Bá Võ

Chương 993: Hung thủ (2)

Sở Hi Thanh có thể khống chế được đám người Ma Chiến lâu và Tinh Tú tiên tông, nhưng hắn lại không nắm chắc với đám người Quy Nguyên kiếm phái này.
Huống hồ, tài nguyên trên tầng thứ hai cũng có hạn, quá nhiều người đi vào sẽ khó tránh khỏi tranh đấu chém giết.
“Sáu mươi đi!”
Khóe môi Nhân Trung Thủ hơi vểnh lên, hiện ra nụ cười hiền lành: “Mỗi người trong chúng ta sẽ bỏ thêm một viên Thời Gian huyết thạch, Sở huynh yên tâm, sau khi chúng ta tiến vào tầng thứ hai, mỗi người đều dựa vào cơ duyên của mình. Chỉ cần đệ tử Vô Tướng thần tông các ngươi không ra tay với chúng ta, chúng ta cũng tuyệt đối không đối địch với các ngươi.”
Sở Hi Thanh lòng thầm nói, chúng ta đã đủ 4440 viên Thời Gian huyết thạch rồi, dù thêm sáu người vừa về nữa cũng đã đủ, còn cần Thời Gian huyết thạch làm gì?
Nhưng 60 người cũng là số lượng mà Sở Hi Thanh có thể tiếp nhận.
Sở Hi Thanh cũng lười cò kè mặc cả, hắn không kiên nhẫn mà phất phất tay.
Nhân Trung Thủ cũng không nói nhảm, hắn trực tiếp ném một túi Thời Gian huyết thạch vào trong tay Sở Hi Thanh.
Người của Quy Nguyên kiếm phái cũng bắt đầu hành động, bọn họ đều phi thân lên, dáng người gọn gàng nhanh nhẹn mà leo lên thang trời, vừa vặn là năm mươi chín người.
Nhân Trung Thủ cũng đi đến thang trời xương trắng kia.
Lúc này, hắn quay đầu nhìn Sở Hi Thanh, giọng nói hắn lạnh lùng, mắt trái như đao, mắt phải như kiếm: “Quy Nguyên kiếm phái chúng ta luôn quang minh lỗi lạc, nể tình lần này có biến số, tạm thời bỏ qua ân oán của hai nhà chúng ta. Ngày khác gặp mặt ở ngoài bí cảnh, lại phân sinh tử cũng không muộn. Thật ra Nhân mỗ rất muốn kiến thức đao của Sở huynh, nhìn xem đao của ngươi nhanh, hay là kiếm của ta nhanh hơn. . .”
Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên, lúc này ‘cheng’ một tiếng, rút đao ra.
“Các hạ không cần phải khách khí như vậy, chúng ta có thể phân sinh tử luôn bây giờ!”
Nhân Trung Thủ cũng đã ‘vèo’ một tiếng, lao vào trong miệng thang kia, biến mất không còn bóng dáng.
Khối xương cực lớn có hình dạng như xương sườn này, bên trong nó lại trống rỗng, lại sâu thẳm và âm u, người bên ngoài khó có thể nhìn thấy chuyện ở bên trong.
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn bốn phía một chút, sau đó liền ‘chậc’ một tiếng rồi thu đao vào vỏ.
Lúc này, mấy người ở bên cạnh hắn đều phì cười.
“Phong Đao Điện Kiếm – Nhân Trung Thủ này thật là…”
Vương Hi Trúc lắc đầu nói: “Ta còn nghe nói hắn có một biệt hiệu khác, gọi là Nhanh như chớp - Nhân Trung Thủ, Vừa đánh vừa lui - Nhân Trung Thủ. Nghe đồn miệng của hắn rất cứng, nhưng chạy trốn lại rất nhanh, quả thực là nhanh như chớp. Bắt đầu đánh nhau thì nhìn như rất ghê gớm, nhưng lại vừa đánh vừa lui. Bây giờ gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Sau đó, giọng nói của nàng trở nên nghiêm túc: “Nhưng võ đạo của người này thật sự rất lợi hại, đao kiếm siêu tuyệt, chưa từng gặp đối thủ trong cùng thế hệ ở bắc địa. Luận Võ Thần Cơ và Thiên Cơ Võ Phổ đều đánh giá hắn là thâm tàng bất lộ, không thể thăm dò được sâu cạn của hắn.”
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, người này đúng là một nhân vật lợi hại.
Nhân Trung Thủ dám một mình chạy đến đàm phán với hắn, liền có thể thấy được lòng can đảm của Nhân Trung Thủ.
Còn cả thân pháp vừa rồi của Nhân Trung Thủ nữa, tựa như không kém Lãnh Sát Na.
Lãnh Sát Na cũng gãi đầu, rơi vào hồi tưởng: “Đúng rồi, trước kia ta nghe nói Kiếm Tàng Phong và Phương Bất Viên nói chuyện thì đã nhắc đến người này. Hắn nói trong phạm vị bắc địa này, không có nhiều người lọt vào mắt Kiếm mỗ, Vừa đánh vừa lui - Nhân Trung Thủ tuy là nhân tài mới xuất hiện, nhưng nói không chừng tương lai có thể tranh đấu với hắn.”
Mọi người ở đây nghe vậy thì đều mờ mịt.
Kiếm Tàng Phong này là ai?
A đúng rồi, là một tên mập mạp, nghe đồn là một đệ tử chân truyền bình thường nhất, thường thường không có gì lạ.
Bọn họ không khỏi cảm thấy buồn cười, Kiếm Tàng Phong có tư cách gì nói tương lai Nhân Trung Thủ có thể tranh đấu với hắn? Người ta tốt xấu gì cũng là nhân vật lọt vào sáu mươi vị trí đầu của Thanh Vân Tổng Bảng.
Sở Hi Thanh thì lại nhướng mày lên, hắn đã kiêng kỵ Nhân Trung Thủ này hơn rồi.
Lúc này, Sát Kiếm – Cầm Nhâm của Bắc Thiên môn lại ôm quyền về phía Sở Hi Thanh: “Sở huynh, thời gian đã không còn sớm, chỉ còn hai khắc thời gian nữa là sẽ đóng cửa.”
Thật ra Sở Hi Thanh kém hắn không ít tuổi, Cầm Nhâm lại gọi Sở huynh rất tự nhiên.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi gật đầu: “Có thể để mọi người đi vào rồi, làm phiền chư vị đi phân phát Thời Gian huyết thạch cho những người còn thiếu. Nhớ kỹ là không thể báo cáo láo, bằng không thì sau khi rời khỏi bí cảnh sẽ xử lý theo môn quy.”
Đệ tử của năm nhà Vô Tướng thần tông và Bắc Thiên môn đều bắt đầu nối đuôi nhau đi vào, bọn họ lĩnh Thời Gian huyết thạch từ trong tay các đệ tử nội môn, sau đó đi vào miệng hang kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận