Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1279: (Phần 10) Đánh Ma Thử tộc (1)

Ban đêm cùng ngày kết thúc vòng đấu loại, chính quyền thành phố Trung Tâm Thế Giới đã công bố lịch thi đấu của giải đấu năm nay.
Bảy quốc gia Nhân tộc lập tức phát hiện cái tên Cảnh Minh trong đó.
“Sau năm nghìn năm, Cảnh Minh đại nhân lại tham gia Đấu Trường Vạn Tộc một lần nữa!”
“Đã năm nghìn năm trôi qua, ngoại trừ Cảnh Minh đại nhân ra, thì không một võ giả Nhân tộc nào khác có thể leo lên được đấu trường cao nhất. Cuối cùng, Cảnh Minh đại nhân vẫn phải ra tay một lần nữa. “Cảnh Minh đại nhân đã hơn 5000 tuổi, đã rất già rồi. Bất kể Cảnh Minh đại nhân biểu hiện ra sao ở giải đấu này, thì ta vẫn sẽ sùng bái kính ngưỡng ông ấy như trước. Bởi vì Cảnh Minh đại nhân có thể đứng trên sàn đấu cao nhất một lần nữa, thì đã là đạt được sự thành công vĩ đại rồi.
“Ta cảm động quá, ta thế mà có thể nhìn thấy Cảnh Minh đại nhân tham gia Đấu Trường Vạn Tộc.
“Ngay cả khi Cảnh Minh đại nhân bị loại ngay vòng đầu tiên, thì ông ấy vẫn là võ giả vĩ đại nhất trong lòng ta như trước”
Vô số Nhân tộc hết sức kích động.
Dù sao thì không một nhân loại nào leo lên được lượt thi đấu chính thức trong suốt mấy mùa liên tiếp, nhưng toàn thể bảy quốc gia Nhân tộc vẫn vui vẻ theo dõi mỗi một mùa giải. Vậy nên khi võ giả Nhân tộc bước lên được đấu trường, bảy quốc gia Nhân tộc đều bị kích thích mạnh mẽ hơn gấp trăm ngàn lần, rất nhiều người đã kích động đến mức rơi nước mắt!
“Cha ta, ông nội ta, ông cố nội ta… tổ tiên hơn 5000 năm trước của ta đều là người hâm mộ của Cảnh Minh đại nhân, mấy đời nhà chúng ta đều là người hâm mộ của Cảnh Minh đại nhân.
“Cảnh Minh đại nhân, ta yêu ngươi!”
Vô số người ăn mừng cuồng nhiệt, thậm chí còn chạy đến trước cửa toà nhà trụ sở của Cảnh gia để chúc mừng.
Bởi vì số lượng người chúc mừng quá nhiều, Cảnh gia chỉ có thể hỗ trợ duy trì trật tự. “Lão tổ tông dự thi. Mọi người trong Cảnh gia vừa tự hào lại vừa căng thẳng, bọn họ cũng lo rằng lão tổ tông sẽ tử chiến trong Đấu Trường Vạn Tộc, dù sao vinh quang của Cảnh Gia chủ yếu là dựa vào lão tổ tông.
“Đã lớn tuổi như thế rồi, tại sao lại còn phải tham gia giải đấu. Rất nhiều người trong Cảnh gia không thể hiểu được.
Dưới sự mong chờ của Vạn Tộc, Đấu Trường Vạn Tộc cuối cùng cũng chính thức cử hành. Giờ phút này, có hơn trăm triệu khán giả đang tề tựu lại trong sân thi đấu lơ lửng trên không trung cao 10 vạn 8000 mét, tiếng reo hò như sóng thần càn quét khắp nơi.
Trong phòng riêng của tuyển thủ.
Hứa Cảnh Minh đứng một mình trong phòng riêng mà quan sát xung quanh. Hắn còn nhớ rõ, vào 5000 năm trước, cha mẹ, các em trai em gái, trợ lý Nghê Vân, những vệ sĩ và người làm đều tệ tụ đông đủ ở nơi này, bọn họ reo hò và lo lắng khi hắn thi đấu.
“Thế giới Vạn Tộc là duyên phận, cũng là kiếp nạn. Mà ta nhất định phải thoát ra khỏi kiếp nạn này. Ánh mắt Hứa Cảnh Minh bình tĩnh, ý chí lại vững vàng. Giờ phút này, từng trận đấu đang diễn tra bên trong đấu trường.
Các cường giả thi đấu chính thức cạnh tranh theo từng cặp, người thắng thăng cấp, người thua bị loại.
“Tiếp theo là trận thứ 35 trong vòng đầu tiên của Đấu Trường Vạn Tộc năm nay, Cảnh Minh đến từ Nhân tộc đối đầu với Cự Thần tộc Kỳ Vũ” Người chủ trì Phan Thu tộc của giải đấu cao giọng nói.
“Cảnh Minh đại nhân.
“Cảnh Minh”
“Cảnh Minh đại nhân tất thắng”
Vô số người thuộc bảy quốc gia Nhân Tộc, thêm cả những Nhân tộc có mặt ở hiện trường đều hô to tên của Cảnh Minh, bọn họ cuồng nhiệt mong chờ võ giả vĩ đại nhất của Nhân tộc ra sân.
Vù! Vù!
Hai dáng người xuất hiện trên sàn đấu.
Kỳ Vũ của Cự Thần tộc có chiều cao 37 mét, hình thể nguy nga. Hứa Cảnh Minh trông nhỏ bé hơn rất nhiều so với hắn ta. Nhưng qua vài trận đấu trước kia, khán giả đã không còn dám xem thường chủng tộc nhỏ yếu nữa, đặc biệt là khi tuyển thủ thi đấu chính thức của năm nay gần 60% là thuộc chủng tộc nhỏ yếu.
“Là hắn?” Hứa Cảnh Minh nhận ra đối phương, khi hắn đi đến điểm báo danh từ mùa giải thứ nhất năm xưa, thì đã từng đụng phải hai cường giả Cự Thần tộc.
Đối thủ trước mặt chính là một trong hai cường giả Cự Thần tộc lúc trước.
Kỷ Vũ của Cự Thần Tộc cũng có phân thân sinh mệnh Cao Duy ở thế giới bên ngoài, đương nhiên cũng nhớ rõ được cảnh tượng lúc trước.
“Mùa giải thi đấu lần thứ nhất ta đã không thể tiến vào lượt thi đấu chính thức. Nhưng nhờ vào thiên phú của Cự Thần tộc, cuối cùng ta cũng đã có thể vào lượt thi đấu chính thức của mùa giải thứ năm, đến mùa giải thứ sáu ta cũng vẫn có thể thành công tiến vào lượt thi đấu chính thức như thường. Kỳ Vũ của Cự Thần tộc cũng không cam tâm.
Hắn không muốn chết.
Hắn không muốn sống hết kiếp này rồi mới rời khỏi thế giới Vạn Tộc.
“Hiện tại, ta đã càng lúc càng khó tiến bộ, nhưng từng cường giả đến từ chủng tộc nhỏ yếu này lại dần dần mạnh lên. Kỳ Vũ ánh mắt lạnh lẽo: “Bất quá, ta cũng phải nhìn xem các ngươi có thực lực đánh bại được ta hay không”
Rầm.
Kỳ Vũ của Cự Thần tộc hoá thành một tàn ảnh mờ ảo, dẫm đạp lên phía trước bằng bàn chân siêu to.“Vù” Hứa Cảnh Minh bắt đầu di chuyển, trông như một con tiên hạc tung cánh, vô cùng linh hoạt.
Rầm.
Với tốc độ hơn 300 ngàn mét mỗi giây, Hứa Cảnh Minh tựa như một tia sáng, đá thẳng một cước vào lồng ngực Kỳ Vũ của Cự Thần tộc, khiến cho Kỳ Vũ lập tức trợn tròn hai mắt, che ngực đau đớn.
“Ta nhận thua Kỷ Vũ của Cự Thần tộc khó khăn nói: “Cảm ơn”
Hắn ta biết rất rõ, nếu như hắn ta bị cường giả Nhân tộc này đá vào đầu thay vì lồng ngực, thì chỉ sợ là đầu óc đã biến thành bùn nhão, chết ngay lập tức rồi.
Hứa Cảnh Minh rõ ràng đã nương tay rồi.
Nếu đã có thể chiến thắng một cách nhẹ nhàng, thì cần phải giết người làm gì? Sinh mệnh Cao Duy rơi vào thế giới Vạn Tộc vốn đã là lâm vào bể khổ, cần gì phải chém thêm một đao nữa?
“Cảnh Minh của Nhân tộc chiến thắng” Người chủ trì Phan Thu tộc của giải đấu kích động hô lên: “Chỉ một chiêu, Cảnh Minh của Nhân tộc chỉ dùng một chiêu đã có thể đánh bại Kỳ Vũ của Cự Thần tộc.
Một cước kinh khủng kia của Cảnh Minh được chiếu đi chiếu lại liên tục trong màn hình phát sóng trực tiếp. Chỉ một cước thôi!
Một cường giả Cự Thần tộc đã đau đớn nhận thua.
1109 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận