Bá Võ

Chương 1833: Đây là thần linh (5)

Ngoài ra còn có một vị sát thủ Thiên giai của Sát Sinh lâu, Thiên Khuyết!
Bao năm qua, Sát Linh lâu đều có năm vị sát thủ Thiên giai, lấy tên của năm đại hung tinh để phân biệt, đó là Thiên Khuyết, Hồ Nghịch, Hình Tinh, Huỳnh Hoặc, Khuê Thai, tu vị của bọn họ đều là nhị phẩm, thậm chí là nhất phẩm.
Trong đó còn có người cực kỳ mạnh, thậm chí có thể đạt đến hàng đầu Thiên Bảng.
Mà Thiên Khuyết một đời này, cũng coi như là người tài ba bên trong các đời Thiên Khuyết.
Phía nam của bọn họ là một nhân vật đã mất tích từ lâu, La Thiên Thần Giản – Lý La Thiên.
Người này từng đứng hàng 27 Thiên Bảng, cũng đã mất tích ba mươi năm, người giang hồ cho rằng hắn đã thọ hết bỏ mình, hoặc là ngã xuống.
Phía cực bắc là một nhân vật thần bí trên giang hồ, từng sinh động ở 200 năm trước, Thiên Viêm Kiếp Hỏa – Mã Thiên Diễm.
Người này từng ra tay mười mấy lần, chiến tích rất đáng gờm, bình thường lại là hành tung khó dò, như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Trước mắt vị này xếp hàng 47 Thiên Bảng, nhưng mà mặc kệ là Thiên Cơ Võ Phổ hay Luận Võ Thần Cơ, đều đánh giá thực lực của hắn còn hơn xa.
Chỉ là tin tức quá ít, cho nên hai nhà đều không thể phán đoán được thực lực chân chính của hắn.
Ngoài ra, còn có hơn mười người có khí cơ vô cùng mạnh mẽ, thấp nhất cũng là nhị phẩm, còn có hai vị nhất phẩm.
Ánh mắt Phong Liên Thành lóe lên, nghĩ thầm Sở Hi Thanh sẽ ứng phó với cục diện này thế nào đây?
Đội hình mạnh mẽ như vậy, e rằng dù là Bá Võ Vương Tần Mộc Ca cũng không đỡ nổi!
Sở Hi Thanh lộ hết sắc bén ở Thiên Thạch sơn, uy chấn thiên hạ, nhưng cũng chôn xuống mầm họa ngày hôm nay.
Có điều, lúc nãy Sở Hi Thanh như đang chờ đợi người đến, điều này khiến cho Phong Liên Thành thấy hơi bất an.
Hắn quay đầu nhìn mấy người cao to ở sau lưng Sở Hi Thanh một chút.
Phong Liên Thành nghĩ thầm, lẽ nào mấy người này là lá bài tẩy của Sở Hi Thanh?
Chẳng lẽ dưới lớp áo đen kia, thật ra là Tố Phong Đao? Là Lý Trường Sinh?
Sau đó Phong Liên Thành lại lắc đầu tự giễu, nghĩ thầm mình nghi thần nghi quỷ rồi.
Mấy vị kia đều bị người nhìn chằm chằm vào, ngoại trừ Lý Trường Sinh ra, mấy vị còn lại đều đang ở trên biển.
Có thể xác định là chân thân của bọn họ ở ngoài biển, bằng không làm sao có thể hấp dẫn các đại cao thủ hội tụ ở đó?
Sau đó, Phong Liên Thành lại nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt dị dạng: “Kỳ chủ, tình huống này… không tốt lắm…”
Sở Hi Thanh thì lại thản nhiên như không, chắp tay sau lưng cười nhìn La Hán Tông: “La tiên sinh, ngươi đã nhìn rõ ràng chưa?”
“Rõ ràng rồi!” La Hán Tông cầm linh thạch thượng phẩm trong tay, gật đầu nói: “Đây là một tòa đại trận huyết tế! Ta không ngờ trận pháp này lại cần ít nhất là máu tươi và tinh hồn của một con Cự linh nhất phẩm mới có thể khởi động!”
Sở Hi Thanh hít một hơi, thần sắc phức tạp nói: “Mộc Kiếm Tiên điều tra được, Thái Vi Viên cuối cùng bị hủy trong tay Cự linh, trước khi bọn họ tự phong sơn môn, từng bị Cự linh Trung Thổ đánh trọng thương.”
“Vì vậy, muốn mở truyền thừa của Thái Vi Viên, phải cần máu của kẻ thù bọn họ! Nếu như tiên sinh đã hiểu rõ, vậy thì mời khảm linh thạch đi!”
La Hán Tông hơi do dự.
Hắn vừa đưa linh thạch về phía lỗ khảm, vừa nói với vẻ lo lắng: “Không biết Đao Quân có chắc chắn hay không?”
Hôm nay, kẻ địch nhiều như mây, hắn lo lắng Sở Hi Thanh không gánh nổi.
Lúc này, tất cả mọi người trong hang động đều ra tay ngăn cản.
Bọn họ không muốn phá hỏng tòa trận pháp này.
Đây là đường tắt để tiến vào Thái Vi Viên, là truyền thừa và tài phú của Thái Vi Viên đấy!
Nhưng bọn họ cũng không muốn khởi động tòa trận pháp này vào thời điểm này.
Đặc biệt là khi La Hán Tông chuẩn bị khảm linh thạch vào, tâm linh của bọn họ liền cảnh báo, cảm nhận được một luồng nguy hiểm đang dình dập.
Nhưng tất cả ánh đao bóng kiếm ở trong hang động này, đều bị một đạo bóng thương ở trung ương trận pháp cản lại, ngăn chặn ở bên ngoài tế đàn.
Điều này khiến cho tất cả mọi người đều thét lên kinh hãi.
“Vạn Thần Kiếp! Là Bá Võ Vương!”
“Tần Mộc Ca! Nàng quả nhiên không chết!
“Thương pháp này… là Bá Võ Vương Tần Mộc Ca!”
“Trong tay nàng là Nghịch Thần Kỳ!”
Trong những tiếng kêu la này, Sở Hi Thanh lại cười ra tiếng: “La tiên sinh không cần lo lắng!”
Sáu người cao to ở sau lưng Sở Hi Thanh đã kéo áo đen xuống, để lộ ra từng khuôn mặt dữ tợn và quái dị.
Cùng lúc đó, thân thể của bọn họ cũng bắt đầu biến hóa, bắp thịt vặn vẹo, bành trướng lớn mạnh, chỉ chớp mắt đã vọt lên hơn mười trượng.
Bá Thiên Lai sững sờ nhìn mấy người này, nhìn bọn họ từ mười trượng bành trướng đến hơn 100 trượng, hắn chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Toàn thân hắn lạnh lẽo, tê cả da đầu: “Siêu Phẩm… Không đúng! Đây là thần linh Vĩnh Hằng…!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận