Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 552: (Phần 5) Để mắt tới nền văn minh Trái Đất (3)

Hứa Cảnh Minh bước ra từ thế giới ảo, lúc này mới hoàn toàn thả lỏng tinh thần.
“Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi một chút.”
Hứa Cảnh Minh đi tới phòng khách rồi ngồi lên ghế sô pha, cũng không bật đèn lên mà chỉ ngồi thừ trên ghế. Hắn thật sự không muốn nghĩ ngợi gì nữa, cho nên đầu óc cũng có chút trống rỗng.
Quá mệt mỏi rồi!
Hắn đã ngộ ra Lưu Thủy trong Thương Đạo, cũng ngộ ra bản chất của sinh linh vạn vật! Hắn biết rõ cách lợi dụng tình thế, kiểm soát môi trường xung quanh!
Nhưng khoảng thời gian 29 tiếng vừa qua thực sự rất căng thẳng.
Hắn căn bản không dám thư giãn một giây một phút nào.
Bởi vì một khi thất bại, công sức đi đường mệt nhọc trước đó coi như bỏ đi, buộc phải làm lại từ đầu!
“Tổng cộng 30000 cây số, mình còn chưa đi được một phần mười.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Phía sau còn địa hình rừng cây, địa hình thảo nguyên mênh mông.”
Hắn ngồi ở trên ghế sô pha, tinh thần hoàn toàn thả lỏng, Hứa Cảnh Minh có thể cảm giác được tinh thần đang nhanh chóng phục hồi.
Cộc cộc cộc.
Lê Miểu Miểu nhẹ nhàng bước xuống cầu thang, cô bật đèn phòng khách lên.
“Cảnh Minh.”
Nét mặt Lê Miểu Miểu lộ ra nét cười: “Trời tối như vậy, sao anh không bật đèn?”
“Anh đang nghỉ ngơi chút.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười.
Lê Miểu Miểu cảm nhận được sự mệt mỏi trong mắt Hứa Cảnh Minh.
“Vùng đất bí ẩn rất nguy hiểm sao?” Lê Miểu Miểu cũng ngồi xuống bên cạnh hắn.
“Đúng là không dễ dàng.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Mà bây giờ cũng chỉ là mới bắt đầu.”
Lê Miểu Miểu gật đầu.
Chồng cô có ý chí vô cùng mạnh mẽ, dù mệt mỏi đến đâu cũng sẽ không kêu than thở nửa lời.
“Anh muốn ăn chút gì không?” Lê Miểu Miểu hỏi.
Hứa Cảnh Minh nghe thấy cũng cảm thấy thèm, mặc dù hắn ở vùng đất bí ẩn cũng không cảm thấy đói khát, nhưng đôi khi ăn uống là một loại hưởng thụ, không chỉ đơn giản là chuyện no bụng.
“Có kem ly không?”
Hứa Cảnh Minh hỏi: “Lấy cho anh một ly kem đi.”
“Được.”
Lê Miểu Miểu đứng lên đi chuẩn bị.
Chẳng mấy chốc, hai vợ chồng bắt đầu đi ăn.
“Thật là mát mẻ, dễ chịu.” Hứa Cảnh Minh ăn kem, cảm thấy càng thêm thoải mái.
“Con ngủ chưa?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
Lê Miểu Miểu gật đầu: “Con bé rất dễ ngủ, ngủ đến tám chín giờ sáng mới dậy.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy đi lên tầng, đi vào phòng ngủ nhìn một chút, thấy con gái đã ngủ say.
“Cảnh Minh, hãy thả lỏng một chút, có thể hiệu suất sẽ cao hơn. ” Lê Miểu Miểu nhắc nhở.
Hứa Cảnh Minh nhìn vợ, mỉm cười rồi gật đầu.
Chỉ còn hơn một tháng nữa, thời kỳ bảo hộ nền văn minh mới sẽ kết thúc! Đến lúc đó, bọn họ cũng không biết mình sẽ phải đối mặt với tình huống gì.
Trước đây, Tiano đã đưa cho Hứa Cảnh Minh huân chương Xích Mông, bảo là để hắn tự bảo vệ mình và người thân! Kể ra thì… Nếu không có huân chương Xích Mông, sự an toàn của hắn và người thân cũng sẽ không có gì đảm bảo.
Mặc dù Liên minh Nhân loại Vũ trụ đã có những quy định chế tài khắc khe, những nền văn minh hùng mạnh không thể bừa bãi tấn công những nơi khác, nhưng bọn họ vẫn có thể sử dụng một số thủ đoạn để làm điều này.
Hứa Cảnh Minh tìm hiểu một chút ở mạng lưới thế giới ảo, hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi, cũng càng thêm trân trọng cơ hội ở vùng đất thần bí lần này!
“Hự.”
Không bao lâu sau, ở ngoài sân, Lê Miểu Miểu nhìn Hứa Cảnh Minh leo lên phi thuyền vũ trụ X3 do văn minh Trái Đất tặng cho hắn, nó thường nằm ở trong sân nhà bọn họ.
Lúc này, Hứa Cảnh Minh sử dụng phi thuyền vũ trụ để đi đến căn cứ dưới đáy biển, tận dụng phòng trọng lực và hằng tinh nhân tạo để luyện tập và gia tăng thực lực!
Theo kế hoạch của hắn, cứ ba ngày lại luyện tập một lần! Như vậy, hắn sẽ có thể duy trì năng suất luôn ở trạng thái tối ưu nhất, cũng có thể coi như là tùy ý nghỉ ngơi trong quá trình khám phá vùng đất bí ẩn.
Dải Ngân Hà có tổng cộng chín nền văn minh vũ trụ sơ cấp, trong đó mạnh nhất là nền văn minh Hoàn Lương.
Trong số 195 hành tinh có sự sống trong Dải Ngân hà, nền văn minh Hoàn Lương đã chiếm giữ 93 hành tinh có sự sống. Nếu xét tới mức độ phát triển của các hành tinh có sự sống, có thể thấy được… Tám nền văn minh còn lại hợp lực với nhau thì cũng không thể sánh được với nền văn minh Hoàn Lương!
Đó cũng là quy tắc hạn chế mà Liên minh Nhân loại Vũ trụ đã đặt ra, nếu chỉ thuần tuý mạnh thịnh yếu suy, nền văn minh Hoàn Lương đã sớm càn quét toàn bộ Dải Ngân Hà.
“Thân vương điện hạ, hạm đội của chúng ta đều đã chuẩn bị xong xuôi, sẵn sàng xuất phát đi tới nền văn minh Trái Đất bất cứ lúc nào.”
Trên một hành tinh có sự sống tươi đẹp, trong một tòa nhà trên đỉnh núi, một người đàn ông tóc đen kính cẩn nói.
Ông lão tóc tím đang nhàn nhã vẽ tranh, ông gật đầu nói: “Chúng ta cứ chuẩn bị thật kỹ càng, cũng không nên gấp gáp, dù gì thì thời kỳ bảo hộ nền văn minh vẫn chưa kết thúc, chúng ta không thể tiến vào hệ sao của nền văn minh Trái Đất.”
“Thuộc hạ hiểu rồi.”
Ánh mắt của người đàn ông tóc đen toé ra tia lửa: “Theo như chúng ta đã điều tra, hệ hằng tinh của nền văn minh Trái Đất có lượng tài nguyên khoáng sản dồi dào, bọn họ thậm chí còn xa xỉ đến mức mua một máy chủ ảo, đưa toàn bộ người dân trong hành tinh đều có thể vào thế giới ảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận