Bá Võ

Chương 943: Sở Vô Địch (2)

Lỳ Trường Sinh nói tiếp: “Ta chưa từng thấy loại bí pháp này, cũng chưa từng nghe nói đến, bằng không nó đã danh chấn thiên hạ rồi. Chắc hẳn là hắn tự nghĩ ra, bắt nguồn từ Bạch Mã Phi Mã của hắn. Nếu như hắn tiếp tục thôi diễn xuống, thậm chí có hi vọng diễn sinh ra một môn thánh truyền mới.”
Cái gọi là ‘thánh truyền’, chính là nguyên công và võ đạo nhắm thẳng vào Siêu Phẩm.
Sắc mặt Lư Thủ Dương nghiêm túc, rơi vào suy tư: “Không đúng, căn cơ võ đạo của hắn còn lâu mới có thể thôi diễn ra loại bí pháp mạnh mẽ như vậy. Hắn có Thái Thượng Thông Thần, người Thái Thượng, chí cao vô thượng, tâm có thần thức, thức có đạo tôn.”
“Môn thiên phú này đúng là có thể nối thẳng với căn bản của thế giới, đầu nguồn của thiên quy, không chỉ là thiên phú thần thức mạnh mẽ nhất trong thiên địa, mà còn có thể cường hóa ngộ tính của người ta đến mức độ khó tin, lĩnh ngộ ra rất nhiều thứ khó mà tin nổi. Nhưng ta chưa bao giờ nghe nói, có người nào ở cấp độ thất phẩm mà lĩnh ngộ ra loại bí pháp mạnh mẽ như vậy.”
Lý Trường Sinh liền mỉm cười.
Đây cũng chính là lý do vì sao hắn lại thất thần.
Cùng lúc đó, trong mắt hắn cũng lộ ra vẻ bối rối.
Lư Thủ Dương thì lại tiếp tục lẩm bẩm: “Muốn sáng tạo ra loại bí pháp vô hình vô tượng, vô thanh vô sắc, vô thủy vô chung, vô biên vô hạn, không thể chỉ tên, không thể dự đoán này, nhất định phải hiểu tất cả lực lượng căn bản trong thiên hạ, nắm giữ lượng lớn võ đạo không giống nhau. Chỉ có Bá Võ Vương Tần Mộc Ca tái thế, hoặc là gia chủ đời trước của Kinh Tây Sở thị phục sinh thì mới có khả năng.”
Bã Võ Vương Tần Mộc Ca được xưng là “Kho vũ khí”, thông hiểu ít nhất ba phần mười kinh thư võ đạo trong thiên hạ, tự thân còn kiêm thông hơn một trăm môn võ đạo truyền thừa khác nhau.
Nữ tử này thiên phú cao tuyệt, quét ngang bắc vực, người đời đều biết.
Nhưng người đời còn không biết, gia chủ trước của Kinh Tây Sở thị cũng là một nhân vật kinh tài tuyệt diễm, không hề thua kém Tần Mộc Ca.
Người này từng thay đổi Tiên Thiên Tinh Tú công, có thể ‘nghĩ hóa’ ra phần lớn võ học trên thế gian, tuy rằng hiệu quả không bằng Vô Tướng công, nhưng cũng có cả thần lẫn hình.
Trong truyền thuyết, chỉ cần là võ học mà vị ‘Tả đô ngự sử’ này nhìn qua, một khắc sau là có thể sử dụng được.
Trước tứ phẩm, hào quang của hắn không kém hơn Bá Võ Vương Tần Mộc Ca, nhưng do bị độc lạ quấn người, nên không thể tiến thêm một bước.
Dù vậy, vị này vẫn lấy thân tứ phẩm để nắm giữ hai thức cực chiêu Siêu Phẩm, không chỉ áp chế Sở Như Lai hơn mười năm, mà còn làm cho đương kim thiên tử kiêng kị ba phần.
Ngày xưa, Đông Thiên Vương xếp hạng 13 Thiên Bảng, cũng chính là Vương Thiên Đông của Đông Thiên hội đã lĩnh giáo kiếm pháp của hắn, sau đó còn từng nói thẳng, vị Tả đô ngự sử kia có lực lượng đồng quy vu tận với hắn.
Đáng tiếc, vận may của người này không tốt, tráng niên mất sớm, Tiên Thiên Tinh Tú công được thay đổi kia cũng không thể truyền xuống, loại độc lạ kia cũng gây họa cho dòng dõi của hắn, khiến cho Sở gia tuyệt tự, Sở Tranh bị chôn sống trong lăng mộ Bá Võ Vương.
Lư Thủ Dương nói gia chủ cuối cùng của Kinh Tây Sở thị, là do người này đã chết, Kinh Tây Sở thị đã không còn tư cách tự xưng là môn phiệt võ đạo.
Trong mắt của thần tông nhất phẩm như bọn họ, có tư cách tự xưng ‘môn phiệt’ trong thiên hạ này, chỉ có huyết mạch của Siêu Phẩm.
Chỉ có thế gia từng xuất hiện Siêu Phẩm, huyết mạch truyền thừa vẫn chưa đứt đoạn, mới có tư cách nhân danh xưng môn phiệt võ đạo.
“Ngươi và ta đều có ý nghĩ giống nhau, nhưng Tần Mộc Ca đã qua đời, gia chủ cuối cùng của Kinh Tây Sở thị cũng đã chết vì độc. Dù việc này khó tin đến đâu, thì vẫn là sự thật.”
Lý Trường Sinh khẽ mỉm cười, trong mắt hiện một tia kỳ dị: “Không cần tra cứu việc này, mấu chốt bây giờ là, hắn đã không phải là thúc thủ vô sách trước ba ‘Chúc Cầu’ kia, đây là một tin tức tốt.”
Lư Thủ Dương nghe vậy thì gật đầu.
Đây quả thật là tin tức tốt nhất trong ba ngày này.
. . .
Bên trong bí cảnh thời gian, Sở Hi Thanh đã thu đao vào vỏ.
Cuộc hỗn chiến ở nơi này đã kết thúc, tổng cộng hơn bảy mươi thi thể nằm trên mặt đất.
Đó đều là đệ tử của Vô Thượng huyền tông và Huyết Bức sơn.
Ngoại trừ Vân Thiên Ca kia, thì có rất ít người chạy được, những người còn lại thì đều nằm ở đây.
Một phần trong đó là chết trong tay những đồng môn của hắn, một phần là bị Chu Lương Thần và Bạch Tiểu Chiêu giết, còn mấy người là chết dưới kiếm của Lãnh Sát Na.
Nhưng đa phần trong đó là chết trong tay Sở Hi Thanh.
Sau khi hắn dùng đao ý trấn áp toàn trường, liền không vì thế mà nương tay, trái lại còn ra tay độc ác, mãi cho đến khi không còn một kẻ địch nào còn thở thì mới bằng lòng thu đao vào vỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận