Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 960: (Phần 8) Ba đại cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ (2)

Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu đang ở trong một quán rượu, hai vợ chồng cùng nhau ngắm nhìn mưa phùn lất phất ở bên ngoài, vừa cảm nhận hương rượu lan ra trong cơ thể.
Lê Miểu Miểu híp mắt nói: “Cảnh Minh, anh không phải đã tới chiến trường Thần tộc Hư Không rồi sao? Nhưng em lại có cảm giác anh rất nhàn rỗi, lúc nào cũng có thời gian ở bên em?”
Lê Miểu Miểu nói: “Từ khi anh trở thành sinh mệnh Bản Nguyên, em cảm thấy dạo gần đây có lẽ là khoảng thời gian rảnh rỗi nhất của anh.”
“Đúng là rất rảnh rỗi.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Kể từ khi trình độ học vấn đạt tới cấp 100, anh đã ngừng hẳn việc học tập tri thức khoa học! Dù sao thì những kiến thức chuyên sâu hơn nữa đều là các phỏng đoán về không gian Cao Duy, chúng hoàn toàn không có ích lợi gì với anh. Hiện giờ, anh chỉ cần nghiên cứu lực lượng Cao Duy mỗi ngày là được. Bởi vì công tác nghiên cứu lực lượng Cao Duy tiến triển rất chậm, đòi hỏi rất nhiều ngộ tính, cho nên chỉ cần dành ra vài tiếng đồng hồ mỗi ngày là đủ, nhiều quá cũng không có lợi. Vì vậy, anh trở nên rất rảnh rỗi.”
Sau khi nghiên cứu lực lượng Cao Duy và quan tưởng ngôi sao Nguyên Sơ mỗi ngày, hắn không còn gì để làm nữa.
“Ngay cả chiến trường Thần tộc Hư Không cũng không có động tĩnh nào sao?” Lê Miểu Miểu cũng cảm thấy hiếu kỳ.
“Trong mấy năm nay, anh quả thực không hề tham gia bất kỳ trận chiến với Thần tộc Hư Không nào. Trái lại, anh thỉnh thoảng còn tranh thủ thời gian đi chặn giết Ngục tộc.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Thần tộc Hư Không rất để ý danh dự! Cho nên mấy lão già không chịu ra tay, còn thế hệ trẻ tuổi… Lại không thắng được anh.”
Lê Miểu Miểu hỏi: “Nếu như anh chuyển sang chiến tinh khác, chẳng phải sẽ tiếp tục nghênh đón những đội ngũ Thần tộc Hư Không tập kích nơi đó sao?
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Bọn hắn có thể dò xét mỗi một sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc trên chiến tinh mục tiêu.”
“Biết người biết ta, thật kinh khủng quá.” Lê Miểu Miểu giật mình.
“Xét về phương diện lực lượng Cao Duy, Thần tộc Hư Không quả thực có ưu thế rất lớn! Bọn hắn có thể hiểu rõ toàn bộ chiến trường, dễ dàng điều động binh lực trong không gian Cao Duy, rồi đưa cả lũ tới chiến trường trong nháy mắt.”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu: “Sự chênh lệch trên mọi phương diện đều rất lớn.”
Lê Miểu Miểu gật đầu.
“Cho dù anh đi qua chiến tinh khác, thì cũng không thể nào nên bất kỳ sóng gió nào, vậy nên không cần phải đi tới đi lui làm gì. Nếu như Thần tộc Hư Không muốn đối phó anh, thì có thể xông tới bất cứ lúc nào! Còn nếu như bọn hắn không muốn đối phó anh? Anh sang chiến tinh nào cũng vô ích.” Hứa Cảnh Minh nói.
Lê Miểu Miểu gật đầu mỉm cười nói: “Tốt quá rồi, kể từ khi anh bước lên con đường tiến hóa, thì vẫn luôn bề bộn nhiều việc! Bây giờ anh đã có một chút thời gian rảnh rỗi, chúng ta cũng có thể hưởng thụ thế giới hai người.”
Hứa Cảnh Minh cũng gật đầu.
Đúng vậy, hắn vẫn luôn bề bộn nhiều việc.
Trước đây là do “nền văn minh Trái Đất” quá yếu ớt, tình thế tương đối căng thẳng, hắn chỉ có thể cố gắng liều mạng để trở thành sinh mệnh Bản Nguyên. Sau đó là vì những trải nghiệm ở chiến trường Ngục tộc, hắn cảm nhận được sự tàn khốc của chiến tranh giữa các tộc đàn, vậy nên càng thêm chăm chỉ tu luyện.
Cho đến bây giờ, hắn đã đạt tới cực hạn cấp mười, cuối cùng cũng rảnh rỗi.
Lãnh thổ Thần tộc Hư Không.
Tại một thế giới rộng lớn kéo dài khoảng mấy chục năm ánh sáng.
Nơi này chỉ có một tòa kiến trúc duy nhất là “cung điện” ở trung tâm!
Tòa cung điện này cao khoảng chừng một năm ánh sáng, hiện đang không ngừng phát ra hào quang màu trắng để chiếu sáng toàn bộ thế giới.
Lúc này, một bóng người đột nhiên ngưng tụ ở phía trước cung điện.
Đó là một người đàn ông mặc trường bào màu tím.
Hắn ta đi từng bước một, mỗi bước đi băng qua một khoảng cách rất xa xôi, chỉ mấy bước đã đi vào trong cung điện.
Trong cung điện chỉ có một ngai báu.
Người đàn ông mặc áo bào tím ngồi trên ngai báu, dùng ngón tay gõ nhẹ vào hư không.
Hư không ở phía trước bắt đầu gợn sóng lăn tăn, hình thành nên một hồ nước màu đen. Ngay sau đó, hình chiếu của một tên Thần tộc Hư Không xuất hiện bên trong hồ nước màu đen, hắn ta cung kính nói: “Bái kiến điện chủ.”
“Trong mấy trăm năm ta ở trong không gian vũ trụ phụ thuộc, các ngươi có thu thập được tin tức tình báo quan trọng nào về các tộc đàn khác trong vũ trụ không?” Người đàn ông mặc áo bào tím hỏi.
“Thuộc hạ đã chuẩn bị kỹ càng rồi đây.”
Rất nhanh sau đó, một bản thông tin đầy đủ được gửi qua.
Người đàn ông mặc áo bào tím xem tư liệu, chợt nhìn chằm chằm vào một thứ trong đó: “Nhân loại Ngô Minh?”
“Nhân loại Ngô Minh mới tròn 391 tuổi, hắn ta chỉ vừa xuất hiện ngay sau khi điện chủ tới không gian vũ trụ phụ thuộc.”
Thuộc hạ bẩm báo: “Có điều, Ngô Minh sở hữu thiên phú rất nổi trội, ít nhất ở thời điểm hiện tại, không một ai trong các tộc đàn vũ trụ còn lại vượt qua hắn. Ngay cả thế hệ trẻ tuổi của Thần tộc Hư Không chúng ta cũng bị lấn át hoàn toàn.”
Người đàn ông áo bào tím lắc đầu: “Chỉ là một tên nhãi con mấy trăm tuổi, vậy mà thế hệ trẻ tuổi của Thần tộc Hư Không chúng ta không thể làm gì được hắn sao?”
“Ngô Minh có thể hành tẩu trong không gian Cao Duy, cũng như hóa thân thành ngôi sao Nguyên Sơ! Hắn ta chắn chắn đang sở hữu báu vật Cao Duy bất phàm.” Thuộc hạ nói.
“Hừ.”
Người đàn ông áo bào tím cười nhạo: “Những thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi của Thần tộc Hư Không chúng ta cũng đâu thiếu thốn báu vật Cao Duy bất phàm chứ! Không chỉ thế, bọn hắn còn được tu luyện theo ngũ đại truyền thừa Chí Cao của Thần tộc Hư Không, vượt xa tam đại truyền thừa Chí Cao của tộc đàn nhân loại, hơn nữa còn sống tận mấy ngàn năm, thế mà còn không bằng một thiên tài nhân loại vài trăm tuổi?”
“Có thể là do Ngô Minh quá ưu tú.” Thuộc hạ nói.
Người đàn ông mặc áo bào tím khẽ gật đầu: “Đúng vậy, Ngô Minh này đúng là thiên tài cấp bậc lịch sử của tộc đàn nhân loại.”
“Được rồi, ngươi lui xuống được rồi.” Người đàn ông mặc áo bào tím dặn dò.
“Rõ.” Thuộc hạ cung kính nói, hồ nước màu đen cũng tan biến.
Người đàn ông mặc áo bào tím ngồi một mình trong tòa cung điện đồ sộ, nhìn chằm chằm vào hư ảnh của Hứa Cảnh Minh ở trước mặt.
“Thiên tài dẫn trước rất xa so với toàn bộ vũ trụ đương đại, vượt hơn hẳn bất kỳ tộc đàn nào khác?”
Người đàn ông mặc áo bào tím quan sát: “Thiên phú cao như thế, đúng là một mẫn vật thí nghiệm cực kỳ tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận