũng đang theo dõi trận chiến ở hồ Tiểu Nguyệt từ xa, rất nhiều người trong số họ đã được Hứa Cảnh Minh cứu, bọn họ đương nhiên mong đợi Hứa Cảnh Minh sẽ thắng.
Nhưng vô số pháp thuật thần thông của Hứa Cảnh Minh cũng đều không làm gì được Ma Thần Thanh Hồ.
“Hỏng bét.”
“Người phục ma này đang gặp nguy hiểm.” Mọi người đều đau lòng.
Oa.
Lúc Ma Thần Thanh Hồ lao thẳng đến chỗ Hứa Cảnh Minh, thân ảnh của Hứa Cảnh Minh lóe lên trong một khoảnh khắc, cả người dịch chuyển sang chỗ khác để tránh khỏi sự tấn công của Ma Thần Thanh Hồ.
“Hả?”
Ma Thần Thanh Hồ hơi kinh ngạc: “Tên phục ma Ngô Minh này có tốc độ nhanh thật.”
Lúc này, Hứa Cảnh Minh đang thi triển Tinh Quang Hộ Thể, hắn nắm lấy hai đoạn ngân thương, khóa nối chúng để tạo thành cây ngân thương hoàn chỉnh, sau đó với Ma Thần Thanh Hồ: “Ta đã rất lâu rồi không dùng thương pháp.”
Đã rất lâu rồi.
Hơn nữa, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng thương pháp ở thế giới Phục Ma.
Ngô Thất đứng ở đằng xa, lo lắng nhìn Hứa Cảnh Minh: “Lúc thiếu gia còn luyện võ, hắn đã học qua cách dùng rất nhiều loại vũ khí, nhưng cũng chẳng đạt được mấy thành tựu. Chẳng lẽ… hắn cũng đã học xong thương pháp trong truyền thừa bí pháp phục ma?”
Tại thế giới này, bí pháp phục ma rất thần bí, dân bản địa không thể học được, người phục ma lại khác, họ sở hữu những tài năng khác người, có thể học được trong mơ, hoặc được cao thủ âm thầm dạy bảo.
“Sử dụng vũ khí? Thật nực cười!”
Ma Thần Thanh Hồ biến thành một đạo tàn ảnh, tức giận vung hai thanh kiếm.
“Vút.”
Thân pháp của Hứa Cảnh Minh rất nhanh, hắn mang theo ánh sáng tiến đến gần Ma Thần Thanh Hồ, trong giây phút tiếp xúc ngắn ngủi, hắn bổ ngân thương trong tay lên trước, nhắm thẳng vào trên kiếm của Ma Thần Thanh Hồ.
Hứa Cảnh Minh hứng chịu phản lực kinh người, trực tiếp bay về sau hơn mười trượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận