Bá Võ

Chương 2305 - Chơi lớn (3)

Đầu óc Lục Loạn Ly trống rỗng, hoàn toàn bỏ mặc chuyện này. Nàng đã quên suy nghĩ, cũng không muốn suy nghĩ; nàng không thể động đậy, cũng không muốn động đậy.
Mãi đến tận một lúc sau, Lục Loạn Ly cảm giác như nguyên thần của mình bị rút mất thứ gì đó, ý thức bỗng nhiên trở nên rõ ràng hơn.
Mà khi nàng đang nghiến răng nghiến lợi, muốn cắn mạnh vào thứ đang dời sông lấp biển trong miệng kia, thì Sở Hi Thanh bỗng nhiên hút mạnh một cái rồi lập tức ngửa đầu về sau.
Hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi..
Đám máu tươi kia tụ tập lại với nhau, ngưng tụ thành một con ác hổ ngăm đen, có hai cánh màu xám.
Ánh mắt của nó hung hãn, lạnh lùng nhìn hai người một chút, sau đó lập tức hóa thành một đoàn sương khói màu máu và tiêu tán.
“Đó là… máu Cùng Kỳ?”
Lục Loạn Ly giật nảy cả mình, lập tức giãy dụa đứng lên.
Cùng Kỳ là một trong tứ đại Hung thú, đại diện cho hỗn loạn. Có quan hệ một thân hai mặt với Bệ Ngạn, hay còn gọi là Hiến Chương.
Nó giống như hổ, có cánh bay được, thích ăn thịt người, biết nói tiếng người, giỏi đầu độc lòng người, thích đấu thích tranh, không thích ăn người chết.
Đây là một loại Hung thú thích đầu độc lòng người, trắng trợn gây xích mích, hỗn loạn và phân tranh, cũng thu được lực lượng tử trong hỗn loạn và phân tranh.
Lục Loạn Ly âm thầm kinh hãi, lại sởn cả tóc gáy.
Mình bị máu Cùng Kỳ xâm nhập từ lúc nào? Hơn nữa còn bị nó lẻn vào nơi sâu xa trong nguyên thần?
Nếu Sở Hi Thanh không phát hiện kịp thời, sau này tư duy của mình sẽ bị Cùng Kỳ ảnh hưởng.
Nhưng cái tên này muốn loại bỏ lực lượng của Cùng Kỳ, thì căn bản không cần dùng loại phương thức thân mật như vậy chứ? Nhất định phải dùng miệng?
Ý niệm này lóe lên trong đầu Lục Loạn Ly, nàng tạm thời không lo được những thứ này.
Lục Loạn Ly bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, lập tức móc tờ giấy trong tay áo ra.
Nhưng khi tay của nàng vừa chạm vào tờ giấy này, thì tờ giấy đã hóa thành từng hạt nguyên tử, tiêu tan ở trong tay áo của nàng.
Lục Loạn Ly nhất thời nhíu chặt mày liễu, trong mắt hiện ra một tia sắc bén.
“Ngươi đã biết thân thế của mình?” Sở Hi Thanh nghĩ thầm, nguyên thần của Lục Loạn Ly nào dễ tập kích như vậy?
Nha đầu này tu luyện chính là Mê Huyễn và Loạn Ly chi pháp!
Khi đó nàng nhất định bị chấn động vì chuyện gì đó, nên lực lượng của Cùng Kỳ mới có thể nhân cơ hội.
Sở Hi Thanh nghĩ đến những lời đồn thổi gần đây, lại nhìn vẻ mặt của Lục Loạn Ly, lập tức đoán được đại khái.
Lúc này, hắn cười nắm lấy khuôn mặt của Lục Loạn Ly, trêu chọc nàng: “Nha đầu ngu xuẩn, thật sự không hiểu ngươi suy nghĩ miên man cái gì? Bị một con Cùng Kỳ phụ thể, có mất mặt không? Nghe rõ cho ta, ta không biết con Cùng Kỳ kia đầu độc ngươi bằng lời nói gì. Nhưng mà, trong mắt ta thì ngươi chính là Ly nhi của ta, cũng thật lòng yêu thích ngươi, muốn cưới ngươi. Sau này có tâm sự gì, nhất định phải nói cho ta biết, hiểu chưa?”
Hắn vừa nói chuyện vừa dùng lực véo má của Lục Loạn Ly.
Lục Loạn Ly bị đau, lập tức vỗ tay của hắn xuống.
Trong lòng nàng hơi run rẩy, lại ấm áp… cảm xúc dâng trào.
Lục Loạn Ly chỉ cảm thấy những câu này của Sở Hi Thanh còn làm cho nàng động tình hơn cả những lời mật ngọt trước đây.
Lục Loạn Ly lại cười tự giễu, thầm nghĩ mình quả thật là ngu xuẩn.
Sở Hi Thanh chắc hẳn đã biết thân thế của nàng từ trước, bằng không sẽ không năm lần bảy lượt nhắc nhở nàng đối xử tốt với Tiễn Tiễn tỷ.
Mà cái tên này tuy bụng đầy ý xấu, nhưng sẽ không tính toán mấy chuyện như thế này.
Nếu hắn quan tâm huyết mạch của Kiến Nguyên đế trong ngươi mình, cũng sẽ quang minh chính đại nói với mình.
Sở Hi Thanh càng không quan tâm đến đám tướng lãnh đầu hàng của Đại Ninh.
Hắn một người một đao của thể trấn áp thiên hạ, cần gì phải dùng kết hôn để lung lạc bọn họ?
Mình quả thực là ngu xuẩn nên mới xoắn xuýt những chuyện này cả ngày.
Sắc mặt nàng ngưng trọng nói: “Không biết con Cùng Kỳ này là con của Cự Môn Tinh Quân, hay là của ‘Vạn Trá chi chủ’. Lực lượng của thần linh quả thực là khó lòng phòng bị.”
Ngay cả nàng còn bị trúng chiêu, huống hồ là người khác?
“Thủ đoạn của ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ sẽ không như vậy, Cự Môn Tinh Quân thì ta không rõ.”
Sở Hi Thanh cười một tiếng, ngẩng đầu nhìn xuyên qua nóc nhà, đến thẳng bầu trời đầy sao kia: “Thật ra thì cũng dễ ứng phó, lực lượng của bọn họ tuyệt đối không thể không có dấu vết. Khó ứng phó nhất vẫn là dương mưu.”
Thế nhân đều nói minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.
Nhưng mà trong mắt của Sở Hi Thanh, minh thương mới là khó phòng bị nhất.
Mâu thuẫn của triều Đại Luật ở ngay tại đó.
Nếu không xử lý ổn thỏa, vậy thì căn bản là không cần người khác gây xích mích, mà cũng sẽ tự bộc phát.
Cộng thêm lực lượng của ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’, thì càng đáng sợ hơn.
Nội tâm của Lục Loạn Ly vốn rất nặng nề.
Mãi đến tận khi Lục Loạn Ly phát hiện bàn tay không an phận của Sở Hi Thanh đang đặt ở chỗ không nên đặt.
Thì Lục Loạn Ly mới phát hiện ra, mình vẫn còn đang ngồi trong lòng của Sở Hi Thanh.
Nàng không khỏi nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp nhảy lên, sau đó giẫm mạnh lên mũi chân của Sở Hi Thanh.
Nhưng mà cương lực hộ thể của Sở Hi Thanh lại vững chắc như tảng đá, khó có thể dao động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận