Bá Võ

Chương 791: Không thông (3)

Thiết Tiếu Sinh nghe vậy, nhất thời bừng tỉnh.
Nếu như Hạ Hầu Nguyên không thể quản được Thiết Kỳ Bang, vậy đúng là đến lượt Hạ Hầu gia lo lắng Thiết Kỳ Bang báng thù.
Thiết Kỳ Bang bây giờ, bang chúng đã gần vạn người, sức chiến đấu ngũ phẩm đã có tận sáu vị, ngoài ra còn có vài vị cao thủ thần bí, thế lực hùng hậu, bao trùm hai quận.
Bọn họ không làm gì được một vị quan lớn tam phẩm như Hạ Hầu Nguyên, lẽ nào còn không làm gì được tộc nhân của Hạ Hầu gia?
Thiết Tiếu Sinh không khỏi nheo mắt lại.
Hắn bỗng nhiên lại không muốn nhận phần tiền biếu này nữa.
Vị Hạ Hầu đại nhân này có chút không phóng khoáng, chỉ chút tiền như vậy mà đã muốn xóa bỏ ân oán? Đuổi ăn mày sao?
Nhưng đúng lúc này, phía quận thành Tú Thủy bỗng nhiên phát ra những tiếng nổ ầm ầm.
Hai người kinh ngạc nhìn qua bên đó, chỉ thấy trong nội thành Tú Thủy bỗng nhiên có một đám lửa lớn ngập trời mà một lượng lớn khói đen.
“Nhanh thật!”
Sở Hi Thanh thấy hơi kinh ngạc.
Tốc độ công thành của châu quân quá nhanh, quả thực là thế như chẻ tre. Khoảng cách châu quân đổ bộ mới qua bao lâu, giờ đã đánh vào nội thành Tú Thủy rồi.
Một cái chớp mắt tiếp theo, hắn liền ngây người: “Tư Không Thiện và Thượng Quan Thần Hạo đang chạy trốn.”
Hắn không ngờ hai người này chạy ra khỏi quận thành Tú Thủy thật.
. . .
Bên trong Tây Sơn, tại nơi cách quận thành Tú Thủy khoảng bảy mươi dặm, mấy người Thái thú Tư Không Thiện và Thượng Quan Thần Hạo chui ra từ dưới lòng đất.
Sắc mặt Thượng Quan Thần Hạo cực kỳ khó coi, ‘Mậu Thổ Thần Độn trận’ của Thượng Quan gia có thể na di xa nhất là bốn trăm dặm.
Đây là trận pháp khổng lồ mà Thượng Quan gia đã tiêu tốn rất nhiều của cải để chế tạo từ 300 năm trước, là thủ đoạn bảo vệ truyền thừa cuối cùng của gia tộc.
Dùng tiêu hao linh thạch để đánh đổi, có thể để ít nhất là mười người na di đến nơi sâu xa trong Tây Sơn, bỏ rơi kẻ địch.
Nhưng mà bây giờ, bọn họ vừa mới phi độn qua ngoại vi Tây Sơn, trận pháp mạnh mẽ này đã bị ép phải bỏ dở giữa chừng.
Điều này chứng tỏ Mậu Thổ Thần Độn trận trong nhà bọn họ đã bị đánh vỡ, thế công của châu quân và mấy người Ngụy Lai lại mạnh mẽ đến mức này, tất cả thủ đoạn của bọn họ ở trong nội thành Tú Thủy còn không chống đỡ nổi nửa khắc thời gian.
Sắc mặt Tư Không Thiện cũng âm trầm như nước.
Đến giờ mà hắn vẫn không thể hiểu nổi, mình đường đường là Thái thú quận Tú Thủy, tại sao lại trở thành phản tặc?
Vì sao lại có quan hệ với Lệ thái tử rồi?
Lệ thái tử là con thứ của đương kim thiên tử, mười lăm lăm trước mưu phản không thành, bị thiên tử ban cho cái chết.
Vào khi đó, Tư Không Thiện chỉ là một quan huyện nho nhỏ, hắn làm sao có thể có dính líu với Lệ thái tử?
Tư Không Thiện không khỏi suy nghĩ rất nhiều.
Tổng đốc Vương Thẳng làm người luôn do dự thiếu quyết đoán, lần này mình lấy hạ bức thượng đã đắc tội với hắn.
Với tính tình của Tổng đốc Vương Thăng, nhất định sẽ biết thời thế, sẽ bóp mũi mà nhận.
Rốt cuộc là có biến cố ở chỗ nào? Vị này không những không làm theo ý của hắn, không phát binh tấn công Thiết Kỳ Bang, trái lại còn thêu dệt tội danh, đổi trắng thay đen, làm cho hắn trở thành phản tặc!
Vị Tổng đốc đại nhân này không sợ Mục công công trong cung báo thù sao?
Tại sao NGụy Lai lại nói quận thừa Hạ Hầu Đông đã ‘tìm thấy chứng cứ’?
Chẳng lẽ Hạ Hầu gia phản bội mình rồi?
Vấn đề là Tổng đốc đại nhân và Thiết Kỳ Bang, có thể lấy ra thẻ đánh bạc gì để thuyết phục vị Án sát sứ Đông Châu kia?
Tiêu diệt Thiết Kỳ Bang, trừ khử Sở Hi Thanh, đối với Hạ Hầu gia cũng có rất nhiều chỗ tốt.
Mình cũng đã bỏ gần một trăm vạn lượng bạc lên người Hạ Hầu gia.
Nhưng đám lang sói này lại không nói một tiếng nào, nói phản liền phản luôn.
Còn cả Cẩm y vệ Tào Hiên, hắn chỉ là một Thiên hộ, lại dám đứng ra làm chứng chuyện mình cấu kết với di đảng Lệ thái tử? Rốt cuộc là hắn lấy gan chó ở đâu ra?
Vô số nghi vấn tràn ngập trong đầu Tư Không Thiện.
Tuy nhiên, Tư Không Thiện cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, lúc này vẫn chạy thoát thân thì hơn.
Chỉ cần có thể bảo vệ cái mạng này, an toàn lẻn vào kinh thành, hắn sẽ có biện pháp báo cáo với ngự sử và Hình bộ.
Dù là phải gõ trống kêu oan, hắn cũng phải rửa sạch oan khuất, để cho đám người Tổng đốc Đông Châu phải trả giá thật lớn.
Rắc rối chính là tình cảnh của hắn bây giờ rất nguy hiểm.
Mậu Thổ Thần Độn trận lại chỉ kéo dài được hơn bảy mươi dặm.
Đối với đám cao thủ tứ phẩm ở bên trong nội thành kia, khoảng cách bảy mươi dặm này là không đáng nhắc tới, nếu như bọn họ dùng toàn lực, chỉ cần trăm cái hô hấp là có thể đuổi đến đây.
Có điều, chỗ tốt lớn nhất của Thổ độn, chính là có thể lợi dụng tầng đất để che giấu cảm ứng của người khác, khiến cho người ta không nhận ra phương hướng của bọn họ.
Vì vậy, bọn họ vẫn còn cơ hội bỏ trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận