Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1413: (Phần 12) Cái giá phải trả (1)

Đám phân thân Hứa Cảnh Minh đều quan sát bốn phương tám hướng. Vùng đất chung cực mênh mông ban đầu tựa như một thế giới ảo ảnh, hoàn toàn biến mất. “Không hổ là sự tồn tại chung cực đã tạo ra Tâm Giới” Hứa Cảnh Minh thì thầm với chính mình.
Vào lúc vùng đất chung cực đang tan biến, quy tắc áp chế ban đầu cũng biến mất, lực lượng vô hình của Hứa Cảnh Minh tự nhiên càn quét một phạm vi rộng lớn, trong nháy mắt thu thập tất cả vật phẩm như binh khí, áo giáp, lông cánh, vân vân.
35 sự tồn tại cảnh giới thứ ba cũng quan sát toàn bộ cảnh tượng này, không ai trong số họ nhúng tay hay cướp đoạt.
Cái gọi là binh khí cảnh giới thứ ba, chính là bảo vật binh khí được luyện chế bởi sự tồn tại cảnh giới thứ ba, hiển nhiên không có nhiều giá trị đối với bản thân bọn họ.
Đối với bọn họ mà nói… binh khí thích hợp với bản thân nhất, mới là thứ trân quý nhất.
“Lần này, ta đã thu hoạch được rất nhiều” Hứa Cảnh Minh tự nhìn lại mình. Lượng lớn ký tự đổ vào tâm linh ý thức của Hứa Cảnh Minh, cuối cùng hóa thành 129 thanh trường thương. Hứa Cảnh Minh hiểu rõ, những trường thương này chỉ là hình dáng bên ngoài của truyền thừa – “Tâm Kiếp Thương Bách Quyển”.
“Truyền thừa này là của vị tồn tại chung cực tạo ra Tâm Giới, chính là một bộ thương pháp tâm linh! Dựa vào truyền thừa này, mình có hi vọng bước vào cảnh giới thứ ba, thậm chí còn tu luyện đến cực hạn của cảnh giới thứ ba” Hứa Cảnh Minh hoàn toàn hiểu rõ.
Về phần trở thành sự tồn tại chung cực?
Ngay cả bốn vị tồn tại chung cực kia cũng không có năng lực bồi dưỡng ra một vị tồn tại chung cực. Mỗi một vị ‘tồn tại chung cực đều phải trải qua vô số gian khổ, tích lũy dày dặn đến mức không thể tưởng tượng được, cuối cùng mở ra con đường tiến hóa mới, hơn nữa còn phải thúc đẩy con đường tiến hóa đó lên mức chung cực.
Mà hắn thì sao?
Có vẻ như tu luyện rất nhanh, nhưng thực ra là vẫn luôn đi theo con đường của tiền bối.
Cho dù là lưu phái Hư Uyên, hay là lưu phái binh khí tâm linh, hắn đều là đang đều đang học hỏi từ những người đi trước. Nếu chỉ dựa vào chút tích lũy ấy của bản thân, hắn còn rất lâu rất lâu rất lâu mới mở ra con đường tiến hóa mới.
Tựa như môn “Tâm Kiếp Thương Bách Quyển này”, là một trong rất nhiều môn phái mà vị tồn tại chung cực kia am hiểu! Đạt tới cực hạn của cảnh giới thứ ba, cũng đã đạt đến cực hạn của môn truyền thừa này.
“Hứa Cảnh Minh mình, một nhân loại bé nhỏ tới từ Trái Đất, đã rất vừa lòng khi có thể trở thành cảnh giới thứ ba rồi. Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Nhưng mà, thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí”
“Mình có vẻ như đã nhận được cơ duyên to lớn, trên thực thực cũng phải trả một cái giá rất đắt. Hứa Cảnh Minh trịnh trọng.
Có được truyền thừa do tồn tại chung cực để lại này, hắn đã hiểu được cái giá mà mình phải trả.
“Sự tồn tại chung cực, tại sao lại phải vô duyên vô cớ ưu ái cho mình chứ? Mình hiển nhiên cũng phải nên trả giá một chút”
“Trước lúc phải trả giá, thì vẫn còn một kỷ Thâm Uyên, mình vẫn còn đủ thời gian.
Ngay lúc Hứa Cảnh Minh đang suy tư, thì thời không méo mó xung quanh hắn cũng hoàn toàn biến mất.
Lúc này, 35 vị tồn tại nguy nga rốt cuộc cũng có thể quan sát Hứa Cảnh Minh một cách rõ ràng.
Vù.
Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy thời không biến đổi, chính mình bị dịch chuyển đến một nơi khác. “Hửm?” Hứa Cảnh Minh vừa ngẩng đầu, đã nhìn thấy từng bóng dáng nguy nga mờ nhạt tản mát khí tức khủng bố ở phía trước.
Hứa Cảnh Minh hắn ta hiển nhiên khó có thể thấy rõ tất cả bọn họ, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn được ba vị trong đó, Lâu Nghiệp Quân, Vũ Hỏa Quân, cùng với một vị tồn tại cảnh giới thứ ba xa lạ.
“Ta là sư phụ của Mộc Tấn” Vị tồn tại cảnh giới thứ ba xa lạ kia mỉm cười, nhưng vẫn trông có vẻ hiu quạnh:
“Ngươi có thể gọi ta là Thủy Vân”
“Tiền bối Thủy Vân” Hứa Cảnh Minh lập tức hiểu được đối phương chính là sư phụ của người bạn tốt Đảo chủ Đế Long, lúc này mới trịnh trọng hành lễ.
Hắn có thể cảm nhận được thiện ý của vị tiền bối Thủy Vân này.
Vũ Hỏa Quân nở rộ hào quang khắp toàn thân, nở nụ cười dịu dàng: “Người có được cơ duyên cuối cùng, chính là đến từ tòa thành Vũ Hỏa của ta! Ha ha, Ngô Minh, ngươi rất khá”
“Nếu như tiền bối Vũ Hỏa Quân không đưa ta vào vùng đất chung cực, thì ta cũng không có được cơ duyên này”
Hứa Cảnh Minh cung kính đáp lời, lập tức nhìn về phía Lâu Nghiệp Quân: “Mà ta có thể đi đến bước chân ngày hôm nay, thì cũng phải cảm tạ tiền bối Lâu Nghiệp Quân.
Lâu Nghiệp Quân cũng không ngờ tới cảnh tượng ngày hôm nay, hắn ta càng không ngờ trang giấy bạc kia lại khiến cho Hứa Cảnh Minh chiếm được tiên cơ trong cuộc sàng chọn ở vùng đất chung cực.
“Tất cả đều là duyên phận. Lâu Nghiệp Quân mỉm cười nói: “Có lẽ, tất cả những điều này đều nằm trong dự kiến của sự tồn tại chung cực.
Trong số 35 sự tồn tại cảnh giới thứ ba ở đây, chỉ có ba vị hiển lộ chân thân để nói chuyện với Hứa Cảnh Minh, còn những người khác đều chưa mở miệng.
Bao gồm cả Túy Ông – ông cụ Hứa, ông ta chỉ nhìn tất cả diễn biến, không nhúng tay vào.
1222 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận