Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 929: (Phần 8) (Phần 8) Ba mươi sáu dáng vẻ (2)

Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Liệu mình có thể đến gần những chiếc cột đổ gãy kia hơn không?”
Vù.
Hứa Cảnh Minh lập tức bắt đầu đi đường vòng, tới gần một chiếc cột chạm trổ đổ gãy.
“Lực đẩy xung chiếc cột đá chạm trổ bị gãy đổ quả thực yếu ớt hơn rất nhiên.” Hứa Cảnh Minh không khỏi vui mừng, không ngừng tiến về phía trước, rút ngắn khoảng cách từ 6 tỷ cây số, 3 tỷ cây số,…..
Khi khoảng cách tầm 1 tỷ cây số, mặc dù lực đẩy vẫn còn trong mức có thể chịu đựng được, nhưng những dao động vô hình ảnh hưởng tới ý thức tâm linh dần dần xuất hiện.
Ù ù ù.
Hứa Cảnh Minh cảm thấy say khướt, đồng thời nhìn thấy cột đá chạm trổ gãy đổ trước mặt trở nên méo mó, vặn vẹo.
Hắn buộc phải lùi lại mấy trăm triệu cây số, thì mới có thể phớt lờ những dao động vô hình đó.
“Mình là một sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 – thể sinh mệnh đứng đầu trong vũ trụ thực, hơn nữa lại đang nắm giữ Chiến Y Nguyên Sơ, thế mà vẫn không thể thực sự tới gần những cây cột chạm trổ này.” Hứa Cảnh Minh âm thầm cảm khái.
“Liệu còn có những phương pháp tiếp cận khác không?”
Hứa Cảnh Minh vươn tay, nhanh chóng phóng ra sợi tơ sặc sỡ từ Chiến Y Nguyên Sơ: “Sợi tơ của Chiến Y Nguyên Sơ được làm bằng chất liệu đặc biệt, không sợ ảnh hưởng tới tâm linh.”
Khi sợi tơ của Chiến Y Nguyên Sơ kéo dài tới vị trí cách hơn trăm cây số so với cột đá chạm trổ gãy đổ gần nhất, lực đẩy vô hình ở nơi đó quá lớn mạnh, vậy nên nó cũng không thể tới gần hơn nữa.
...
...
“Mình không tin.”
Hứa Cảnh Minh hừ một tiếng, lập tức thoát khỏi trói buộc thời không ở nơi này, tiến vào không gian Cao Duy.
Trong không gian Cao Duy, hắn ngưng tụ sức mạnh của Chiến Y Nguyên Sơ thành một bàn tay to lớn, định dùng nó chạm vào cột đá chạm trổ.
“Vù!!”
Bàn tay to lớn giáng xuống từ không gian Cao Duy, xuất hiện cách cột đá chạm trổ vài trăm cây số, nhưng lại lập tức bị tiêu diệt bởi hơi nóng kinh khủng rồi hóa thành hư không.
Hứa Cảnh Minh thử lại một lần nữa, phóng những sợi tơ của Chiến Y Nguyên Sơ xuống ngay bề mặt của cột đá chạm trổ, nhưng rốt cuộc cũng phải đầu hàng trước sự bài xích vô hình của thời không.
...
...
Trong ba mươi sáu cột đá, Hứa Cảnh Minh tiến gần đến bảy cột đá, có cái còn nguyên vẹn, có cái không hoàn chỉnh, nhưng rốt cuộc không thể chạm vào bất kỳ cây cột nào.
“Tinh linh vũ trụ trong tòa cung điện kia đã cảnh cáo mình không được tới gần, nhưng bản thân mình thậm chí còn chẳng thể vượt qua phạm vi những cột đá chạm trổ này.”
Hứa Cảnh Minh phát hiện sức mạnh vô hình của ba mươi sáu cột đá chạm trổ bao quanh khu vực này quá kinh khủng, khiến hắn hoàn toàn không thể dò xét hay thâm nhập vào bên trong.
Hứa Cảnh Minh không có cách nào đáp xuống nơi đó từ không gian Cao Duy, càng miễn bàn tới việc tạo ra được một lỗ sâu thời không ở gần cung điện để đi xuyên qua thời không.
“Thôi vậy.”
“Những cột đá chạm trổ này ở đây cũng không mất đi đâu được, mình cứ tập trung nghiên cứu chúng trước đã. Chờ đến khi thực lực mạnh lên, mình ắt sẽ có cách đối phó với chúng.” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
Một vài vũ khí Cao Duy trong danh sách trao đổi công lao của tộc đàn nhân loại vũ trụ có kích thước khổng lồ, nhưng một khi chúng được kiểm soát một cách triệt để, thì có thể phóng to thu nhỏ tùy ý.
Hứa Cảnh Minh cảm thấy mình cũng có thể thu nhỏ những cột đá chạm trổ sau khi hoàn toàn nắm giữ chúng.
“Ba mươi sáu cột đá đều có những hoa văn khác nhau, có thể coi là ba mươi sáu dáng vẻ của ngôi sao Nguyên Sơ.” Hứa Cảnh Minh bắt đầu tập trung quan sát.
Hắn không có cách nào quay chụp hình ảnh về những cột đá này, vậy nên sẽ ghi nhớ được những gì mình hiểu, cũng như sẽ quên lãng những gì mình không hiểu.
Vì lẽ đó, hắn chỉ còn cách quan sát hết lần này tới lần khác, không ngừng cải thiện sự hiểu biết của mình về ngôi sao Nguyên Sơ.
Hứa Cảnh Minh ở trong không gian vũ trụ phụ thuộc suốt nửa tháng ròng rã, cảm thấy bản thân đã có được rất nhiều thu hoạch bổ ích.
“Dù sao thì mình vẫn không có nội dung truyền thừa chi tiết, vậy nên cũng không thể hiểu thấu toàn bộ ba mươi sáu cột đá chạm trổ này.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Có nghiên cứu thêm, cũng chỉ hồ đồ thêm mà thôi.”
“Mình cứ trở về nghiên cứu bí tịch “Phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, tích lũy sâu sắc hơn rồi quay lại quan sát tiếp.”
Hứa Cảnh Minh quan tưởng “ngôi sao Nguyên Sơ”, đồng thời kết hợp một bộ phận thu hoạch từ ba mươi sáu cột đá chạm trổ, khiến cho hình ảnh của “ngôi sao Nguyên Sơ” trở nên chân thực hơn, đồng thời cũng cải thiện lực lượng tâm linh lên không ít, nhưng rốt cuộc vẫn chưa thể đột phá lên tầng 11.
Vù!
Hứa Cảnh Minh vừa cất bước, liền rời khỏi sự ràng buộc của thời không, đi vào không gian Cao Duy.
Từ góc nhìn Cao Duy, Hứa Cảnh Minh đã có thể hoàn toàn khẳng định rằng không gian vũ trụ phụ thuộc này lấy cung điện làm trung tâm.
Hai cây ăn quả Cao Duy là hai cái cây trước cổng lớn cung điện.
Ba mươi sáu cây cột đá chạm trổ vừa bảo vệ toàn bộ cung điện, vừa liên tục không ngừng tỏa ra nhiệt lượng… cho ba thế giới màu đỏ lửa ở khu vực tít ngoài rìa, từ đó nuôi dưỡng một số cây ăn quả vũ trụ và vượn lửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận