Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 702: (Phần 6) Vây công (1)

Hứa Cảnh Minh bước vào trong một quán trà để ăn điểm tâm sáng.
“Ngay cả trong thế giới ảo, những sinh mệnh Hành Tinh bị che đậy ký ức này vẫn phải bôn ba mưu sinh như trước.”
Hứa Cảnh Minh nhìn dòng người hối hả trên con đường bên ngoài quán trà: “Đây chính là quy luật sinh tồn của toàn bộ vũ trụ, bộ tộc mạnh mẽ sẽ sống sót, bộ tộc nhỏ yếu bị đào thải.”
Các tộc đàn nhân loại vũ trụ chỉ có thể sinh sôi phát triển như ngày hôm nay, đều do sức mạnh cường đại của những nhân vật tiến hoá giả. Dù vậy, tại một số “thời kỳ đen tối” trong lịch sử, ngay cả những người ở cảnh giới cao nhất cũng phải bỏ mạng.
“Liên minh Nhân loại Vũ trụ dẫn dắt vô số con người hăm hở tiến về phía trước, sản sinh ra một lượng lớn tiến hóa giả, sau đó sàng lọc được nhiều sinh mệnh Bản Nguyên. Tương tự, chỉ với một số lượng lớn học giả, thì mới có thể chọn ra một số đại học giả với trình độ giáo dục trên cấp 100.”
“Phải có đủ nhiều sinh mệnh Bản Nguyên và đại học giả, thì mới gây dựng được tộc đàn nhân loại cường đại như ngày hôm nay.”
Hứa Cảnh Minh hiểu rõ sơ đồ trật tự trong vũ trụ.
Mặc dù mỗi tộc đàn nhân loại bao gồm đủ loại người, nhưng đại đa số mọi người đều phải có tinh thần phấn đấu cầu tiến, thì tộc đàn đó mới có thể phát triển đi lên.
Nếu như những người thích hưởng lạc chiếm đa số, thì tộc đàn đó đương nhiên sẽ càng ngày càng lụn bại cho đến khi biến mất hoàn toàn.
Đó chính là nguyên tắc sinh tồn cơ bản nhất.
“Tên người phục ma Ngô Minh này, hắn chỉ uống trà buổi sáng một lúc, vậy mà cũng ngây ngẩn cả người như vậy được sao?”
Ở góc đường nọ, bóng người áo xanh cầm dù đứng nhìn Hứa Cảnh Minh, lập tức truyền lệnh từ xa: “Có thể động thủ được rồi.”
...
...
Hứa Cảnh Minh đang quan sát mọi người bên ngoài quán trà, thì bỗng để mắt tới một thiếu nữ áo đỏ nổi bần bật giữa đám đông, nàng ta đang chậm rãi đi về phía quán trà.
“Ồ?”
Hứa Cảnh Minh khẽ nhíu mày: “Nữ tử này…”
Thoạt nhìn, thiếu nữ áo đỏ chỉ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, dung mạo vô cùng xinh đẹp nhưng lại có phần non nớt, hơn nữa nàng ta còn mặc trang phục đỏ rực, cho nên thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
Nàng ta đi về phía quán trà, nhìn thẳng vào Hứa Cảnh Minh.
“Ngươi có phải là người phục ma Ngô Minh không?”
Thiếu nữ áo đỏ mỉm cười mở miệng.
“Ta đây.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Ta đến tiễn ngươi một đoạn đường.”
Thiếu nữ áo đỏ vừa nói xong, lập tức thả cây dù xuống đất, hóa thành một dư ảnh màu đỏ tấn công vào vị trí của Hứa Cảnh Minh.
Ngay khi chiếc dù phiêu đãng rơi xuống mặt đường, dưới những ánh mắt hoảng hốt của mọi người, cửa sổ của quán trà chỗ Hứa Cảnh Minh đang ngồi đã bị thổi tung hoàn toàn. Tuy nhiên, những vụn gỗ bị giữ lại bởi một sức mạnh vô hình, tất cả đều đang lơ lửng giữa không trung, không gây ảnh hưởng đến các vị khách uống trà ở xung quanh.
Hứa Cảnh Minh đứng ở đó, bóp cổ thiếu nữ áo đỏ bằng một tay, hai chân nàng ta buông thõng trên không.
“Chưởng pháp nhanh thật.”
Thiếu nữ áo đỏ vặn vẹo phần cổ, cố gắng giãy giụa, hai tay hóa thành dư ảnh, đánh vào cơ thể Hứa Cảnh Minh hơn trăm lần chỉ trong nháy mắt.
Hứa Cảnh Minh đứng nguyên tại chỗ, để mặc cho nàng ta đánh trúng người mình, tinh quang bên ngoài cơ thể tạo thành từng gợn từng gợn sóng, chưởng pháp của thiếu nữ áo đỏ này hoàn toàn không phá được tinh quang hộ thể.
“Thực lực của ngươi chỉ có như vậy thôi sao?” Hứa Cảnh Minh mạnh tay hơn nữa.
Rắc rắc.
Cần cổ thiếu nữ áo đỏ bị bẻ gãy, nàng ta ngửa đầu cười toe toét với Hứa Cảnh Minh, toàn thân đột nhiên tan rã thành những cuộn dây lụa màu đỏ. Bởi vì Hứa Cảnh Minh đang ở rất gần, nên những sợi dây lụa đỏ này dễ dàng quấn quanh người hắn, gần như trói chặt hắn.
“Ngươi đã bị ta bắt được rồi, ngươi không trốn thoát nổi đâu.”
Gương mặt của thiếu nữ xuất hiện trên dây lụa màu đỏ, nàng ta nở nụ cười đắc ý.
Tuy nhiên, Hứa Cảnh Minh vẫn tỏ ra rất bình tĩnh, nếu như chưa có sức mạnh bản nguyên của thiên địa, thì hắn có lẽ sẽ phải dốc toàn lực để đối phó với đối thủ. Nhưng sau khi Lê Tinh Thần Thể đột phá toàn diện, Hứa Cảnh Minh đã có thể khẳng định tên Thiên Ma này không phải là mối đe dọa đối với mình.
Thiên Ma khác người phục ma.
Thiên Ma là chấp niệm thu hút ma khí thiên địa, từ đó ngưng tụ thành ma thể. Bởi vì chấp niệm càng mạnh thì ma thể càng mạnh, cho nên chỉ cần căn cứ vào mức độ tinh khiết của ma khí thì có thể xác định được độ mạnh yếu của chấp niệm, từ đó suy luận ra cấp độ của Thiên Ma.
Đùng.
Ngay khi cánh tay của Hứa Cảnh Minh bộc phát lực lượng, những dải lụa đỏ quấn quanh người hắn lập tức căng lên, bị đứt thành từng đoạn từng đoạn, sau đó rơi lả tả bay về phía xa. Trong suốt quá trình bay ra khắp nơi, những khúc lụa đỏ cũng nhanh chóng nối liền lại với nhau.
“Muốn chạy trốn à?”
Ánh mắt Hứa Cảnh Minh trở nên lạnh lùng, một cột sét to hơn một trượng bỗng xuất hiện trên bầu trời lất phất mưa bụi, sau đó bổ thẳng xuống dải lụa đỏ.
“Á.”
Cùng với tiếng kêu thê lương thảm thiết, dải lụa đỏ lập tức bị cháy mất một nửa, nửa còn lại nhanh chóng ngưng tụ thành hình hài thiếu nữ áo đỏ, ánh mắt của nàng ta ngập tràn hoảng sợ: “Các người còn không mau động thủ đi!”
“Tuyết cô nương, thực lực của ngươi không đủ rồi.”
“Xem ra bọn ta vẫn phải ra tay rồi.”
“Mọi người nghiêm túc chút đi, thực lực của người phục ma Ngô Minh này mạnh hơn dự tính.”
“Chín chúng ta liên thủ với nhau, nhất định sẽ nghiền bẹp hắn một cách dễ dàng.”
Trong quán trà và trên con đường, từng bóng người lần lượt bước ra, trông bọn hắn giống như những người qua đường khác, nhưng lúc này, nhưng tất cả đều đang nhìn Hứa Cảnh Minh.
Sắc mặt Hứa Cảnh Minh cũng trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận