Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 177: Một sư phụ như vậy (1)

Hứa Cảnh Minh lên tiếng trong kênh truyền âm tổ đội, nhưng đôi mắt vẫn không ngừng nhìn chằm chằm sư phụ Liễu Hải. Hắn đồng thời đưa tay lấy song khiên từ sau lưng, mỗi tay cầm một cái rồi tiến lên mấy bước, chắn giữa sư phụ và chị Di.
“Dùng khiên ư?”
Liễu Hải cười một tiếng, đột nhiên lao về phía trước.
Bóng người vạm vỡ của ông trở nên mơ hồ, trực tiếp lao tới chỗ Hứa Cảnh Minh, cảnh tượng này khiến Hứa Cảnh Minh không khỏi chấn động: “Tốc độ nhanh quá, nhanh hơn mình rất nhiều.”
Thời điểm Liễu Hải lao tới phía trước, Hứa Cảnh Minh cũng đột nhiên xông lên, đôi khiên đập về phía trước như muốn đẩy bay một mảng trời.
Bịch!
Bóng người Liễu Hải lóe lên, lướt ngang đến bên cạnh Hứa Cảnh Minh, đạo quang chợt chém xuống.
“Bang.”
Hứa Cảnh Minh giương khiên bên tay trái lên, cản được nhát đao nàt.
Khiên là vũ khí có khả năng phòng thủ rất tốt, ngay cả một người bình thường không biết võ công, chỉ cấn mang hai tấm khiên trong tay cũng có thể chặn được các đòn công kích trong một khu vực rộng lớn. Còn đối với một cao thủ như Hứa Cảnh Minh, hắn chỉ hơi di chuyển tấm khiên là có thể cản trở thế tấn công của kẻ thù.
“Keng keng keng!”
Nhưng ánh đao không hề dừng lại, ba nhát chém mang theo khí thế vô cùng dữ tợn, liên tiếp chém vào tấm khiên bên tay trái, khiến Hứa Cảnh Minh cảm nhận được tấm khiên đang rung lên, hai cánh tay có chút tê rần, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ nhát chém thứ tư.
Khoảnh khắc nhát đao thứ tư chém xuống, hắn có cảm giác đao dính chặt vào tấm khiên một cách quỷ dị, khiến cho hắn không thể cản lại lực đạo của Liễu Hải. Hứa Cảnh Minh biến sắc, nhưng thanh đao đang dính vào khiên đột nhiên phát lực, khiến Hứa Cảnh Minh trở tay không kịp. Nhưng Hứa Cảnh Minh phản ứng rất nhanh, hắn lập tức dùng đến cái khiên bên tay phải, chặn lại ánh đao đang tiến đến.
“Bùm! Bùm! Đoàng! Keng!”
Ánh sáng của thanh đao lóe lên trông giống hệt lúc nãy, nhưng âm thanh va chạm với chiếc khiên lại không giống nhau. Âm thanh va chạm khác nhau, có nghĩa kỹ xảo phát lực khác nhau. Điều này khiến Hứa Cảnh Minh cảm thấy vô cùng khó chịu, hắn như thể bị mắc kẹt trong mạch nước ngầm hỗn loạn, đao pháp biến hóa khôn lường khiến hắn khó thích ứng.
“Dùng lực cản chiêu thức cũng hoàn toàn vô ích, thậm chí còn khiến mình rối hơn.”
Hứa Cảnh Minh phát hiện ra điều này: “Cách duy nhất là thi triển chiêu thức để tấn công lại. Mình có thể dùng Băng Kình hóa giải đao pháp của sư phụ, phối hợp với song khiên để bù đắp cho những khiếm khuyết trong phòng thủ.”
Khiên pháp của Hứa Cảnh Minh gần như thay đổi ngay lập tức.
Phương thức phòng ngự bằng khiên cũng trở nên mạnh mẽ. Thời điểm đao và khiên va chạm, tấm khiên đột nhiên tấn công trực diện, vừa đè xuống, cũng vừa kéo ra!
Mỗi lần binh khí va chạm, Liễu Hải đều giác tấm khiên trước mặt giống như tảng đá ngầm xoay tròn, nhưng không rõ là xoay theo chiều kim đồng hồ, hay là ngược chiều kim đồng hồ, thậm chí còn có lúc chủ động tấn công.
“Thú vị lắm.”
Dù vậy, Liễu Hải vẫn dùng đao để trêu chọc Hứa Cảnh Minh, xé nát lớp phòng ngự từ đôi khiên của Hứa Cảnh Minh.
...
...
Trong phòng phát sóng trực tiếp của chính phủ, vô số người đang theo dõi cuộc giao tranh.
Khi Liễu Hải lao tới chỗ Hứa Cảnh Minh, vô số khán giả đã trở nên phấn khích! Đến rồi, đến rồi, cuộc chiến đỉnh cao mà họ mong chờ cuối cùng cũng đến rồi!
“Hứa Cảnh Minh, đừng để bị đao chém trúng.”
“Cản thêm mấy đao nữa thôi.”
Khán giả hồi hộp theo dõi.
Liễu Hải đã dày công luyện tập từng đường đao, tuy ánh đao giống hệt nhau, nhưng sức mạnh hoàn toàn khác nhau, có lúc mạnh, có lúc yếu, vô cùng biến hóa khiến cho đôi khiên trong tay Hứa Cảnh Minh trở nên rối loạn và bắt đầu xuất hiện sơ hở. Nhưng sau khi Hứa Cảnh Minh thay đổi khiên pháp, hắn trở nên vô cùng dũng mãnh, mỗi chiêu đều là một đòn tấn công! Tấn công quyết liệt, càn quét cả một khu vực rộng lớn phía trước.
Dưới khiên pháp dũng mãnh của Hứa Cảnh Minh, đao pháp của Liễu Hải vẫn đủ sức trấn áp, giằng co với Hứa Cảnh Minh. Nhưng song khiên phối hợp với nhau, tuyến phòng ngự trở nên ổn định, ông vẫn chưa thể phá được.
“Ai mạnh hơn là vua!”
“Thì ra Hứa Cảnh Minh mạnh đến vậy. Liễu Hải cũng khó lòng phá giải khiên pháp của hắn!”
“Ha ha, Hứa Cảnh Minh chặn lại được rồi, trận này thật đặc sắc.”
Khán giả ngày càng mong đợi, chăm chú dõi theo từng diễn biến của cuộc giao đấu.
“Bát Cực thích hợp để đấu cận chiến.”
Hứa Hồng, người đã bị loại khỏi cuộc chơi, đang ngồi cùng vợ, ngẩng đầu quan sát trận chiến, hài lòng gật đầu nói: “Khoảng cách gần như vậy mà con trai có thể phát lực huy tối đa. Cho dù là đội trưởng, muốn phá giải Thuẫn Pháp của hắn cũng không dễ dàng.”
Đây là điểm khác nhau trong phong cách chiến đấu.
Thuẫn Pháp phòng thủ giỏi, Bát Cực thích hợp đấu cận chiến, hai thứ kết hợp lại… trong khoảng cách ba mét, đôi khiên của Hứa Cảnh Minh cực kỳ mạnh, ngay cả Liễu Hải dùng một đao cũng khó có thể đánh phá được đôi khiên…
Bạn cần đăng nhập để bình luận