Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 866: (Phần 7) Mua bán (1)

Sư tỷ Quỳnh Vũ nói: “Nhưng mà chúng ta rất khó có thể theo dõi hành tung của quân chủ Mạt Hữu dưới hình thái thế giới ác mộng! Sư đệ Ngô Minh, cậu nắm giữ thủ thuật bước đi Cao Duy, nhưng góc nhìn trong không gian Cao Duy của cậu có chút nhỏ hẹp, không thể khắc chế được hắn. Hiện tại xem ra… trừ khi cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ xuất đầu lộ diện, nếu không thì chúng ta khó lòng bắt được hắn.”
“Cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ không nhúng tay vào các trận chiến tranh với Ngục tộc, đây là ranh giới cuối cùng. Một khi ranh giới cuối cùng bị phá vỡ, mâu thuẫn đôi bên sẽ lập tức trở nên căng thẳng!” Ất Tửu nói.
Hứa Cảnh Minh cũng biết điều này.
Cuộc chiến tranh ở vùng biên giới giữa Nhân tộc và Thần tộc Hư Không mới là chiến trường ác liệt nhất, các cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ mới thường xuyên xuất hiện ở đó.
Chiến tranh giữa Nhân tộc và Ngục tộc ít khốc liệt hơn, nhưng nếu cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ bên phía Nhân tộc nhúng tay vào, thì những quân chủ Ngục tộc đang trên bờ vực điên loạn cũng sẽ đồng loại xông tới.
Đến lúc đó, tổn thất đối với ba vực vũ trụ biên giới của Nhân tộc sẽ bị khuếch đại lên rất nhiều.
Trong cuộc xung đột với Ngục tộc, Nhân tộc thực ra chịu đủ kiểu thiệt thòi.
Bởi vì những sinh mệnh phổ thông trong Ngục tộc vốn dĩ đã không ngừng chém giết lẫn nhau từ khi mới sinh ra, cho nên các quân chủ và các lãnh chúa Ngục tộc hoàn toàn không quan tâm đến những cuộc tàn sát của sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc.
Ngược lại, các sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc lại rất để ý những màn cướp bóc của Ngục tộc.
Hứa Cảnh Minh và các cao thủ khác trong Nhân tộc chỉ có thể tìm mọi cách nhắm vào các cao thủ trong Ngục tộc.
“Tạm gác quân chủ Mạt Hữu sang một bên.” Ất Tửu nói: “Chúng ta nhắm mục tiêu vào năm quân chủ Ngục tộc sở hữu lực lượng Cao Duy còn lại trước.”
Những người có mặt đều gật đầu
“Như vậy đi, tôi, sư đệ Giả và sư đệ Ngô Minh sẽ tạm thời ẩn nấp trong một tinh cầu.” Ất Tửu nói: “Một khi phát hiện ra bất kỳ quân chủ Ngục tộc sở hữu lực lượng Cao Duy nào, sư đệ Ngô Minh lập tức dẫn hai người còn lại đến nơi đó với tốc độ nhanh nhất. Tôi và sư đệ Giản liên thủ với nhau, chắc chắn có thể đối phó với bất kỳ người nào trong số năm người họ.”
“Được.” Sư huynh Giản, Hứa Cảnh Minh đều gật đầu.
Sư huynh Giản là người có thành tựu trong Lĩnh Vực Gương nhất trong thời điểm hiện tại, phối hợp với vũ khí Cao Duy, hắn hoàn toàn có thể phát huy uy lực đạt đến cảnh giới Truyền Thuyết Vũ Trụ! Về phương diện vây khốn quân định, sư huynh Giản người giỏi nhất trong số tám nhân vật có mặt tại đây.
Ngoại trừ quân chủ Mạt Hữu có khả năng hóa hình thành “thế giới ác mộng” với phạm vi quá lớn và thâm sâu, sư huynh Giản không có cách nào vây bắt được đối phương. Còn đối với năm quân chủ Ngục tộc sở hữu lực lượng Cao Duy còn lại, sư huynh Giản vẫn có thể lòng tin giải quyết được.
“Sư đệ Giản bao vây kẻ thù, tôi tiến vào Lĩnh Vực Gương tiêu diệt hết tất cả bọn hắn.” Ất Tửu tự tin nói.
“Sư đệ Ngô Minh có lẽ vẫn chưa biết nhiều về năm quân chủ Ngục tộc này.” Sư tỷ Quỳnh Vũ mỉm cười, bắt đầu bàn về thông tin của năm người kia, mọi người cũng cùng nhau thảo luận tìm ra phương pháp phối hợp.


Hứa Cảnh Minh hiểu rõ mình phải làm gì, bất kể hợp tác với ai đi chăng nữa, thì hắn đều chịu trách nhiệm đưa đồng đội tới gần kẻ địch, sau đó nấp ở một noiw khác để không bị ảnh hưởng.
Không có cách nào nào, hắn tạm thời không thể đối đầu trực diện với các quân chủ sở hữu lực lượng Cao Duy trong Ngục tộc.
“Những sư huynh sư tỷ này đều biết cách sử dụng lực lượng Cao Duy theo nhiều phương thức khác nhau, ví dụ như Lĩnh Vực Gương vừa có thể vây bắt, áp chế, và tiêu diệt quân địch, lại có thể phân thân chạy trốn!” Hứa Cảnh Minh thầm nói: “Ngay cả quân chủ Mạt Hữu của Ngục tộc cũng phát huy rất nhiều công dụng của “thế giới ác mộng”. Tính ra, phương phức sử dụng lực lượng Cao Duy của mình còn quá đơn giản, ngay cả góc nhìn Cao Duy cũng chỉ bao trùm một phạm vi rất nhỏ.”
“Mình rốt cuộc cũng chỉ nắm giữ một chút da lông mà thôi! Nếu như có thể trở thành sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười, lực lượng tâm linh đạt tới tầng 11 thậm chí là tầng 12 của Quan Tưởng Pháp, thì phạm vi góc nhìn Cao Duy không còn là mười mấy năm ánh sáng, mà là mấy ngàn năm ánh sáng, thậm chí còn có thể lớn hơn.”
Hứa Cảnh Minh ý thức rõ điểm này, những người nắm giữ lực lượng Cao Duy, người có trình độ khác nhau, đương nhiên cũng phát huy uy lực ở mức độ khác nhau.
So với bảy người sư huynh sư tỷ, Hứa Cảnh Minh trở nên khiêm tốn hơn bao giờ hết.
Hắn biết được khuyết điểm của bản thân, cũng biết bản thân nên nỗ lực theo phương diện nào.

Buổi họp kết thúc.
“Sư đệ Ngô Minh nán lại chút, tôi có chuyện muốn nói riêng với cậu.” Ông cụ cánh vàng nói ra.
Sau khi sáu người khác rời đi, Hứa Cảnh Minh và ông cụ cánh vàng vẫn ngồi tại bàn.
“Sư huynh Văn, có chuyện gì vậy?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
Sư huynh Văn còn khoảng 300 năm nữa là tròn 100.000 năm tuổi, đối với một tiền bối như vậy, Hứa Cảnh Minh vô cùng kính trọng. Kinh nghiệm của đối phương so với hắn phong phú hơn không biết bao nhiêu lần.
“Cậu cũng biết tôi càng lúc càng tới gần đại hạn tuổi thọ.” Sư huynh Văn mỉm cười nói: “Gia tộc Lôi Ám của tôi một gia tộc có lịch sử lâu đời ở nền văn minh Cổ Hà, nhưng sau khi tôi chết đi, gia tộc sẽ chỉ còn lại một sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười! Mặc dù gia tộc vẫn còn mấy chục sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín, nhưng trong ba thế lực đứng đầu và Liên minh Nhân loại Vũ trụ, sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín bình thường cũng không thể giành được bất cứ tài nguyên nào.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Đúng vậy, ba thế lực đứng đầu mở ra đại hội trao đổi công lao, nhưng một sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín thì có được bao nhiêu công lao cơ chứ? Các tài nguyên quý giá thường đều bị các thành viên cấp mười cướp mất. Dựa vào các mối quan hệ và sự ưu ái, đám người cấp mười ăn được thịt, cấp chín bọn họ mới được chút nước canh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận