Bá Võ

Chương 2509 - Biết gì nói nấy

Một cái hô hấp sau, cung chủ Bắc Minh cung Nhậm Kiếm Tây đã lặng lẽ bỏ chạy ra ngoài 1700 dặm, lại bị một đao của Sở Hi Thanh chém thành tro bụi.
Lúc trước hắn chỉ phân ra một chút lực lượng, đã có thể chém nát thân thể Côn Bằng của Nhậm Kiếm Tây.
Bây giờ hắn dùng toàn lực, Nhậm Kiếm Tây đương nhiên là không còn sinh cơ.
Cơ thể và nguyên thần của hắn, đều bị Sở Hi Thanh một đao chém diệt.
Khi Sở Hi Thanh thu đao, Ty Thần Tinh Quân đang trả lời vấn đề của Sở Vân Vân.
Bọn họ đã đồng ý giao dịch, tiền đề là Ty Thần Tinh Quân không thể bỏ chạy trước khi trả lời xong, nhất định phải để chân hồn hóa thể hiện thân trước mặt Sở Vân Vân trong thời gian giao dịch.
Khoảng cách 3 trượng… trừ phi là Dương Thần và âm Thần ra tay, bằng Ty Thần Tinh Quân khó thoát khỏi đao thương của hai vợ chồng Sở Hi Thanh.
Ty Thần Tinh Quân đáp ứng rất sảng khoái.
Dù sao hắn cũng trốn không thoát, hắn đã thử nhiều biện pháp, nhưng vẫn không thoát ra được, vì vậy nên có hiện thân cũng không sao.
Ty Thần Tinh Quân cũng tự nhận là hiểu về nhân phẩm của vợ chồng Sở Hi Thanh.
Hắn biết Nhân hoàng này tuy nham hiểm độc ác, nhưng tuyệt đối không phải hạng người xảo trá.
Không! Người này dù là nhất ngôn cửu đỉnh, ngôn tín hành quả, chính là để tiện cho hắn làm một số việc nham hiểm độc ác. (ngôn tín hành quả= lời nói đáng tin, chuyện đã đáp ứng nhất định sẽ hoàn thành)
“… Táng Thiên nhập ma trong vòng 10 ngày, chính là ba ngày trước, Thần Bàn Nhược đã hứa hẹn câu này trước mặt Hỏa Thần – Diễm Dung, Băng Thần – Huyền Đế, Thủy Thần – Thiên Công, Mộc Thần – Linh Uy, Kim Thần – Bạch Chúc, Phong Thần – Đế Sát, Hư Thần – Xa Nguyên.”
Ty Thần Tinh Quân nói xong thì khóe môi hơi cong lên, ngậm lấy chút ý cười.
Vẻ mặt hắn vẫn ung dung tự tin như cũ: “Nhất định phải nói đến một chuyện, mười ngày sau, cũng là tròn ba vạn năm, Thần Bàn Nhược đã từng hứa hẹn với các thần, vẫn luôn không thay đổi.”
“Thần Bàn Nhược chẳng những có lòng tin tuyệt đối, còn muốn mượn cái chết của Táng Thiên để hoàn thành ‘nghi thức’ của hắn. Trong kịch bản của hắn, Táng Thiên nhất định sẽ nhập ma…”
Mấy người Sở Hi Thanh và Sở Vân Vân hiểu rõ, câu này của Ty Thần Tinh Quân ngậm lấy ý gây xích mích, nhưng bọn họ đều không nói gì, mà chỉ nhìn nhau một chút, đều nhận ra vẻ ngưng trọng và kinh sợ trong mắt đối phương.
Sở Hi Thanh hừ một tiếng, thưởng thức ba viên ‘Thái Dương thần hạch’ trong tay: “Như vậy hắn chuẩn bị dùng cách gì để Táng Thiên nhập ma?”
Ba viên ‘Thái Dương thần hạch’ này, là hắn mới lấy được trong tay Ty Thần Tinh Quân.
Trên người Ty Thần Tinh Quân đã không còn thứ gì có giá trị.
Cung chỉ có tư liệu bồi dưỡng các loại Chiến thú là còn có chút tác dụng.
Sở Vân Vân giết mấy trăm con Hung thú kỳ lạ cổ quái dưới Huyết Bức sơn. Trong đó có những con cực mạnh, thậm chí có trình độ Vĩnh Hằng hạ vị.
Đó hầu như đều là một thể hỗn tạp của các loại thần thú, đều do một tay Ty Thần Tinh Quân đào tạo.
Sở Hi Thanh cũng lấy một phần tài liệu này.
Nhân tộc và Tam Túc Kim Ô đều giống nhau, đều có vấn đề không đủ binh lực.
Ba viên ‘Thái Dương thần hạch’ này cũng có tác dụng rất lớn với Sở Hi Thanh.
Ty Thần Tinh Quân vốn còn nói mình nhất định phải giữ lại một viên, nói thế nào cũng không thể đưa hết, hắn tình nguyện cá chết lưới rách, cũng phải bảo vệ một viên hàng mẫu. Nhưng khi Sở Vân Vân giơ Nghịch Thần Kỳ lên, Ty Thần Tinh Quân vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
Ty Thần Tinh Quân nhìn động tác của Sở Hi Thanh, sắc mặt hơi cứng lại.
Thành quả mấy vạn năm dưới phàm giới, lại rơi hết vào tay Sở Hi Thanh.
Mình vừa mới mở miệng gây xích mích, Sở Hi Thanh lập tức đánh trả.
Ty Thần Tinh Quân thu hồi tâm tư, lại nở nụ cười.
Đào tạo sáu viên ‘Thái Dương thần hạch’ này là một chuyện cực kỳ gian nan, phương pháp cũng cực kỳ tàn nhẫn.
Nhưng ‘Thái Dương thần hạch’ chung quy vẫn bắt nguồn từ máu thịt nhân tộc, vì vậy trả lại cho Sở Hi Thanh cũng không sao.
Ty Thần Tinh Quân đã hoàn thành thí nghiệm, cũng hoàn thiện pháp môn cô đọng ‘Thái Dương thần hạch’.
Mạch Kim Ô bọn họ muốn cô đọng ‘Thái Dương thần hạch’ cũng phải trả giá đắt như vậy, ít nhất cũng phải bỏ 60 vạn tính mạng của hậu duệ Kim Ô.
Chỉ 1 viên, cũng cần 10 vạn hậu duệ Kim Ô.
Đáng tiếc…
Ty Thần Tinh Quân tiếp tục nói: “Thần Bàn Nhược sẽ dụng phương pháp gì, ta há có thể biết được? Hắn có ngông cuồng tự đại hơn nữa, cũng sẽ không nói cho mọi người biết. Nhưng theo như ta biết, Thần Bàn Nhược đã bắt đầu rồi.”
“Trợ giúp Kiến Nguyên đế hoàn thiện Vọng Thiên Hống đời đầu, tạo thi tai ở bắc vực Thần Châu là một, gây xích mích để Cửu Phượng vây giết Tư Hoàng Tuyền là hai, huyết tế là ba, có lẽ còn có những thủ đoạn khác, nhưng ta không biết.”
“Mấy tháng trước, tại trận chiến Mộc Kiếm Tiên ngưng tụ Nam Cực, ngươi đã bố cục để các thần đầu đuôi không thể nhìn nhau, lần này hắn muốn gậy ông đập lưng ông.”
Sở Hi Thanh nghe đến mấy chữ ‘Cửu Phượng vây giết Tư Hoàng Tuyền’ thì nhíu chặt lông mày.
Hắn đã cảm nhận được một luồng áp lực mạnh mẽ phả thẳng vào mặt.
“Huyết tế? Thi tai?” Lục Loạn Ly cười gằn một tiếng: “Bọn họ đã quên cảnh Hi Thanh quét ngang Trung Thổ rồi sao? Đám Cự linh kia muốn chết?”
Một trong 2 vị Bạch Linh Hi kia nhất thời cảm thấy khác thường.
Từ khi Sở Hi Thanh khống chế Đại La Nghĩ tộc lên phía bắc, quét ngang một phần bảy địa vực Trung Thổ, tàn sát và cắn nuốt vô số Cư linh.
Bắt đầu từ đó, tứ đại thần sơn đều không hẹn mà cùng cải thiện đãi ngộ của nhân tộc, không còn dám nghiền ép và tàn sát bừa bãi như xưa nữa.
Đây đều là do kiêng kỵ Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh.
“Lần này tứ đại thần sơn huyết tế, sẽ có rất nhiều Tổ thần và đế quân tọa trấn.”
Trong mắt Ty Thần Tinh Quân chứa vẻ chờ mong, cười nhìn Sở Hi Thanh: “Nếu bệ hạ đích thân ngăn cản, nói không chừng sẽ có cơ hội phân cao thấp với chân hồn hóa thể của bọn họ.”
“Tuy nhiên, ta đề nghị ngươi đi giải phong ấn cho Đế Oa, đây dường như là biện pháp duy nhất để các ngươi cứu Táng Thiên. Ngươi hoàn thành âm dương một thể rồi đúng không? Lại là Nhân hoàng đương đại, có đủ lực lượng đánh vỡ phong ấn cho Đế Oa.”
Nhưng nụ cười và giọng nói của hắn lại ngậm lấy vẻ trêu tức.
Sở Hi Thanh không tỏ ý kiến, ngẩng đầu nhìn bầu trời: “Như vậy mạch Dương Thần các ngươi, có mục đích gì khi âm thầm trợ giúp Kiến Nguyên đế hoàn thành việc âm dương một thể? Thật sự là vì giải phong ấn cho Đế Oa?”
Ty Thần Tinh Quân chắp tay sau lưng, vẫn là thái độ biết gì nói nấy: “Đây chỉ là mẫu thần ta tạo thành, không quan hệ gì với ta và phụ thần. Từ sau khi chín vị huynh đệ kia của ta ngã xuống, mẫu thần liền kết minh với Thần Bàn Nhược, đến nay đã hơn trăm vạn năm.”
Sau đó hắn lại nói với vẻ suy đoán: “Ngày xưa mẫu thần từng phải trả giá đắt khi cầu viện Thần Bàn Nhược, cũng từng hứa hẹn vài chuyện, có thể đây là một trong số đó. Có lẽ mục đích của mẫu thần, chính là kiềm chế các thần Bàn Cổ.”
“Ngày xưa các thần mượn tay Táng Thiên chém giết phụ thần ta. Bây giờ mẫu thần muốn giải phong ấn cho Đế Oa, mượn lực lượng của nhân tộc các ngươi để đối kháng mấy người Bạch Chúc, cái này không phải chuyện đương nhiên sao? Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của ta, thật sự là thế nào, thì các ngươi phải đi thăm dò.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận