Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1386: (Phần 12) Đại bảo tàng (1)

Thuyền chủ Bắc Hà quen biết với Hứa Cảnh Minh đã lâu, cũng từng tìm hiểu qua quá khứ và tương lai của Hứa Cảnh Minh, cho nên vô cùng chắc chắn con người của Hứa Cảnh Minh! Hắn biết, vào thời khắc mấu chốt, có thể phó thác tính mạng của mình cho Hứa Cảnh Minh “Ngô Minh huynh, thật may là ngươi đã đến rồi, nếu không thì ta lại phải chật vật chạy trốn nữa. Thuyền chủ Bắc Hà chủ động tới gần.
“Lục địa này nguy hiểm khắp nơi, ngươi hành động một mình mà có thể sống tới bây giờ, thì ta đã rất bội phục rồi” Hứa Cảnh Minh cười trêu chọc.
Lúc trước, khi bọn họ lạc nhau ở trong thời không hỗn loạn, Hứa Cảnh Minh rất lo lắng cho Thuyền chủ Bắc Hà.
Bàn về thực lực, những người khác đều rất mạnh, Đảo chủ Đế Long tuy có hơi yếu, nhưng lại có rất nhiều bảo vật, chắc chắn là có không ít biện pháp bảo toàn tính mạng. Chỉ có Thuyền chủ Bắc Hà vừa yếu vừa không có bảo vật, là người khiến cho Hứa Cảnh Minh lo lắng nhất.
Ai ngờ, tên Thuyền chủ Bắc Hà này vậy mà có thể sống được hơn một tháng ở vùng đất này. “May mắn, chỉ là may mắn thôi. Thuyền chủ Bắc Hà cười nói: “Ta mới vừa gặp được cơ duyên ở vùng đất này, lại gặp được một bảo vật kỳ lạ khác, vậy nên có thể cải thiện năng lực chạy trốn hơn rất nhiều.
Hứa Cảnh Minh gật đầu, liếc mắt nhìn bóng dáng màu đen đứng yên ở nơi xa, kinh ngạc nói: “Lãnh chúa Phục Mão, ta đây cũng tới rồi, cớ sao ngươi còn không đi? Còn muốn đối phó với Thuyền chủ Bắc Hà ở dưới mí mắt của ta sao?”
Bóng dáng màu đen ‘Lãnh chúa Phục Mão’ hiện đang vô cùng tức giận, dù sao thì hắn đã đuổi theo Thuyền chủ Bắc Hà ở vùng đất nguy hiểm tứ phía này khoảng ba ngày rồi, hiển nhiên là muốn có ‘đá Nguyên Sơn Thần kia bằng bất cứ giá nào. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Hứa Cảnh Minh khiến cho hy vọng của hắn ta sắp tan thành mây khói.
“Ngô Minh!” Lãnh chúa Phục Mão lạnh lùng nói: “Ai cũng nói ngươi nhất định sẽ trở thành cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch trong tương lai. Lúc ở toà thành Vũ Hoả, ta cũng rất nể mặt ngươi. Nhưng hôm nay… ta phải giết tên Thuyền chủ Bắc Hà này!”
“Ồ?” Hứa Cảnh Minh nhìn hắn.
“Ngô Minh huynh, hắn đang xem thường ngươi đó!” Thuyền chủ Bắc Hà lập tức nói: “Ngươi rõ ràng muốn bảo vệ ta, hắn lại muốn giết ta, căn bản là không nể mặt ngươi. Ta thấy ngươi trước hết hãy thu ta vào bên trong không gian bảo vật đi, sau đó cứ việc giao thủ với hắn, kẻo ngộ thương tới ta Lãnh chúa Phục Mão lập tức giận dữ.
“Nói có lý. Hứa Cảnh Minh gật đầu đồng tình, thu Thuyền chủ Bắc Hà vào trong tiểu vũ trụ bên người, Thuyền chủ Bắc Hà không hề phản kháng.
Trong tiểu vũ trụ.
Thuyền chủ Bắc Hà vừa xuất hiện, đã có chút sững sờ khi nhìn thấy vô số Hứa Cảnh Minh đứng chi chít trên bầu trời.
“Sao lại có nhiều Ngô Minh như vậy?” Thuyền chủ Bắc Hà lẩm bẩm: “600 phân thân sao?”
“Ngươi biết đấy, cường giả thuộc con đường Tâm Giới chúng ta không có cái gì ngoài phân thân” Rất nhiều Hứa Cảnh Minh đều nhìn Thuyền chủ Bắc Hà, còn thong thả hấp thu năng lượng tiếp tục tạo ra phân thân mới. Có điều, phân thân nửa bước cảnh giới thứ ba cần rất nhiều năng lượng. Trong tình huống không có động tĩnh gì quá lớn, tốc độ tạo ra phân thân’ sẽ có chút chậm rãi.
“Ngươi thật lợi hại” Thuyền chủ Bắc Hà nói: “Đúng rồi, khu vực bên trong vùng đất này có rất nhiều bảo vật”
“Đừng nóng vội, sau khi ta đuổi diệt trừ được Lãnh chúa Phục Mão, rồi chúng ta sẽ từ từ chơi” Hứa Cảnh Minh nói, hắn muốn dốc hết toàn bộ lực lượng ý thức tâm linh để đối phó với vị Lãnh chúa Phục Mão kia.
...
Lãnh chúa Phục Mão bị tức đến điên rồi, nhìn chằm chằm Hứa Cảnh Minh: “Ngô Minh, trước kia ta luôn nể mặt ngươi! Nhưng bây giờ ngươi lại không chừa cho ta một chút mặt mũi nào! Đúng là tương lai ngươi sẽ lợi hại hơn ta. Nhưng bây giờ… ta mạnh hơn ngươi!”
“Ngươi chết cho ta!” Lãnh chúa Phục Mão chỉ cần nghĩ đến khối đá Nguyên Sơ Thần kia, lại dâng trào sát tâm vô cùng mãnh liệt.
Trước kia có thể nhịn.
Nhưng bây giờ thì không thể! Cho dù tương lai tên Hứa Cảnh Minh này có là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch thì thế nào? Ở trước mặt cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, hắn cũng có năng lực bảo vệ tính mạng! Nhưng nếu như có được đá Nguyên Sơ Thần, hắn tin tưởng thực lực của mình có thể gia tăng thêm vài phần.
“Grào…”
Lãnh chúa Phục Mão hoá thành làn khói đen rít gào lao đến.
Hứa Cảnh Minh vẫn đứng ở chỗ cũ, trong nháy mắt phân hoá thành bốn, trong đó có ba phân thân đang cầm trường thương trong tay, và một phân thân đang thi triển huyễn ảnh Hư Uyên.
Bốn phân thân đồng thời động thủ.
“Hừ” Lãnh chúa Phục Mão không hề sợ hãi, biến thành làn khói đen gào thét dữ dội, mạnh mẽ xông vào huyễn ảnh Hư Uyên.
Huyễn ảnh Hư Uyên không thể nào vây khốn được ý thức tâm linh của hắn, nhưng ba ánh sáng đen kia lại có thể xuyên thấu qua làn khói đen.
Ánh sáng đen kịt nhanh chóng lan ra, hoá thành một mảng bóng tối khiến Lãnh chúa Phục Mão thống khổ rên khẽ một tiếng. Có điều, cơn gió đen mà hắn ta biến thành cũng có thể ăn mòn được bốn phân thân của Hứa Cảnh Minh, khiến cho thân thể của bốn phân thân trông giống như cái sàng, hiển nhiên là đã bị trọng thương.
“Thực lực của ngươi tăng lên rồi?” Lãnh chúa Phục Mão vô cùng bất ngờ: “Binh khí tâm linh của ngươi, vậy mà có thể đả thương ta?”
Lãnh chúa Phục Mão cũng rất am hiểu về mặt ý thức tâm linh, có thể lần lượt chống lại sự ăn mòn của huyễn cảnh!
Tuy rằng hắn là lãnh chúa Thâm Uyên, nhưng vẫn có thể duy trì sự tỉnh táo như cũ, thậm chí còn hành sự vô cùng cẩn thận, chưa từng tức giận đến mức mất khống chế! Trước đó, hắn vốn dĩ đã đủ cường đại, nhưng vẫn một lòng kết giao với Hứa Cảnh Minh.
Nhưng lần này thì khác! Khối đá Nguyên Sơ Thần lớn kia có thể nói là kho tàng lớn nhất từ trước đến giờ, cho nên hắn mới điên cuồng như vậy.
1202 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận