Bá Võ

Chương 2431 - Hư Thần (2)

“Xa Nguyên!”
Chu Tước Tinh Quân nghĩ thầm quả nhiên.
Nàng chỉ không ngờ là, vị Hư Thần này lại chơi lớn như vậy.
Hắn thế là lại hi sinh Mộc Long, để đổi lấy cơ hội ra tay với Sở Hi Thanh.
Lúc này, nàng mở hai cánh, mang theo mây lửa màu đỏ thắm lao thẳng về phía bàn tay che trời kia.
Vùng không gian kia nhất thời lại nổ tung, ánh lửa mãnh liệt, che đậy thiên địa.
Chu Tước Tinh Quân đã dốc toàn lực, mạnh mẽ thiêu đốt thần lực của Hư Thần – Xa Nguyên.
Nhưng mà đây chỉ là một bộ phân thân của nàng, lực lượng căn bản là không đủ để lay động vị Tổ thần này.
Nhưng trong nháy mắt này, tiếng gầm của Lê Tham cũng truyền khắp chư giới.
“Xa Nguyên, đừng hòng!”
Theo tiếng gầm này, một cánh cửa cổ điển khổng lồ xuất hiện giữa bầu trời, hàng trăm hàng ngàn đao thương kiếm kích bắn ra ngoài, đánh thẳng về phía bàn tay không gian màu đen kia.
Chỉ không đến một phần vạn cái nháy mắt, không gian phía trên cung điện đá đã bị chôn vùi không dưới 500 lần.
Quy mô của bàn tay kia cũng càng ngày càng nhỏ, ban đầu còn che đậy 300 dặm, cuối cùng chỉ có thể bảo trùm nửa cái cung điện đá.
Trái tim Tư Hoàng Tuyền run lên, khi Mộc Long nổ tung thì nàng cũng đã liều lĩnh thi triển hai cánh, lắc mình nhào về phía Sở Hi Thanh.
Nhưng bão táp không gian nơi này quá mạnh, thiên quy đạo luật hoàn toàn biến mất, Thần cương bá đạo do Lê Tham và Xa Nguyên giao thủ tản ra ngoài, khiến cho nàng nửa bước khó đi.
Tư Hoàng Tuyền và Sở Hi Thanh chỉ cách nhau có khoảng 800 trượng.
Nhưng mãi đến khi Lê Tham và Xa Nguyên giao thủ 400 lần, nàng mới miễn cưỡng tiếp cận đến phạm vi trăm trượng quanh người Sở Hi Thanh.
Nhưng lúc này, Tư Hoàng Tuyền lại nghe thấy một tiếng hừ tức giận của Sở Hi Thanh.
“Lui về!”
Tiếng nói của Sở Hi Thanh như sấm nổ, lại ngậm lấy ý nhắc nhở và bá đạo: “Tiếp tục luyện hóa đi, đó mới là chuyện ngươi nên làm. Chỉ có hoàn thành việc này, thì ngươi mới có tư cách giúp ta. Hiện giờ, hắn vẫn không giết được ta!”
Khi Sở Hi Thanh nói chuyện, hắn vẫn bình tĩnh lạnh nhạt đứng giữa trung tâm của cơn bão không gian.
Thần ý hóa đao của hắn đang cực lực chống lại bàn tay khổng lồ trên bầu trời kia.
Sáu thanh trường đao của bộ ‘ngôi sao La Hầu’ phía sau cũng bổ ra từng đạo đao cương như dải lụa, nỗ lực chém nát tất cả thần lực ép xuống.
Cửu Diệu Thần Luân kiếm cũng bắn ra vô số kiếm khí.
Thủ đoạn của vị Hư Thần này, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.
Đối phương không tiếc cái mạng của Mộc Long, chỉ để ra tay một lần. Đây là chuyện Sở Hi Thanh không ngờ đến.
Điều thứ hai là đối phương không thử giết chết hắn, mà chỉ muốn xé nát hư không, đánh xuyên qua vách ngăn của thế giới.
Đối phương còn dùng thần thông cực kỳ mạnh mẽ, áp chế tất cả độn pháp của hắn, khiến cho hắn không thể thoát thân.
Cùng lúc đó, Sở Hi Thanh cảm ứng được dưới chân mình xuất hiện một vết nứt không gian cực lớn.
Tại nơi sâu xa trong vết nứt này, lại có một luồng lực hút cực mạnh, đang hút lấy thân thể của hắn.
Khiến cho hắn thân bất do kỷ, từ từ chìm xuống như rơi vào cát lún.
Trong mắt Sở Hi Thanh không khỏi hiện ra vẻ nghi ngờ.
Lực hút này bắt nguồn từ nơi nào? Rốt cuộc là thứ gì đang hút lấy hắn?
Trong nháy mắt này, Sở Hi Thanh lại phát hiện vô số xúc tu màu đen thò ra từ vết nứt không gian dưới chân.
Những xúc tu kia lao thẳng lên như thủy triều, vồ bắt và quấn quanh người hắn.
Sở Hi Thanh cố gắng dùng thần ý hóa đao để đánh chém, nhưng hiệu quả lại không tốt lắm, mãi đến tận khi Lê Tham chém một kiếm đến, những xúc tu màu đen này mới bị nổ nát hơn phân nửa.
Lúc này, bàn tay che trời của Xa Nguyên cũng bị Lê Tham và Chu Tước Tinh Quân liên thủ đả kích, đã gần tan vỡ.
Sở Hi Thanh cảm thấy áp lực giảm mạnh, lập tức không do dự, cũng tự bạo ‘ngôi sao La Hầu’ ở phía sau. Thừa dịp nó nổ tung, bão tạp không gian bị xé một lỗ hổng, Sở Hi Thanh lập tức lôi kéo Lục Loạn Ly, ý đồ chạy ra ngoài.
Nhưng đúng lúc này, hắn nhìn thấy một cây Thạch hòe cao đến 5600 trượng cũng tấn công về phía hắn.
Cây Thạch hòe kia lại bùng nổ ra vô số tay gỗ, tầng tầng lớp lớp đánh xuống Sở Hi Thanh.
Thân thể do Nam Cực Tinh Quân hiển hóa ra đã cực kỳ dữ tợn, mắt trợn lên như muốn rách cả mí mắt.
“Ngươi còn muốn chết? Chết cho ta!”
Hắn đã mất sao Nam Cực, cũng không còn đường lui, khả năng thoát khỏi Ma vực Chiến giới là nhỏ bé không đáng kể.
Chết trong tay Lê Tham là một cái chết không có giá trị, chẳng bằng liều mạng một lần.
Huống hồ Xa Nguyên cũng đã hứa hẹn với hắn.
Ầm!
Đó là một cây trường thương do Lê Tham ném qua, nó trực tiếp đánh nổ hơn nửa cây Thạch hòe, lại quét ngang hàng ngàn hàng vạn tay gỗ, làm cho vụn gỗ bay đầy trời.
Nhưng mà chỉ trì hoãn trong nháy mắt này, hai người Sở Hi Thanh đã bị những xúc tu màu đen kia cuốn lấy.
Trong mắt Sở Hi Thanh không khỏi hiện ra vẻ bất đắc dĩ.
Dưới tình huống này, khả năng thoát thân là nhỏ bé không đáng kể.
Những xúc tu màu đen này vừa gần người, tất cả độn pháp và thiên quy của hắn đều bị áp chế.
May mắn là những xúc tu màu đen này trói chặt hai người xong thì không còn co rút và áp súc lại, chúng chỉ kéo hắn và Lục Loạn Ly về phía sâu trong vết nứt không gian.
Nội tâm Sở Hi Thanh hơi động, hắn đã hiểu mưu đồ của Xa Nguyên.
Hắn cười lạnh, ánh mắt nhìn xuyên qua đám xúc tu màu đen, nhìn bàn tay khổng lồ bị Lê Tham đánh nát vụn trên bầu trời kia.
“Hoàng Tuyền, sau khi ngươi luyện hóa xong, thì hãy đi hỗ trợ Vũ Liệt thiên vương. Ngươi nhớ kỹ, chỉ có Mộc Kiếm Tiên thành công ngưng tụ ngôi sao, thì ta mới có một đường sinh cơ…”
Nếu Vũ Liệt thiên vương muốn bảo vệ ngôi sao của hắn, thì không thể không có sự trợ giúp của Tư Hoàng Tuyền.
Đây là một khâu cực kỳ quan trọng!
Hắn mới nói đến đây, liền thấy Lục Loạn Ly dùng Thiên Tàn Thủ nắm Loạn Thiên Tử Kim Chuy đánh ra một đạo lôi đình màu đen, đánh thẳng về phía trước.
Đúng lúc này, tất cả mọi thứ chung quanh đều bị Loạn Thiên Tử Kim Chuy đánh thành một đoàn loạn lạc, dù là những xúc tu đen kia cũng rơi vào trạng thái hỗn loạn.
Chúng nó vẫn đang lôi kéo hai người, những phương hướng lại biến hóa bất định.
Ánh mắt Sở Hi Thanh sáng ngời: “Làm rất tốt! Ly nhi ngươi đã giúp ta một chuyện lớn.”
Nếu như lúc trước hắn chỉ có hai ba phần thoát thân, như vậy bây giờ đã có bốn năm phần.
Một búa này của Lục Loạn Ly hoàn toàn quấy nhiễu không gian chung quanh, để Xa Nguyên không thể phán đoán được điểm đến của bọn họ, giúp bọn họ tranh thủ nhiều thời gian hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận