Bá Võ

Chương 716: Tinh huyết Nhai Tí (2)

Thuật sư trong thành vừa mới bắt đầu xua tan sương mù, thì đã có một cao thủ thần bí xông vào thành, điên cuồng đánh giết thuật sư.
Người này có sở trường về huyễn thuật, thân pháp cực cao, chỉ mượn làm sương mù mỏng manh, mà không ai có thể nhìn thấy thân hình, cũng không thể nhìn thấy diện mạo.
Cung thủ của Thẩm gia và Thượng Quan gia, cũng không thể nắm giữ bóng người của kẻ này.
Rất nhiều võ tu lục phẩm đang tọa trấn ở tròng thành cũng đang cực lực chống đỡ, nhưng vẫn bị người này đánh tan.
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, đã có hai vị thất phẩm hạ của bọn họ bị đánh chết, còn có ba người trọng thương sắp chết. Tất cả thuật sự còn lại đều sợ hãi và lo sợ, thi triển pháp thuật xua tan sương mù cũng chỉ là làm nhiều mà công ít.
Hai vị chỉ huy sứ ngũ phẩm của quân Thiên Binh và cả đám Thiên hộ và phó chỉ huy sứ cũng bị ép phải chạy về Cổ Thị tập.
Bởi vì màn sương mù dày đặc kia đã lướt qua mặt sông, nhanh chóng lan tràn về phía Cổ Thị tập.
Quân Thiên Bình cũng có rất nhiều thuật sư.
Bọn họ cũng sử dụng pháp thuật, cố gắng chặn sương mù ở ngoài ba dặm.
Nhưng tai nạn đã xảy ra sau khi bọn họ thi triển pháp thuật.
Trong màn sương kia lại có một cao thủ sử dụng loại cực chiêu như ‘Cách sơn đả ngưu’, cách nhau ba dặm, mà vẫn có thể đánh trúng thuật sư.
Thuật sư của quân Thiên Bình bị tổn thất nặng nề, tử thương vượt qua cả thành Tú Thủy.
Tận sáu vị thuật sư thất phẩm bị đánh thành thịt băm, tất cả đều chết chứ không thương, không còn thi thể.
Tất cả mọi người đều hiểu, một khi thuật sư bị chết sạch, sương mù bao trùm Cổ Thị tập thì sẽ hậu quả thế nào.
Chỉ sợ quân Thiên Bình của bọn họ sẽ bị tàn sát đến mức gần như không còn.
Đến khi đó, vị Du Kích tướng quân Ngụy Lai kia cũng có thể bị nguy hiểm đến tính mạng.
Hành động vây giết Sở Hi Thanh của bọn họ, hiển nhiên là đã làm mấy vị cao thủ thần bí của Thiết Kỳ Bang tức giận. Những người này chính là không tiếc tất cả, muốn nhấc lên một tràng gió tanh mưa máu ở hai bờ sông Thần Tú.
Vì vậy, tất cả mọi người đều dùng toàn lực để chạy về, trong đó có hai vị chỉ huy sứ còn liều mạng sử dụng độn pháp.
Loại cực chiêu như “Cách sơn đả ngưu’ kia cực kỳ khó phòng ngự, võ tu lục phẩm bình thường đều không có cách nào chống đỡ, khó có thể trợ giúp đám thuật sư kia.
Dù là võ tu ngũ phẩm như bọn họ, nếu như thần thức không đủ nhạy cảm, cũng không thể ngăn cản được một chiêu này.
Lúc này, chỉ có hai mươi mấy tên mặc huyết y của Huyết Phong Đạo là vẫn đang ra sức đuổi theo Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên, hai người Bát Tí Kim Cương Kiếm - Bộ Yên Thành và Diệp Tri Thu cũng đang đuổi theo bọn họ như hình với bóng.
Thân pháp của hai người đều cực cao, đang cực lực đánh giết, quấy rầy, làm cho đám người Huyết Phong Đạo không thể không toàn lực ứng phó.
Sở Hi Thanh bỏ chạy đến hơn một trăm dặm về phía hạ du, liền dự tính phản kích.
Bóng người Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương vẫn như mụn nhọt, giòi trong xương, vẫn bám sát phía sau.
Tuy rằng hắn không đuổi kịp Sở Hi Thanh, nhưng vẫn duy trì khoảng cách một trăm trượng với Sở Hi Thanh, dùng kiếm ý phong tỏa Sở Hi Thanh.
Những người còn lại của Huyết Phong Đạo thì đã bỏ chạy lên bờ.
Bóng người của bọn họ tựa như lôi tựa như huyễn, tạo thành một đám bụi mù ở trên bờ.
Vài người ở trong đó có tốc độ vượt qua Ngự Xích Dương đang chạy trên mặt nước, bọn họ đang cố gắng đánh bọc từ hai bên cánh.
Đặc biệt là Quỷ Ảnh Đao – Lữ Hàn ở bên bờ trái kia.
Một thân như quỷ mị, đã vượt lên trước Sở Hi Thanh, bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển hướng qua chặn đường.
Sức lực của sát thi Hà La Ngư cũng đã tiêu hao rất nhanh.
Tiêu hao của thần thông Thủy độn, vượt xa độn pháp của võ tu.
Nếu tiếp tục như vậy, nhiều nhất là bốn khắc nữa, sát thi Hà La Ngư sẽ là đèn cạn dầu.
Sở Hi Thanh đã chuyển tầm mắt đến ‘thẻ nhân vật Huyết Nhai Đao Quân 16 tuổi (bản trải nghiệm)’ ở trong kho chứa đồ.
Thật ra Sở Hi Thanh không biết Huyết Nhai Đao Quân trong tấm thẻ này có tu vị gì, chỉ có thể suy đoán dựa theo hệ thống, tấm thẻ này quá nửa là chỉ hơn hắn một giai.
Nhưng cũng đã đủ rồi. . .
Huyết Nhai Đao Quân tu vị thất phẩm thượng, có thể là không cách nào ứng phó với gần mười vị ngũ phẩm vây công, nhưng thừa sức đối phó với cục diện trước mắt này!
Kẻ địch bên cạnh hắn lúc này, cũng chỉ có Quỷ Ảnh Đao – Lữ Hàn và Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương.
Sở Hi Thanh hoàn toàn có thể phối hợp với sát thi Hà La Ngư, trong thời gian cực ngắn, đánh hai người này trọng thương, thậm chí là giết ngược!
Mà ngay khi Sở Hi Thanh đang dùng tất cả tốc độ để chạy trốn, kiên trì chờ Quỷ Ảnh Đao – Lữ Hàn đến gần mình, thì mặt sông ở phía trước hắn, bỗng nhiên có một cơn gió lớn.
Sở Hi Thanh âm thầm rùng mình, toàn bộ tinh thần đều tập trung đề phòng, lại nhìn thấy một cái bóng màu trắng quen thuộc ở trong cuồng phong.
Đó là một con Ngũ vĩ bạch điêu (chồn tuyết năm đuôi), nó đang đạp lên cuồng phong, chạy băng băng trên mặt sông giống như một tia chớp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận