Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 890: (Phần 7) Đến tay (2)

Hứa Cảnh Minh đột nhiên nhận được tin nhắn, liền tiến vào trong không gian cá nhân của mình trong mạng thế giới ảo.
Ông cụ Lan Hiệt đầu trọc mập lùn, sư huynh Saran da đỏ vạm vỡ cùng nhau đi tới, Hứa Cảnh Minh hắn cũng đã chuẩn bị rượu ngon để chào đón hai người bạn này.
“Trao đổi xong rồi.” Lan Hiệt tiên sinh ngồi xuống, nói với Hứa Cảnh Minh: “Tôi đã đổi được vảy Thiên Mãng theo ý muốn của cậu.”
“Tôi cũng đổi được giọt nước Thanh Linh và Người Thủ Hộ rồi.” Sư huynh Saran cười nói.
“Cảm ơn Lan Hiệt tiên sinh, cảm ơn sư huynh Saran.” Hứa Cảnh Minh cảm thấy vô cùng biết ơn bọn họ.
Lan Hiệt tiên sinh hỏi: “Cậu muốn gửi vảy Thiên Mãng tới địa chỉ nào? Cất giữ ở trụ sở của viện nghiên cứu Nguyên Sơ các cậu, hay là ở nơi khác?”
Rất nhiều sinh mệnh Bản Nguyên cất giữ những vật phẩm quý giá của mình ngay tại trụ sở thế lực, nếu làm như thế, cho dù bọn họ không may bỏ mạng trên chiến trường, thì cũng không phải lo lắng về việc đánh mất bảo vật.
Mỗi khi muốn nghiên cứu những đồ vật Cao Duy này, bọn họ chỉ cần đi tới trụ sở là được.
Thật ra, đại đa số sinh mệnh Bản Nguyên sẽ không mang những thứ bảo vật quý giá đến chiến trường.
Tương tự như Hứa Cảnh Minh chỉ có thể thu hoạch khoảng chừng hai trăm nghìn xu vũ trụ từ các loại chiến lợi phẩm sau khi giết chết một tên lãnh chúa Ngục tộc, cũng bởi vì những kẻ này căn bản sẽ không mang bảo vật quý giá của mình đến chiến trường.
“Sư huynh Saran, ông hãy gửi Người Thủ Hộ tới cho người vợ Lê Miểu Miểu của tôi, cô ấy đang ở hành tinh Trái Đất của nền văn minh Trái Đất, trực thuộc liên minh sao Ngô Câu.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Còn vảy Thiên Mãng và nước Thanh Linh, hai người cứ gửi trực tiếp cho tôi là được rồi! Đợi lát nữa, tôi sẽ gửi địa chỉ chính xác cho hai người nhé.”
Lan Hiệt và Saran cùng gật đầu.
Hứa Cảnh Minh vẫn muốn mang theo vảy Thiên Mãng và nước Thanh Linh bên mình, hắn cũng không quá lo sợ về việc đánh mất những thứ này.
Nếu xét về giá trị của các món báu vật, Chiến Y Nguyên Sơ số 9 mới là thứ đắt giá nhất trên người hắn, vậy nên hắn sẽ không cho kẻ địch cơ hội cướp lấy bảo vật của mình. Ngay khi phát hiện kẻ địch quá cường đại, hắn nhất định chạy trốn ngay tức khắc, căn bản không hề có ý định ngoan cường chiến đấu.
Hắn cất giữ vảy Thiên Mãng ở trên người, cũng là do không còn cách nào cả! Những sinh mệnh Bản Nguyên khác còn có thời gian quay về khu vực nội địa để nghỉ ngơi chút đỉnh, chứ hắn phải ở lỳ ở tiền tuyến nhằm duy trì sức ảnh hưởng của mình đối với sách lược cướp bóc của Ngục tộc!
Nhà riêng của Hứa Cảnh Minh, Lê Miểu Miểu và con gái Hứa Lê Tinh đã sớm chờ ở đó từ trước.
“Dựa theo thời gian mà cha dặn dò chúng ta, Người Thủ Hộ sẽ được gửi tới trong vòng một tiếng nữa.”
Hứa Lê Tinh căng thẳng chờ đợi, còn Lê Miểu Miểu lại đang ung dung uống trà trong phòng khách.
Một cô gái tóc ngắn màu bạc đột nhiên hiện ra trong sân nhà.
Hai mẹ con bọn họ nhanh chóng đi ra.
Cô gái tóc ngắn màu bạc nhìn về phía Lê Miểu Miểu và Hứa Lê Tinh: “Người Thủ Hộ số 30972 xin chào Lê Miểu Miểu, Hứa Lê Tinh của nền văn minh Trái Đất.”
“Tít!”
Lê Miểu Miểu chiếu ra quang ảnh từ cổ tay về phía cô gái tóc ngắn màu bạc này.
Cô gái tóc ngắn màu bạc cũng phát ra ánh sáng từ hai con ngươi, dung nhập vào quang ảnh.
“Mạng thế giới ảo xác nhận quyền sở hữu Người Thủ Hộ số 30972 thuộc về Lê Miểu Miểu.”
Thanh âm xác nhận của mạng thế giới ảo vang lên.
“Xin chào chủ nhân!”
Cô gái tóc ngắn màu bạc nhìn Lê Miểu Miểu bằng ánh mắt cung kính hơn: “Người Thủ Hộ số 30972 có sở trường là bảo vệ với uy lực ngang bằng với một sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9 phổ thông. Ta có sáu cách bảo vệ, lần lượt là xuyên qua thời không, dung nhập thân thể.”
Lê Miểu Miểu mỉm cười nói: “Cứ từ từ, chúng ta vào nhà nói chuyện.”
Cô gái tóc ngắn màu bạc khẽ nhếch môi, để lộ nụ cười: “Vâng thưa chủ nhân.”
Hứa Lê Tinh đứng bên cạnh, chứng kiến mọi việc với vẻ mặt hưng phấn, mặc dù tập đoàn Lê Mộc đang nắm giữ số lượng tài sản rất khủng bố, nhưng đó là kết quả sau khi bọn họ đã thu mua năm tập đoàn lớn của gia tộc Lôi Ám trong vực vũ trụ Thợ Săn.
Mặc dù tập đoàn Lê Mộc có khả năng bỏ ra số tiền một nghìn tỷ xu vũ trụ để thu mua một người máy trí năng cấp nền văn minh, nhưng bọn họ quả thật khó lòng huy động một nguồn vốn lưu động khổng lồ như thế, dẫu sao thì phần lớn tài sản của tập đoàn Lê Mộc đều là tài sản cố định.
“Người máy trí năng cấp nền văn minh còn quý giá hơn cả một lãnh địa tinh hệ phổ thông.”
Hứa Lê Tinh nghĩ thầm: “Cha mình quá giỏi, nói mua là mua ngay!”
………..
Hứa Cảnh Minh đi tới một hành tinh có sự sống, chờ đợi người giao hàng của tháp học Vĩnh Hằng.
“Người Thủ Hộ đã tới Trái Đất rồi sao?”
Hứa Cảnh Minh nhận được tin nhắn từ vợ con mình.
“Bởi vì năng lực vẫn còn hạn chế, vậy nên mình chỉ có thể bố trí một người máy trí năng cấp nền văn minh cho người nhà ở Trái Đất.” Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm: “Không giống như phó viện trưởng Xích Mông, ông ấy đã bố trí tận ba sứ giá áo bạc, ba trăm sứ giả áo vàng cho Tiano.”
Ngay cả nền văn minh Trái Đất cũng chỉ có một lãnh địa tinh hệ duy nhất, chính là hệ ngân hà.
Vực vũ trụ Thợ Săn là vùng nội địa trong lãnh thổ nhân loại vũ trụ, không chịu ảnh hưởng của chiến tranh, vậy nên những nơi màu mỡ đều đã được khai khẩn và phát triển, và các nền văn minh đang sinh sôi nảy nở! Lúc trước, cũng nhờ liên minh sao Ngô Câu ra mặt và bỏ ra một cái giá to lớn, để cho mọi người dân ở trong hệ Ngân hà di cư tới nơi khác, thì nền văn minh Trái Đất mới có cả tinh hệ như vậy.
Ngay cả khi Hứa Cảnh Minh có rất nhiều tiền, nhưng cũng rất khó có thể mở rộng lãnh địa ra ba hoặc năm tinh hà.
Một số nền văn minh đã cắm rễ quá lâu, cho dù hắn chấp nhận bỏ ra cái giá gấp hai, ba lần giá trị của tinh hệ, bọn họ cũng chẳng muốn dọn đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận