Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1193: (Phần 10) Trước khi di cư (1)

“Chỉ vậy thôi là đã có thể phục sinh rồi?” Nguyên Nhất, Bạch Ngục, Xá Lâm đứng bên cạnh quan sát quá trình Hứa Cảnh Minh phục sinh cho các sinh mệnh Bản Nguyên của tộc đàn nhân loại.
Bọn họ vốn cho rằng Dòng Sông Thời Không mênh mông vô biên vô hạn, bao gồm các tầng lớp không gian và tiếp điểm thời gian khác nhau, vậy nên nó vô cùng huyền diệu phức tạp, rất khó lay chuyển.
Thế nhưng phó viện trưởng Hứa Cảnh Minh ngồi ở trước bản vẽ, không hề nhúc nhích hay động đậy tay chân, mà vẫn có thể cưỡng ép vô số bóng dáng hổ phách trong Dòng Sông Thời Không thoát ly khỏi Dòng Sông Thời Không.
“Chúng ta từng quan sát viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ tiến hành phục sinh, nhưng bọn họ cũng không bao giờ tỏ ra nhẹ nhàng như vậy. Ba vị cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ âm thầm nói nhỏ, nhưng bọn họ đâu biết rằng đám người viện trưởng đều lấy vật dẫn ý thức để tiến hành phục sinh.
Dù sao thì tần suất phục sinh tương đối cao, mà thời gian chân thân của đám người viện trưởng trở về vũ trụ quê hương cũng khá dài, cho nên bọn họ cũng không có khả năng chạy tới chạy đi nhiều lần như vậy. Trong khi đó, sinh mệnh Cao Duy thuộc con đường Tâm Giới lại tương đối đặc thù, giống như một sự tồn tại tâm linh, vậy nên mới có khả năng truyền tống đường dài hoặc giáng lâm từ xa. “Dòng Sông Thời Không cấp bậc vũ trụ quả nhiên là yếu nhất” Hứa Cảnh Minh nhận ra vũ trụ chân thật chỉ phản ứng theo bản năng, không có ý thức rõ ràng, cho nên… tương đối yếu nhược.
Bất kỳ một sinh mệnh Cao Duy nào đều có thể tiến vào vũ trụ chân thật. Tuy rằng sẽ bị bài xích hoặc áp chế, nhưng vẫn có thể chịu đựng trong một thời gian ngắn.
Còn nếu như muốn ở lại lâu dài trong một vũ trụ chân thật, thì sinh mệnh Cao Duy đó cần phải giảm bớt sự áp bức của của bản thân, đồng thời mang lại một số lợi ích cho vũ trụ chân thật, thì mới có thể giảm bớt sự bài xích của nó.
“Tôi cũng được phục sinh sao? Nhưng tôi vốn không đủ công lao mà “Ngay cả tôi cũng được phục sinh Danh sách phục sinh lần này có rất nhiều người vốn đã bị loại bỏ trong quá khứ do không đủ điều kiện để phục sinh.
“Cảm tạ phó viện trưởng” Một số sinh mệnh Bản Nguyên được phục sinh cung kính hành lễ, một số sinh mệnh Bản Nguyên được phục sinh khác cũng lập tức hành lễ theo, chỉ là bọn họ có hơi hoang mang.
“Phó viện trưởng?”
“Người đàn ông mặc áo choàng đen này là ai?”
“Sao tôi chưa từng thấy trước kia?”
Nhiều người được phục sinh lần này chính là sinh mệnh Bản Nguyên của mấy chục ngàn năm trước, mấy trăm ngàn năm trước, thậm chí mấy triệu năm trước.
Hứa Cảnh Minh vẫn ngồi trước bản vẽ, nhìn mấy trăm triệu sinh mệnh Bản Nguyên cung kính hành lễ với mình rồi mở miệng nói: “Trong số những sinh mệnh Bản Nguyên được phục sinh lần này, rất nhiều người đã chết hơn một trăm triệu năm trước nhưng không đủ tư cách phục sinh. Mà hiện tại, tộc đàn nhân loại đã đi tới một bước ngoặt… Cho nên chúng ta quyết định phục sinh tất cả mọi người.
“Nguyên Nhất, hãy sắp xếp những sinh mệnh Bản Nguyên cổ lão này cho tốt. Hứa Cảnh Minh căn dặn.
“Vâng” Nguyên Nhất cung kính hành lễ.
Rất nhanh sau đó, Nguyên Nhất rời đi cùng với những sinh mệnh Bản Nguyên này. “Tộc đàn nhân loại sắp sửa di cư đến vũ trụ mới, chúng ta cần có đủ sinh mệnh Bản Nguyên để duy trì ổn định.
Hứa Cảnh Minh yên lặng nói: “Trong giai đoạn đầu khi vừa mới di cư đến quê quán mới, chúng ta quả thật là phải gia tăng cung cấp tài nguyên, cố gắng bồi dưỡng thêm nhiều cường giả.
Khi đi tới một vũ trụ xa lạ, những sinh mệnh Cao Duy bọn họ phải đứng vững và cắm rễ tại nơi đó, mà nhóm sinh mệnh Đê Duy sau lưng bọn họ cũng cần sản sinh ra thêm vài cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, thậm chí là một sinh mệnh Cao Duy mới!
Cũng bởi vì nút thắt đặc thù này, ngưỡng cửa phục sinh của tộc đàn nhân loại cũng giảm xuống! Chỉ cần sinh mệnh Bản Nguyên đó “có chút giá trị đào tạo” hoặc là “thực lực đủ mạnh”, thì đều có thể sống lại.
“Tôi đã chết hơn tám triệu năm trước, gia tộc cũng vì thế mà hoàn toàn “Gia tộc của ta đâu? Không còn sao?”
suy tàn”
“Gia tộc cũng đã hoàn toàn suy tàn, phân tách thành mấy chục chi nhánh”
Từng sinh mệnh Bản Nguyên cổ lão đều có chút lúng túng khi hiểu rõ tình hình hiện nay của gia tộc.
Kể từ khi bọn họ bỏ mạng trên sa trường, hầu hết gia tộc đều trở nên suy bại, nhưng một số khác vẫn còn hưng thịnh vì còn sinh mệnh Bản Nguyên khác.
Một hành tinh du lịch xinh đẹp.
Hứa Cảnh Minh và Lê Miểu Miểu ngồi ở một nhà hàng, đang cùng nhau hưởng thụ một bữa trưa thịnh soạn.
Lê Miểu Miểu nhìn quanh ảnh trước mặt, rồi vội vàng ngẩng đầu nói: “Cảnh Minh, em nhận được một tin tức, Hư Không Thần tộc đã công khai cho toàn bộ tộc đàn rằng bọn họ chuẩn bị di cư đến vũ trụ mới. Trong đó, các sinh mệnh Hành Tinh sẽ bước vào cuộc sàng chọn đầu tiên, và chỉ một phần mười bọn họ sẽ được mang đi. Một ngàn năm sau, các sinh mệnh Hành Tinh vẫn sẽ bước vào cuộc sàng chọn thứ hai, một phần mười bọn họ sẽ được mang đi. Lại qua một ngàn năm nữa… sinh mệnh Hành Tinh cũng tiếp tục bước vào cuộc sàng chọn cuối cùng với tỷ lệ một phần mười như cũ. Tất nhiên, toàn bộ sinh mệnh Bản Nguyên, sinh mệnh Tinh Không của mỗi đợt đều sẽ được mang đi.
“Ba lần sàng chọn với tỷ lệ một phần mười?” Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Hư Không Thần tộc có đủ năng lực để đưa tất cả sinh mệnh di cư sang quê quán mới, nhưng bọn hắn vẫn muốn tiến hành sàng chọn nhằm tối ưu hoá tộc đàn”
1150 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận