Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1243: (Phần 10) Cấp 52 (2)

Trên độ cao 10000 mét, từng thiết bị giám sát hình cầu lần lượt xuất hiện, và đều đang khóa chặt vị trí diễn ra cuộc đối đầu này.
“Ba cường giả Cự Viên tộc đuổi giết cường giả Nhân tộc.
“Cái gì, cao thủ Nhân tộc bị bao vây?”
Các quan chức cấp cao của Bách Hoa Tinh Linh tộc nhìn chằm chằm vào màn hình, không ngừng tua chậm video, theo dõi mỗi một khoảnh khắc giao chiến giữa con người với con vượn to lớn khổng lồ.
Chỉ với vỏn vẹn vài chiêu trong nháy mắt, con người bất chợt đánh bay đầu con vượn khổng lồ.
“Phản sát rồi!”
“Trong suốt ba năm nay, những người đến từ những chủng tộc cường đại đã lần lượt tập sát từng vị cao thủ của chủng tộc nhỏ yếu, rất hiếm khi bị tấn công ngược lại! Mà lần này, trong ba cường giả Cự Viên tộc lại chết mất một tên”
“Cao thủ Nhân tộc này không tầm thường, nói không chừng còn có thể giải quyết triệt để 3 con vượn khổng lồ này.
Bách Hoa Tinh Linh tộc đứng về phía Hứa Cảnh Minh theo bản năng.
Suy cho cùng, bọn họ cùng đến từ chủng tộc nhỏ yếu, hiển nhiên đều hi vọng có thể lật đổ những chủng tộc cường đại.
Hứa Cảnh Minh vẫn rất tỉnh táo: “Để giết chết con vượn khổng lồ cao lớn đó, mình đã cố gắng hết sức, không giữ lại thứ gì! Mà đối với thực lực của con vượn khổng lồ gầy gò này, mình lại không biết gì cả”
Trong lúc giao chiến, các phân thân cảnh giới Vĩnh hằng ở bên ngoài đã sớm suy luận trận đấu này, lập ra hàng vạn kế hoạch rồi!
Trong ba con vượn khổng lồ, Hứa cảnh Minh chỉ hiểu rõ mỗi mình đối phương, bởi lẽ hắn đã xem qua rất nhiều video chiến đấu của đối phương.
Mà võ giả cường đại đều có thể chất cực kỳ ngoan cường, cho dù có bị chấn thương nghiêm trọng đến đâu, thì đều có thể nhanh chóng hồi phục.
Vậy nên nhất định phải nắm chắc cơ hội, triệt để giết chết một tên, làm suy yếu sức mạnh tổng thể của cả bọn, từ đó mới có thể trấn áp hai con vượn còn lại.
“Con vượn khổng lồ gầy gò vậy mà lại càng hưng phấn hơn trước, hắn ta rõ ràng cho rằng… bản thân có thể hoàn toàn áp chế được mình” Hứa Cảnh Minh lo lắng suy nghĩ phương pháp trong lòng.
Con vượn khổng lồ gầy gò trông có vẻ rất thư giãn.
Hắn ta nắm giữ tích lũy nhiều năm ở ngoài giới, hơn nữa còn giáng sinh ở Cự Viên tộc, vậy nên có thể gia tăng thực lực nhanh hơn rất nhiều so với hai Cự Viên kia.
“Camaya, ngươi không phải đối thủ của hắn, mau trốn xa một chút” Con vượn khổng lồ gầy gò nói.
“Được” Con vượn khổng lồ lông đen lập tức trốn chạy như bay.
Con vượn khổng lồ gầy gò bình tĩnh nhìn Hứa Cảnh Minh:” Ngươi hãt phát huy thực lực mạnh nhất của chính mình đi, bởi vì trận đấu này chính là… lần chiến đấu cuối cùng của ngươi ở kiếp này rồi”
Hứa Cảnh Minh không hề biến sắc gì, nhanh chóng hợp nhất ý thức của tất cả phân thân.
“So với hai con vượn kia, tên này vừa mạnh vừa nhanh hơn rất nhiều… mình căn bản không có cách nào trốn thoát”
“Cách duy nhất để sống sót chính là chiến đấu.
Hứa Cảnh Minh bắt đầu chuyển động.
Trong khoảnh khắc đó, hắn phảng phất như một con tiên hạc đang dang rộng cánh bay, hoá ra hàng ngàn hàng vạn huyễn ảnh, bóng dáng của hắn cũng trở nên ẩn hiện khó lường.
“Với thân hình nhỏ bé của Nhân tộc, cho dù con vượn kia cao hơn mấy cấp so với mình, thì cũng chưa chắc có thể linh hoạt bằng mình, bởi vì đây chính là khả năng trời sinh của mình!”
Sở dĩ Hứa Cảnh Minh tập trung vào Thiên Ảnh Phi Hạc Thức, chính là hắn muốn phát huy triệt để ưu thế bản thân.
“Thú vị đấy”
Một đôi bàn tay đầy lông lá vung lên, xé rách không khí với khí lực vượt xa con vượn khổng lồ cao lớn ban nãy.
Hô hô hô !!!
Tiên hạc dang rộng đôi cánh, tạo ra vô số huyễn ảnh, Hứa Cảnh Minh di chuyển linh hoạt, miễn cưỡng né tránh thế tấn công của đôi bàn tay khổng lồ đó, thế nhưng hắn cũng có chút ngạt thở, không có cách nào đi đến bên người đối phương.
Đôi bàn tay lông lá khổng lồ tựa như thành đồng vách sắt, ngăn chặn con đường tiến về phía trước của Hứa Cảnh Minh.
“Ta dùng ba phần sức lực, vậy mà không đụng tới ngươi” Con vượn khổng lồ gầy gò nói: “Tiếp đây, ta dùng sáu phần sức lực”
Hắn vừa dứt lời, tốc độ của đôi bàn tay lông lá đó đột nhiên tăng lên rất nhiều.
Mặc dù Hứa Cảnh Minh cực kỳ linh hoạt, thì cũng cảm thấy đôi bàn tay đó nhanh quá rồi, hắn né tránh một chưởng trong gang tấc, thế nhưng lại đón nhận một chưởng khác từ bàn tay lông lá còn lại.
“Ầm Uỳnh Uỳnh!!”
Vào khoảnh khắc bàn tay to lớn đó đánh lên người Hứa Cảnh Minh, một lực đạo khủng khiếp xuyên qua từng bộ phận của hắn.
Hứa Cảnh Minh xiêu vẹo khuỵu xuống, không tự chủ được mà phun ra máu tươi từ hai lỗ tai và lỗ mũi.
Cả người tựa như đạn pháo, bay ngược ra sau với tốc độ hơn 10.000 mét/giây!
Bùm!!!
Cơ thể Hứa Cảnh Minh va vào một ngọn núi lớn phía sau, toàn bộ ngọn núi hùng vĩ đột nhiên rung chấn. Hơn phân nửa ngọn núi trực tiếp biến thành bột mịn trong quá trình va chạm, gần phân nửa ngọn núi còn lại cũng xuất hiện hố sâu hình tròn cực lớn.
Tại trung tâm của hố sâu hình tròn khổng lồ, Hứa Cảnh Minh máu me bê bết nằm ở nơi đó đó, lâm vào trạng thái mơ mơ màng màng.
Trong lúc mơ màng, các phân thân ở bên ngoài đều vô cùng lo lắng.
“Linh hoạt cũng vô dụng”
“Mọi phương diện của hắn, đều hơn hẳn chính mình”
“Hơn nữa, trong màn giao thủ vừa rồi, mình đã thi triển công pháp chiến đấu Tâm Thần Binh, mà hắn căn bản không hề bị ảnh hưởng tâm trí tí nào. Hiển nhiên, tác động tâm linh… đối với hắn ta rất yếu”
“Phải làm sao, làm sao đây?”
Tất cả phân thân đều gấp gáp suy nghĩ.
Thế giới Vạn tộc Con vượn khổng lồ gầy gò lao tới hố sâu của ngọn núi đổ nát trong nháy mắt, hắn ta nhìn Hứa Cảnh Minh rồi nở nụ cười dữ tợn, không chút lưu tình mà dùng hai nắm đấm đánh về phía Hứa Cảnh Minh: “Kết thúc rồi! Chết đi!”
1218 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận