Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1437: (Phần 12) Tập trung tu luyện (1)

Hứa Cảnh Minh như có điều suy nghĩ, lập tức hỏi: “Lãnh chúa Thuỷ Vân, ngươi từng nói rằng mình đã từng gặp qua rất nhiều sự tồn tại cảnh giới thứ ba ở trong đấu trường Thời Không?”
“À, đó là trò chơi giữa vô số thời không, Tuý Ông có biểu hiện vô cùng lợi hại ở trong đấu trường Thời Không, cho nên mới trở thành tùy tùng của sự tồn tại chung cực. Lãnh chúa Thuỷ Vân bắt đầu giải thích cặn kẽ. Dù sao thì Hứa Cảnh Minh cũng là một sự tồn tại cảnh giới thứ ba mới thăng cấp, hắn vẫn có quá nhiều điều chưa hiểu. Mấy năm sau khi đột phá, Hứa Cảnh Minh lần lượt đón chào 19 vị sự tồn tại cảnh giới thứ ba, từ đó mở rộng tầm mắt, hiểu được một chút bí mật ở cấp độ cảnh giới thứ ba.
Tuy nhiên, người khiến cho hắn kinh ngạc nhất chính là Tuý Ông.
Khi đến thăm Hứa Cảnh Minh, Tuý Ông đã trò chuyện với “ông cụ Hứa”, sau đó còn mời ông cụ Hứa đi đến chỗ ở của mình.
“Cháu trai, Tuý Ông tiền bối mời ta, vậy thì ta sang kia trước nhé?” Ông cụ Hứa nói.
“Vâng, làm phiền Tuý Ông rồi” Hứa Cảnh Minh đồng ý.
Liệu hắn có thể sống sót trong vụ cá cược trong tương lai hay không vẫn là một vấn đề còn phải bàn cãi, nhưng việc ông nội có thể rút ngắn khoảng cách với Tuý Ông cũng là chuyện tốt. Dù sao đi nữa, trong 36 vị sự tồn tại cảnh giới thứ ba ở thời không này, Tuý Ông chính là người có địa vị đặc biệt nhất – tuỳ tùng của sự tồn tại chung cuc!
“Nếu như sau này mình thua, thì Tuý Ông có lẽ sẽ niệm tình ông nội mà có thể giúp đỡ cho người nhà của mình” Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
Trong mảnh cương vực Nam Đình 3609, lãnh địa của Hứa Cảnh Minh phát triển vô cùng thịnh vượng, rất nhiều sinh mệnh Cao Duy ở những mảnh cương vực xa xôi khác đã gọi kêu bạn bè cùng đến sinh sống và giao dịch tại lãnh địa “toà thành Vạn Tinh này.
Khi còn là cường giả cảnh giới Vĩnh Hằng thuộc con đường Tâm Giới, Hứa Cảnh Minh đã phiêu bạt hơn 1500 năm rồi mới thăm dò được tin tức của toà thành Vũ Hoả. Lúc đó, chỉ một vài cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba trong phạm vi mảnh cương vực Nam Đinh 3609 mới có thể đi đến toà thành Vũ Hỏa thông qua Thâm Uyên. Điều này cho thấy khoảng cách giữa hai nơi xa xôi đến nhường nào.
Bây giờ, Hứa Cảnh Minh đã thành lập lãnh địa của riêng mình, đương nhiên đã thu hút sự chú ý của rất nhiều sinh mệnh Cao Duy ở mấy trăm vạn mảnh cương vực xung quanh.
“Vù vù vù~~~”
Trong không gian bí mật ở lãnh địa, Hứa Cảnh Minh đang ngồi khoanh chân không chút kiềm chế, thân thể nguy nga của hắn còn lớn hơn cả ngọn núi cao nhất trong không gian này.
“Hàng tỷ tinh anh trong lịch sử tộc đàn nhân loại đều đã thành tân sinh mệnh Cao Duy, bọn họ cũng cần rất nhiều tài nguyên cho con đường tiến hoá của chính mình. Hứa Cảnh Minh ngẫm nghĩ một lúc, vô số tài nguyên lập tức ngưng tụ ở xung quanh hắn ta.
Hồng Liên đang nở rộ, từng mảng băng lớn bắt đầu ngưng tụ, vô số Kim Nguyên Châu cũng đang rải đầy trên đất, phảng phất như một biển cát.
Khi đạt đến cấp độ cảnh giới thứ ba, hắn có thể thay đổi quy tắc trong phạm vi nhất định theo ý niệm của chính mình, cũng như trực tiếp tạo ra tuyệt đại đa số kỳ trân bảo vật bằng năng lượng quy tắc.
Một số lượng lớn tài nguyên dần dần thành hình, sẽ sớm đạt đến mức độ đáng kinh ngạc.
“Những tài nguyên này ắt hẳn đã đủ cho mấy tỉ sinh mệnh Cao Duy trong thời gian dài” Hứa Cảnh Minh gật đầu, phóng tầm mắt xuyên qua mấy tầng không gian, nhìn về phía con gái mình.
Con gái Hứa Lê Tinh chính là người phụ trách quản lý những nguồn tài nguyên này.
Hứa Cảnh Minh từng để cho nhóm người viện trưởng lựa chọn người phụ trách quản lý tài nguyên, nhưng bọn họ lại trực tiếp gọi tên con gái Hứa Lê Tinh. Suy cho cùng, một khi công tác quản lý tài nguyên phát sinh sự cố, thì tất cả mọi người đều sẽ gặp rắc rối lớn.
Bên cạnh đó, nếu như người nhà của Hứa Cảnh Minh phụ trách quản lý tài nguyên, thì cho dù có sơ sót nào đi chăng nữa, Hứa Cảnh Minh cũng có thể xử lý được.
“Hử?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc quan sát: “Lê Tinh nóng nảy quá.
Trong ngôi nhà cũ.
“Bà ơi, chúng con biết mình đã sai rồi.
“Bà ơi, đây là lần đầu tiên chúng con mắc lỗi. Hãy cho chúng con một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm của mình” Hai người đàn ông đang quỳ ở đó, lớn tiếng cầu xin.
Hứa Lê Tinh nhìn bọn họ, vừa đau lòng vừa tức giận: “Cha ta thành lập toà thành Quần Tinh để bồi dưỡng mấy tỉ tinh anh của tộc đàn nhân loại, hơn nữa đã sớm công bố pháp quy của tòa thành Quần Tinh với tất cả mọi người. Ta đã nhiều lần nhắc nhở các ngươi phải một mực tuân thủ pháp quy, nếu không… Ta nhất định sẽ không nương tay. Nhưng ta không ngờ, hai người các ngươi lại vi phạm pháp quy nhanh như thế”
Mạnh Thiên, vợ chồng Hứa Phương Cẩn và vợ chồng Hứa Bích Vân cũng đứng một bên, nhưng đều không nói lời nào.
“Bà ơi, hãy cho chúng con một cơ hội nữa! Chúng con thật sự biết lỗi rồi!” Hai người đàn ông quỳ rạp cầu xin. “Nếu đã nhận lỗi, thì nhất định phải chịu phạt. Hứa Lê Tinh lạnh lùng nhìn bọn họ: “Hình phạt giam giữ tại ngục tối trong vòng mười vạn năm đã rất nhẹ nhàng rồi”
“Mười vạn năm?”
Một trong số hai người đàn ông rốt cuộc không thể nhịn được mà nói: “Bà ơi, lúc còn là sinh mệnh Đê Duy, chúng con cũng chỉ có vẻn vẹn ba vạn năm tuổi thọ! Khi đó, chúng con muốn kéo dài tuổi thọ đến mười vạn năm, nhưng các người lại không cho bất kỳ cơ hội nào. Mà bây giờ, ông cố đã trở thành sự tồn tại cảnh giới thứ ba vĩ đại, giúp cho chúng ta được hồi sinh, có thể trở thành sinh mệnh Cao Duy! Ông cố của con là sự tồn tại cảnh giới thứ ba, kho tài nguyên của toàn bộ tộc đàn nhân loại đều thuộc về ông cố! Con lấy cho mình nhiều một chút thì có làm sao? Các người có cần phải tính toán chi li thế không? Bị giam lỏng ở trong ngục tối suốt mười vạn năm, không được nhìn thấy bất kỳ sinh linh nào suốt mười vạn năm ư…. Bà ơi, người từng cảm nhận qua mùi vị đó chưa? Sao lại nói đó là hình phạt nhẹ nhàng?”
1185 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận