Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 726: (Phần 6) Lư Nã Đạc và Tiano (1)

Một đại biểu cấp cao của Hoa Kỳ thuộc Liên minh Trái Đất ngồi ở dưới lập tức đứng dậy, hắn nói: “Điện hạ đã nhân từ cho cậu thêm một cơ hội, có thể trở thành hộ vệ của điện hạ là may mắn của cậu, cũng chính là may mắn của toàn bộ nền văn minh Trái Đất! Cậu nhất định phải biết nắm bắt lấy cơ hội, suy nghĩ và cân nhắc vì chính bản thân và gia đình mình, cũng vì toàn bộ nền văn minh Trái Đất, sau mới đưa ra lựa chọn đúng đắn!”
“Hứa Cảnh Minh, cậu nhất định phải lựa chọn cẩn thận, nếu không, cậu sẽ trở thành tội đồ của toàn bộ nền văn minh.”
Các quan chức cấp cao của Đế chế La Mã cũng đứng lên nói.
Điện hạ Lư Nã Đạc thờ ơ nhìn cảnh này.
Hắn đã sớm quen thuộc.
Các thiên tài tới từ nền văn minh nhỏ yếu cuối cùng cũng đều phải cúi đầu trước hắn và trở thành hộ vệ của hắn cả đời.
“Cảm ơn điện hạ đã coi trọng.”
Hứa Cảnh Minh hơi cúi đầu: “Tôi không thể rời bỏ quê hương cả đời này được.”
Sắc mặt của nhiều người thay đổi.
Sắc mặt điện hạ Lư Nã Đạc cũng thay đổi, trở nên rất khó coi, chỉ nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh.
Thật to gan!
Thật to gan!
Hoàn toàn không coi hắn ra gì!
Lúc này—
Kể cả Hứa Cảnh Minh có cúi đầu nguyện ý đi theo, Lư Nã Đạc cũng sẽ không chấp nhận.
Bởi vì câu từ chối lần hai của Hứa Cảnh Minh như một cái tát vào mặt Lư Nã Đạc!
“Cho cậu thêm một cơ hội, nhưng cậu không thèm nắm lấy.” Điện hạ Lư Nã Đạc nói khẽ.
Bầu không khí trong toàn bộ đại sảnh cũng dần đông lại, mọi người đều cảm nhận được sự tức giận của điện hạ Lư Nã Đạc.
Hứa Cảnh Minh thầm thở dài.
Bản thân vẫn luôn ở trong nền văn minh Trái Đất, một mực không đi ra ngoài, vậy mà vẫn chọc phải phiền toái như vậy.
Không ép mình đi theo làm tôi tớ cả đời, nhưng cất lời từ chối hắn, lại là đắc tội với hắn.
Người này quá độc đoán.
“Tôi rất tò mò.”
Điện hạ Lư Nã Đạc nhìn Hứa Cảnh Minh: “Là ai, rốt cuộc là ai đã cho cậu can đảm để từ chối tôi hai lần?”
“Một nền văn minh Trái Đất nhỏ yếu sao? Không.”
“Hay là người bạn tốt Tiano đó của cậu?”
Điện hạ Lư Nã Đạc nhếch mép cười, nhìn Hứa Cảnh Minh: “Chỉ dựa vào quan hệ với Tiano, cậu đã uy hiếp nền văn minh Hắc Nguyệt. Hiện giờ, cậu cũng muốn dựa vào đó để từ chối tôi?
“Một tên tiểu tử đến từ nền văn minh nhỏ yếu như cậu mà cũng nghĩ rằng mình trở thành bạn tốt thật sự của Tiano sao?” Điện hạ Lư Nã Đạc nhìn Hứa Cảnh Minh.
Sắc mặt Hứa Cảnh Minh không thay đổi.
“Để tôi nói cho cậu một đạo lý, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.”
Lư Nã Đạc ấn nhẹ một cái: “Cũng hay, Tiano cũng là bạn của tôi! Bây giờ tôi sẽ hỏi trực tiếp Tiano, xem hắn có sẵn sàng ủng hộ cậu không.”
Lư Nã Đạc ấn nhẹ vào màn hình sáng.
Chẳng bao lâu sau, liên lạc đã được kết nối ngoài vũ trụ.
Ầm ầm!
Trên màn hình xuất hiện một người đàn ông da xám, tóc bạc, chính là Tiano. Lúc này, Tiano đang ngồi cùng bạn, hắn mỉm cười và nhìn thẳng vào màn hình: “Điện hạ Lư Nã Đạc bạn tôi, không phải cậu đang tận hưởng cuộc sống, du ngoạn ở các vực vũ trụ khác nhau sao? Sao lại nhớ đến tôi rồi?”
Lư Nã Đạc tươi cười xán lạn: “Tất nhiên là nhớ cậu rồi. Đúng lúc tôi tới du lịch ở nền văn minh Trái Đất, gặp được một tiểu tử không biết điều tên là Hứa Cảnh Minh, hắn còn tự nhận mình là bạn của cậu, ỷ vào thanh danh của cậu, không coi tôi ra gì.”
…….
…..
Trong một vùng đất có phong cảnh tươi đẹp trên một hành tinh tư nhân, Tiano đang cùng ngồi uống rượu và nói chuyện phiếm với một người đàn ông béo mập, cách đó không xa, đám người hầu đang tập trung nấu nướng thức ăn.
“Là Lư Nã Đạc.”
Tiano nói một tiếng với người béo mập rồi mới nghe máy, quang ảnh trước mặt hiện ra hình ảnh điện hạ Lư Nã Đạc ngồi ở ghế chủ tọa.
“...Hắn còn tự nhận mình là bạn của cậu, ỷ vào thanh danh của cậu, không coi tôi ra gì!”
Điện hạ Lư Nã Đạc cười nói: “Tôi cảm thấy với thân phận của cậu sao có thể kết bạn với một tên thấp hèn như vậy được.”
Điện hạ Lư Nã Đạc lại nói: “Cho dù trước đây các người từng kết bạn với nhau, nhưng chắc chắn cũng là do hắn tìm cách lừa gạt! Tiano, cậu có muốn tôi giúp cậu dạy cho tên nhóc này một bài học thay cậu không?”
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?” Tiano không hề thay đổi sắc mặt, thắc mắc hỏi.
“Cái gã tên là Hứa Cảnh Minh vốn chỉ là sinh mệnh Tinh Không cấp bảy tới từ một nền văn minh nhỏ yếu, mới có chút thiên phú mà đã tự cho là mình ghê gớm lắm rồi, thậm chí còn mượn hơi từ mối quan hệ với cậu nên kiêu căng chẳng phải hạng vừa, ngay cả tôi mà hắn cũng chẳng thèm coi ra gì.”
Điện hạ Lư Nã Đạc nói: “Mặc dù bị hắn mạo phạm, nhưng tôi vẫn cần liên lạc với cậu! Tôi phải xác nhận hắn có phải bằng hữu của cậu hay không! Nếu là bạn cậu, đương nhiên tôi phải nể mặt cậu. Nếu không phải… Tôi sẽ dạy kẻ thấp hèn tới từ một nền văn minh nhỏ yếu này biết rõ thân biết phận của mình, biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, nếu không thì phải trả giá đắt!”
Nếu không thì phải trả giá đắt!
Câu nói này giúp Tiano hiểu rõ suy nghĩ của đối phương.
“Lư Nã Đạc.”
Người béo mập ở bên cạnh nhích lại gần, lọt vào trong khung hình của quang ảnh, làn da người này có màu xanh lơ, tai to mặt lớn, béo tròn như một quả bóng, anh ta cười ha hả nói: “Là tôi đây, Harmon I!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận