Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 491: (Phần 4) Tài phú kếch sù (1)

Hứa Cảnh Minh đứng đó, bên cạnh hắn là ba sinh mệnh tinh không cấp tám và một số lượng lớn cao thủ cấp hai. Hắn đảo mắt nhìn những quan chức quyền quý trong Ỷ Thúy lâu, trong đó có Bàng Trạch, sắc mặt Bàng Trạch cũng có vẻ lo lắng.
“Phiền hai người dẫn người đi lục soát Ỷ Thúy lâu này.” Hứa Cảnh Minh nói với ba cao thủ cấp tám bên cạnh, hai người bọn họ liền gật đầu, việc này đã nằm trong kế hoạch từ trước. Hai cao thủ cấp tám này có phạm vi ý thức tâm linh đủ lớn, không một nơi nào trong Ỷ Thúy lâu có thể thoát khỏi sự truy lùng của họ.
Lập tức, hai người dẫn theo 50 cao thủ cấp hai đi tìm vàng bạc châu báu.
Hứa Cảnh Minh đứng tại chỗ lớn tiếng nói: “Nhị thiếu gia gia tộc Thân Công, đại công tử gia tộc Thường, Lưu thống lĩnh của Kỳ Vương phủ, Vương đại nhân của Lễ bộ, cả Tam công tử của phủ quốc công.”
Hứa Cảnh Minh thản nhiên nói, nhưng lại khiến cho sắc mặt những người đó biến đổi.
Đã muốn chống lại Ỷ Thúy lâu, đương nhiên bọn hắn đã thu thập các thông tin về tất cả những người có địa vị ở Đế Đô từ trước. Tận dụng trí nhớ của sinh mệnh tinh không, ghi nhớ kỹ diện mạo và thông tin của từng người.
“Không ít các nhân vật quan trọng đang có mặt tại đây, ta biết hết thân phận từng người.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Nếu thủ hạ của các ngươi dám tấn công vào Ỷ Thúy lâu, ta chỉ có thể lấy tính mạng của các ngươi trước tiên. Nhưng nếu các ngươi ngoan ngoãn phối hợp, ta đương nhiên sẽ không giết các ngươi. Ta đây… Chỉ cần tiền, không giết người.”
Đúng là có không ít các nhân vật tầm cỡ đang có mặt tại đây, bọn họ chỉ cần động đậy ngón tay thì có thể huy động rất nhiều lực lượng. Nhưng tất cả đám người này hiện đang ở trong Ỷ Thúy lâu, sống chết của bọn họ đều nằm trong tay nhóm người hung mãnh này, tâm trạng bọn hắn đương nhiên không tốt, nhưng vẫn phải cố nhịn nhục.
“Phúc bá, đừng cho người vào. Nếu người của ta vào, ta sẽ bị giết chết.”
Thường gia Đại công tử hét lên: “Chỉ cần các ngươi không xông vào, ta sẽ an toàn. Những cao thủ này rất có quy củ.”
“Tạ ơn Thường đại công tử.” Hứa Cảnh Minh cười nhẹ.
“Không cần tạ ơn, là việc ta nên làm.” Thường đại công tử cười đáp lại.
Hứa Cảnh Minh mỉm cười gật đầu: “Hai đội, tiến lên, lục soát tất cả bảo vật, tiền tài trên người các vị khách ở đây, số tiền bạc này đối với bọn họ có lẽ không đáng nhắc tới.”
Mặt Thường đại công tử đanh lại, hắn chỉ có thể cố gắng giữ mình mỉm cười. Nhiều vị khách khác đều bị sốc và tức giận, gan lớn thật! Sao hắn dám cướp từng người trong số họ!
“Rõ!”
Đồ Lăng dẫn đầu năm mươi cao thủ cấp hai tiến lên và bắt đầu soát người từng tên một!
Ỷ Thúy lâu là một trong ba địa điểm vui chơi, ngắm pháo hoa hàng đầu ở kinh đô, lối vào xa hoa, lượng khách không lớn nhưng hầu hết đều có sức chi mạnh tay.
Nhóm 51 người do Đồ Lăng dẫn đầu đã soát người của tổng cộng hơn 100 vị khách ở đây.
“Mọi người hãy chủ động lấy hết vàng bạc, châu báu, ngân phiếu ở trong người ra.”
Hứa Cảnh Minh một chỗ, kiểm soát tình hình chung, đeo lớp mặt nạ da người khiến vẻ mặt hắn cứng ngắc lạnh lùng: “Nếu như phát hiện ra ai cất giấu bảo bối, giết không tha!”
Mọi người lập tức luống cuống hết cả lên!
Các vị khách sợ hãi đến mức lập tức lấy hết cẩm nang trong ngực, những đồ vật quý giá mang trong người ra ngoài, cầm tất cả ở trên tay.
“Tất cả mỹ nhân của Ỷ Thúy lâu, các ngươi cũng phải cởi bỏ trang sức trên người xuống! Ai dám cất giấu bảo vật cũng sẽ bị giết.” Hứa Cảnh Minh liếc qua một lượt các danh kỹ, nhóm mỹ cơ, nữ tử ở Ỷ Thúy lâu cũng được phân cấp bậc, đoán chừng có khoảng 300 người.
Một số trong số đó là những lá bài hàng đầu, đồ trang sức cô ta mang trên người cũng rất quý giá.
Dưới sự đe doạ của Hứa Cảnh Minh, các danh kỹ ở Ỷ Thúy lâu cởi bỏ từng món đồ trang sức xuống, không dám kháng cự.
“Thủ lĩnh của đám cướp này, vừa mở miệng đã nói giết không tha! Ngay cả các mỹ nhân của Ỷ Thúy lâu, hắn cũng không thương tiếc.”
Nhị thiếu gia của gia tộc Thân Công có chút bất mãn, rốt cuộc hắn có thân phận gì vậy? Trong gia tộc Thân Công, địa vị của hắn luôn ở trong top ba, bây giờ chỉ có thể ngoan ngoãn lấy hết đồ có giá trị trên người ra.
“Gia tộc Thân Công thật sự rất giàu có và quyền lực.”
Hứa Cảnh Minh nhìn nhị lão gia của gia tộc Thân Công lấy những món đồ đáng tiền trong người ra, hắn không khỏi khen ngợi: “Thân Công lão gia, đừng lo lắng, ngoan ngoãn giao tiền tài ra, chúng ta sẽ không động đến một sợi tóc của ngươi.”
Nhị gia Thân Công không lên tiếng trả lời.
Vu môn chủ đứng bên cạnh lấy ra một xấp vàng lá và một vài tờ ngân phiếu không mật mã, trị giá khoảng 3000 lượng bạc.
Ở những nơi như thanh lâu, ngân phiếu đem ra sử dụng phải là ‘ngân phiếu không mật mã’! Nếu đưa ngân phiếu có mật mã ra, thanh lâu cũng khó có thể xác định được, mật mã mà khách nói là thật hay giả. Vì vậy, mọi chi phí đều phải chi trả bằng tiền mặt hiện ngân và ngân phiếu không mật mã.
“Vu môn chủ, xin ngài chịu đựng một chút.” Hứa Cảnh Minh khách khí nói.
“Không có gì.” Vu môn chủ gật đầu, ngược lại thái độ khá hợp tác.
Hứa Cảnh Minh biết sơ sơ các cao thủ siêu cấp một ở Đế Đô, cũng biết vị này là Vu môn chủ.
Những nhân vật lớn ở Đế Đô đương nhiên là giàu có, chỉ là vào thanh lâu chơi một chút, không cần mang theo quá nhiều vàng bạc! Mang theo hai ba ngàn lượng đã là nhiều rồi.
Hầu hết khách đến Ỷ Thúy lâu chỉ mang theo vài trăm lượng bạc!
Cũng có vài người chỉ mang theo chút ít, tầm hai ba mươi lượng bạc.
“Đây, đây, cả đây nữa!”
Hai cao thủ cấp tám đang dẫn đầu một nhóm cao thủ cấp hai đi lụt soát hết Ỷ Thúy lâu, thu vàng bạc và các loại bảo vật, ý thức tâm linh của họ bao phủ khắp nơi, tìm ra tất cả bảo vật.
Vàng bạc mà Ỷ Thúy lâu thu được từ hoạt động kinh doanh hàng ngày cũng được cất giữ cẩn thận! Không nhiều người biết về các vị trí lưu trữ trong Ỷ Thúy lâu.
Nhưng đám người Hứa Cảnh Minh đã tìm kiếm với hiệu suất rất cao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận